• 2,956

Chương 1280: XOAY CHUYỂN


Một tiếng sau, Trác Khải Phong đã thử đủ mọi cách, thậm chí còn muốn đập đầu vào tường cho mình ngất đi, nhưng may mà Viên Mục Dã đã kịp 8thời ngăn lại, không thì chưa biết hắn có thể ra ngoài được hay không, chứ chắc chắn là sẽ làm đầu Trác Khải Phong u một cục.

Tr3ác Khải Phong mặt mày sầu thảm ngồi ở bên giường, nhìn Trác Thiếu Quân đang
ngủ say
, miệng lẩm bẩm:
Rốt cuộc là có vấn đề ở chỗ nào n9hỉ?

Viên Mục Dã gật đầu:
Xem ra chỉ còn một cách cuối cùng, trước tiên cậu cứ xử lý ở đây trước đi, tôi đi ra ngoài một lát rồi về.
Viên Mục Dã nói xong bèn vội vàng ra khỏi phòng của Trác Thiếu Quân, cậu đi tới tủ rượu ở tầng một và tiện tay cầm hai chai rượu ngoại cao cấp loại nặng... Theo quan điểm của Viên Mục Dã, khi tiến vào cơ thể Trác Khải Phong trong trạng thái say rượu thì lúc ra cũng phải ở trạng thái đó, có thể đây là lý do khiến tên kia không thể chui ra được.
Một lát sau, Trác Thiếu Quân vừa rồi còn nằm im không nhúc nhích bỗng bật dậy, sau đó ngơ ngác nói:
Say rượu thật khó chịu, không hiểu tại sao con người lại thích loại cảm giác quay cuồng này nhỉ...

Viên Mục Dã cười:
Tôi phải trả lời câu hỏi này thế nào đây nhỉ, mọi suy nghĩ của con người đều xuất phát từ sự tò mò về những điều chưa biết, nhưng đôi khi điều chưa biết với con người lại là chuyện bình thường đối với cậu, vì vậy cậu đương nhiên không thể thực sự hiểu được suy nghĩ của con người.

Mặc dù không muốn nhưng Trác Khải Phong vẫn hiểu ý của Viên Mục Dã, vì vậy hắn đành nhắm mắt nhắm mũi uống vài ngụm... Không ngờ trình uống rượu của Trác Khải Phong rất cao, cho dù cơ thể ông ta vừa chuyển hóa cồn chưa được bao lâu, nhưng cũng phải hết hai chai Red Label thì Trác Khải Phong mới tìm được cảm giác đó.
Khi nhìn thấy những vật chất quen thuộc chui ra từ miệng Trác Khải Phong, Viên Mục Dã mới thở phào nhẹ nhõm.
Viên Mục Dã là người luôn bình tĩnh trước mọi việc, sau khi phân tích toàn bộ quá trình, cậu mới hỏi:
Trước đây cậu đã từng tiến vào trong thân thể của người say nào chưa?

Trác Khải Phong ngơ ngác lắc đầu:
Đương nhiên là chưa, tôi không thích thành phần của rượu, mấy lần ngẫu nhiên uống trước đây đều là miễn cưỡng mà thôi.

Khi thấy Viên Mục Dã cầm hai chai rượu Red Label đặt trước mặt mình, Trác Khải Phong ngơ ngác hỏi:
Anh định làm gì? Chẳng nhẽ anh muốn tôi uống hết hai chai rượu này à?

Viên Mục Dã cười:
Không cần đến mức đó, cậu cứ uống trước vài ngụm và tìm cảm giác lúc tiến vào cơ thể của Trác Khải Phong ngày hôm qua là được.

Viên Mục Dã ngẫm nghĩ:
Cậu kể lại cẩn thận cho tôi nghe, làm sao cậu tiến vào được cơ thể của Trác Khải Phong xem nào? Càn6g kỹ càng tốt.

Trác Khải Phong thở dài:
Lúc ấy ông già này trở về thì trời đã khuya lắm rồi, tôi chờ trợ lý của ông ta thu xếp5 cho ông ta xong mới đi vào trong phòng, rất nhẹ nhàng chui vào cơ thể của ông ta... Sau khi đọc toàn bộ ký ức của ông ta, biết trong két sắt trong phòng ông ta có quyển nhật ký của Trác Thiếu Quân, tôi mới bấm mật mã mở két sắt, lấy được quyển nhật ký kia. Tiếp đó tôi ngồi ở trên giường đọc hết, lúc tôi đọc xong thì trời cũng đã sáng, thế là tôi vội vàng trả lại quyển nhật ký về chỗ cũ và chuẩn bị rời khỏi cơ thể Trác Khải Phong, nhưng vào lúc đó tôi lại phát hiện mình không tài nào chui ra khỏi cơ thể này được.

Trác Thiếu Quân nhìn Trác Khải Phong đang say như chết ở bên cạnh rồi nói:
Được rồi... Bây giờ còn phải đưa con ma men này về phòng nữa.


Không ngờ khi đỡ Trác Khải Phong ra cửa, bọn họ lại tình cờ gặp bác Lưu đang đưa bữa sáng đến, ông ta thấy Trác Khải Phong đầy mùi rượu thì giật mình hỏi:
Ông chủ... Tại sao... Chưa ăn sáng mà đã uống rượu rồi?


Người nói chuyện lần này đã chuyển từ ông chủ sang cậu chủ, Trác Thiếu Quân vội vàng giải thích:
Ba chúng tôi vừa nói chuyện về anh cả, cha tôi đau buồn quá nên uống thêm vài ly...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.