Chương 1303: TIẾN HÓA
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1128 chữ
- 2022-02-14 03:03:21
Nhưng Đoàn Phong lại xua tay:
Bây giờ cậu có bảo chúng tôi đi khách sạn cũng không ngủ được, chẳng thà bàn chuyện tiếp theo đi!
Lú8c này, Đại Quân nhìn Trác Thiếu Quân đang nằm trên giường bệnh, anh ta nói với giọng mỉa mai:
Nghe nói bây giờ cậu rất giàu? Cậu đã trở th3ành một công tử nhà giàu chân chính?
Thạch Lỗi ở bên cạnh sửa lại lời Đại Quân:
Sai rồi, cha mẹ cậu ta vừa qua đời hai ngày trước9, cậu ta bây giờ đã được thăng lên làm đại gia rồi!
Đại Quân cười hì hì, nói:
Úi chà, vậy phải chúc mừng nha!
Thấy hai 6người này lôi mình ra trêu đùa, Trác Thiếu Quân cũng không tức giận mà chỉ bất đắc dĩ nói:
Nếu biết thân phận của cơ thể này phức tạp như 5vậy, tôi sẽ đổi thành người nào đó bình thường hơn.
Nhưng Thạch Lỗi nghe thế lại tỏ ra không vui:
Làm sao? Tìm cho cậu một cậu ấm nhà giàu mà cậu còn chê à? Đừng có được lợi mà vẫn còn kêu như thế chứ?
Trác Thiếu Quân nhún vai:
Điểm này đúng là tạm thời chúng tôi kém loài người, bởi vậy chúng tôi mới cần phải tiến hóa…
Theo suy đoán của cậu… Những đồng loại kia có tiến hóa thành công như cậu không?
Đoàn Phong dò hỏi.
Trác Thiếu Quân cười trả lời:
Môi trường của mỗi người khác nhau thì mức độ tiến hóa cũng sẽ khác.
Thật ra Viên Mục Dã biết tại sao Thạch Lỗi lại liên tục đề cử thân phận của Trác Thiếu Quân, chẳng qua gã ngấp nghé sự giàu có của nhà họ Trác thôi… Xem ra Thạch Lỗi vẫn luôn là con sói hung ác đã cắn miếng thịt thì không chịu nhả ra.
Lần này Trác Thiếu Quân được chuyển đến bệnh viện tư nhân của tập đoàn, Thạch Lỗi còn đặc biệt sắp xếp cho hắn phòng VIP tiêu chuẩn cao, riêng tiền phòng hàng ngày đã lên tới 18.000. Cho dù là Viên Mục Dã nhìn cũng cảm thấy xót, nhưng Thạch Lỗi lại nói tiêu chuẩn như vậy mới phù hợp với thân phận hiện tại của Trác Thiếu Quân.
Thấy mấy người Đoàn Phong không chịu về khách sạn nghỉ ngơi, Viên Mục Dã đành bảo Thạch Lỗi gọi đồ ăn cho họ, sau đó mọi người ngồi ở khu vực tiếp khách và trò chuyện về tình hình trước mắt…
Sau khi Viên Mục Dã nói hết tình hình với mọi người, Đoàn Phong lên tiếng đầu tiên:
Chắc chắn không chỉ có một mình Lý Bình… Nếu mục đích của đối phương chỉ là thanh trừ kẻ phản bội của tộc đàn, thế thì Trác Thiếu Quân đã chết từ lâu rồi.
Viên Mục Dã gật đầu:
Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ tôi không biết kế hoạch lần này của đám sinh vật đó là dốc toàn bộ lực lượng hay chỉ phái một nhóm nhỏ.
Đoàn Phong nghe vậy thì nhìn Thạch Lỗi hỏi:
Cậu đã sai người xem xét lối vào thị trấn nhỏ đó chưa?
Nhưng Trác Thiếu Quân nghe xong lại lúng túng cười nói:
Không đến mức đó, dù sao… Trong mắt chúng tôi thì cơ thể con người cũng không hoàn mỹ.
Thạch Lỗi muốn phản bác vài câu nhưng lại không tìm được lý do, bởi vì ai cũng biết điều đó là sự thật, mỗi con người đều là máu thịt, nếu không có khoa học kỹ thuật và vũ khí, vậy năng lực sinh tồn tự nhiên của con người còn không bằng động vật hoang dã.
Sau khi bầu không khí lạnh đi vài giây, Hoắc Nhiễm vẫn luôn ít nói bỗng lên tiếng:
Đúng là cơ thể con người không hoàn hảo, nhưng trên hành tinh này làm gì có giống loài nào hoàn hảo tuyệt đối chứ? Mọi người liều mạng như thế cũng chỉ là so sánh xem ai càng thích hợp sinh tồn trên mặt đất hơn mà thôi.
Đoàn Phong nhíu mày hỏi:
Sau khi có được số liệu thì sao?
Trác Thiếu Quân trầm mặc vài giây, sau đó trầm giọng nói:
Tiến hóa… Nhanh chóng tiến hóa bản thể của chúng tôi đến trạng thái có thể thích ứng với môi trường mặt đất.
Thạch Lỗi cười lạnh:
Tôi cũng không tin bọn chúng có thể trực tiếp tiến hóa thành người?!
Thạch Lỗi nói với vẻ nghiêm trọng:
Xem rồi… Nhìn bề ngoài không có gì thay đổi, không biết là sau này bị chặn lại hay bọn chúng tìm được lối ra khác.
Viên Mục Dã quay sang hỏi Trác Thiếu Quân:
Lần hành động trước tất cả giống loài của cậu đều lên mặt đất à?
Trác Thiếu Quân lắc đầu:
Không phải tất cả… nhưng cũng là phần lớn quân tinh nhuệ. Kế hoạch lần đó ngoài việc đưa tộc đàn trở về mặt đất thì chuyện quan trọng nhất là thu thập tất cả thông tin trên mặt đất. Mặc dù cuối cùng kế hoạch thất bại, nhưng những đồng loại chưa trở về kia cũng đã chuyển toàn bộ thông tin mà họ có được xuống dưới lòng đất. Khi khôi phục bản thể, chúng tôi có thể dùng chung ký ức của đồng loại, vì vậy chỉ cần một đồng loại xuống dưới đất, thì tất cả những đồng loại ở bên dưới đều sẽ có được số liệu ở phía trên.
Viên Mục Dã ở bên cạnh nghe những gì Trác Thiếu Quân nói, cậu cảm thấy khi nói chuyện với mấy người Đoàn Phong, Trác Thiếu Quân không hề thoải mái như khi nói chuyện với mình, hắn luôn giữ lại một phần… Nghĩ đến những lời Lý Bình đã nói trước đó, trái tim của Viên Mục Dã không khỏi đập loạn nhịp.
Sau một cuộc thảo luận ngắn, Đoàn Phong đề nghị bắt đầu từ chỗ Lý Bình, dù sao cô ta cũng là con côn trùng tinh duy nhất bại lộ thân phận cho đến lúc này. Thạch Lỗi nghe thế bèn nói mình đã sai người đi điều tra rồi, chắc rất nhanh sẽ có tin tức.
Ai ngờ mọi người đang nói đến đây thì điện thoại của Thạch Lỗi đổ chuông, gã bắt máy nghe một lát rồi nói với mọi người:
A Triết gọi điện đến nói rằng khoa sản của Lý Bình có thể có vấn đề.
Mấy người Viên Mục Dã đều biến sắc, tất cả đều biết trong khoa sản toàn là trẻ con vừa mới sinh ra, chẳng nhẽ mục tiêu của đám bọ kia là những đứa trẻ đó sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.