Chương 1304: KHÔNG CÓ CÂU TRẢ LỜI CHÍNH XÁC
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 977 chữ
- 2022-02-17 03:05:15
Nghe Trác Thiếu Quân nói như vậy, Viên Mục Dã thở dài:
Nhưng nếu cậu không rời khỏi đây, sớm muộn gì cậu cũng sẽ phải đối mặt với cuộc đối đầu gi8ữa hai bên… Cậu có nghĩ đến lúc đó phải làm gì không?
Trác Thiếu Quân nói với vẻ mặt phức tạp:
Tôi không dám nghĩ… Thật ra tôi vẫn luôn3 trốn tránh vấn đề này, tôi cảm thấy chỉ cần nó chưa xảy ra thì tôi chưa cần phải đối mặt với điều đó.
Viên Mục Dã bất đắc dĩ nói:
Trốn9 tránh không giải quyết được vấn đề, cuối cùng cậu vẫn phải đối mặt với tất cả.
Viên Mục Dã biết mình lúc này không thể nóng vội, cậu nhất định phải suy nghĩ dưới góc độ của Trác Thiếu Quân mới được, vì vậy Viên Mục Dã nhẹ giọng nói:
Tôi biết cậu rất khó xử, nhưng nếu kế hoạch của họ sẽ làm tổn thương rất nhiều người, tôi hy vọng cậu có thể nói ra, sau đó chúng ta sẽ ngăn cản tất cả những gì đang xảy ra…
Trác Thiếu Quân im lặng một lúc, sau đó mới hỏi:
Anh còn nhớ kế hoạch lần trước của chúng tôi không?
Viên Mục Dã suy nghĩ rồi đáp:
Ý cậu là chiếm lĩnh thành phố và hy vọng xây dựng tổ ong mới?
Trác Thiếu Quân gật đầu:
Mục tiêu lần này của họ chắc chắn là những đứa trẻ sơ sinh trong bệnh viện… Hơn nữa không chỉ bệnh viện này, mà những đứa trẻ sơ sinh ở tất cả các bệnh viện trong nước đều là mục tiêu của họ.
Viên Mục Dã giật mình, cậu nghĩ thầm kế hoạch lần này còn tàn nhẫn hơn nhiều so với kế hoạch trước đó. Bởi vì một khi thành công, đối phương chắc chắn sẽ làm như vậy với tất cả những đứa bé mới ra đời, nhân loại sẽ không còn dòng máu thuần chủng ở đời kế tiếp, cứ vòng đi vòng lại như vậy, chưa đến vài chục năm thì con người sẽ không còn là con người nữa.
Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã vội vàng gọi điện thoại cho Đoàn Phong và nói về tính nghiêm trọng của sự việc. Sau khi dập máy, Đoàn Phong nhìn phòng sơ sinh cách anh qua một bức tường, nơi đó có hơn chục đứa trẻ sơ sinh đang ngủ say sưa...
Trác Thiếu Quân gật đầu:
Tôi biết rõ chứ, nhưng có một 6số việc nói thì dễ nhưng làm lại rất khó… Cô y tá tên Lý Bình kia chủ động tiếp xúc với tôi là vì muốn tôi lựa chọn, tiếp tục làm kẻ phản bội của5 tộc đàn hay trở lại với họ và làm con người cũ.
Viên Mục Dã thở dài:
Tôi biết nhất định Lý Bình đã nói gì đó khi chủ động tiếp xúc với cậu. Cậu không muốn nói thì tôi cũng không hỏi, nhưng tôi hy vọng cậu có thể hiểu được, chúng tôi không phải là người gây chiến và lại càng không muốn giết sạch đồng loại của cậu… Nếu không lúc trước chúng tôi đã không chọn thả đồng loại của cậu xuống dưới rồi.
Trác Thiếu Quân bất đắc dĩ nói:
Tôi biết tất cả những điều đó… Nhưng tôi không ngờ bọn họ lại chui lên sớm như vậy. Thật ra tôi có thể đoán được đại khái kế hoạch lần này của họ là gì, nhưng tôi không biết có nên nói ra hay không.
Tằng Nam Nam không tin nên hỏi lại:
Có nhầm không vậy?
Đoàn Phong lắc đầu:
Chắc là không đâu... Viên nói rất chắc chắn, hơn nữa điều này cũng rất hợp lý, nếu không đám bọ đó làm sao lại xuất hiện ở khoa sản chứ?
Trương Khai ngẩn người:
Xong đời rồi, mấy đứa trẻ này đều là những búp bê sữa vừa sinh ra chưa được vài ngày, đánh cũng không đánh được, nói cũng không nghe được... Chúng ta đâu thể đánh từng đứa một để ép đám bọ đó chui ra chứ?
Thấy vẻ mặt Đoàn Phong khác lạ, Đại Quân thì thầm hỏi:
Xảy ra chuyện gì thế?
Đoàn Phong thở dài:
Những đứa trẻ này... Đều có thể có vấn đề.
Anh ta vừa nói ra lời này, mấy người còn lại đều kinh ngạc nhìn những đứa trẻ trắng trẻo đáng yêu bên trong mà không biết phải làm gì.
Đoàn Phong nói:
Nếu như tôi nhớ không nhầm, đám
hi vọng
bị chúng ta đưa về dưới mặt đất cũng phải khoảng ba trăm đến năm trăm đứa, không biết trong người những đứa bé này là trứng bọ đã tiến hóa hoàn toàn hay là đám
hi vọng
mà năm đó chúng ta gửi về...
Nói chuyện điện thoại với Đoàn Phong xong, vẻ mặt của Viên Mục Dã cũng trở nên buồn rầu. Năm đó, cái đám
hi vọng
đời thứ hai kia đã rất khó đối phó rồi, không biết bây giờ bọn chúng đã tiến hóa ra kỹ năng đáng sợ nào nữa.
Thấy sắc mặt Viên Mục Dã không tốt, Trác Thiếu Quân an ủi:
Theo tôi được biết, nhóm đồng loại hiện tại đang xen lẫn với con người cũng đã từ bỏ hình thức lấy thành phố làm
tổ ong
để sinh sôi rồi.
Viên Mục Dã cười khổ:
Chắc bọn họ đã rút kinh nghiệm từ lần thất bại trước, cho nên lần này mới đổi một cách khác là trực tiếp tấn công hậu duệ của nhân loại... Thiếu Quân, thật ra có một câu hỏi mà tôi vẫn luôn muốn hỏi cậu, cậu có thể chọn trả lời hoặc không.
Trác Thiếu Quân nghiêm mặt, hắn nói:
Anh hỏi đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.