• 2,956

Chương 660: Cha mẹ đều mất


Sau khi cả nhóm quay về số 54, mặt mũi ai nấy đều chảy xệ xuống vì buồn bực. Cuối cùng Viên Mục Dã đành phải nói:
Nam Nam, ngày mai cô giúp t8ôi điều tra lai lịch Triệu Linh Nhi, có vẻ như cô bé này hiểu rất rõ tên đó, lại còn đặt tên cho gã là Đầu To nữa.


Trương Khai tức g3iận nói:
Đầu To? Tôi thấy phải đọc ngược lại mới đúng, bởi vì cái tên này làm chúng ta hơi nhức đầu!


Tằng Nam Nam vỗ bàn:
Không cầ9n ngày mai, bây giờ tôi sẽ điều tra rõ ràng đến cả ba đời tổ tiên của Triệu Linh Nhi luôn!

Thật ra lúc đầu Viên Mục Dã vẫn hơi khẩn trương, dù sao Đầu To không chào đón cậu, không ngờ lúc Viên Mục Dã đến thì Đầu To lại không có ở đó, Viên Mục Dã thấy lạ bèn hỏi:
Đầu To đâu rồi?

Triệu Linh Nhi đang sắp xếp lại kệ hàng, cô ta nghe thấy âm thanh thì quay đầu lại nhìn và phát hiện Viên Mục Dã đã đến, cô ta nhún vai trả lời:
Ban ngày anh Đầu To không ở trong cửa hàng…

Viên Mục Dã nghĩ thầm trong lòng:
Ban ngày gã không ở trong cửa hàng thì có thể đi đâu chứ? Chẳng lẽ lại chui về cống ngầm ngủ chắc?

Có thể nói Triệu Linh Nhi gần như không có họ hàng gần, mà cửa hàng tạp hóa đó là do cô ta dùng tiền bồi thường của cha mẹ để mở, tuy không kiếm được nhiều tiền nhưng cũng đủ nuôi sống bản thân.
Viên Mục Dã suy nghĩ rồi hiểu tại sao cô gái này lại có thể tùy tiện dẫn một người lạ về nhà, bởi vì trong nhà Triệu Linh Nhi ngoài cô ta ra thì chẳng còn ai khác, vì vậy sẽ không có người nào phản đối.
Lúc này Đoàn Phong cũng đi tới xem tư liệu của Triệu Linh Nhi, sau đó anh ta thở dài, nói:
Tên kia chắc rất tin tưởng Triệu linh Nhi, hay là cậu đi nói cho cô ta biết một chút tình huống thật để cô ta giúp chúng ta làm một người truyền lời, ít nhất cứ ổn định quả bom hẹn giờ ấy đã rồi lại tính tiếp.

Triệu Linh Nhi thấy sắc mặt Viên Mục Dã kỳ quái, đành thở dài và nói:
Anh ấy không đi chỗ nào kỳ quái đâu, đang ngủ ngay trên tầng hai đấy.

Viên Mục Dã gật đầu:
À, ra là thế… Đúng rồi, cô biết bao nhiêu về Đầu To vậy?

Triệu Linh Nhi híp mắt nhìn Viên Mục Dã, cô ấy hỏi:
Anh đang bẫy tôi đấy hả?

Viên Mục Dã nghe vậy bèn chỉ vào mình rồi bảo:
Tôi mới là người mà gã Đầu To đó căm thù nhất mà?

Đoàn Phong cười gian, hỏi:
Cậu xem cậu gọi người ta thân thiết chưa kìa, lại còn Đầu To nữa chứ? Đã thân như vậy không phải cậu đi thì ai đi chứ?

Viên Mục Dã không nói lại được với Đoàn Phong, cậu đành đáp ứng đi qua đó thử xem sao, nhưng nếu Triệu Linh Nhi không đồng ý, vậy bọn họ chỉ đành tìm biện pháp khác… Ngay sáng hôm đó, Viên Mục Dã lại một lần nữa tiến vào cửa hàng tạp hóa của Triệu Linh Nhi.
Viên Mục Dã vừa nhìn là biết hắn uống rượu say, cậu nhướng mày hỏi:
Cậu uống rượu à? Chẳng phải cậu đã nói là không được uống mấy thứ như rượu sao?

Lệ Thần xua tay:
Không sao đâu, tôi chỉ uống thử một hớp nhỏ, vì muốn thử cảm giác này…

Viên Mục Dã vội vàng đi tìm thùng nước to lúc trước nhưng lại bị Lệ Thần cản lại:
Không cần… ngâm trong bồn đâu, tôi hoạt động một chút cho hả rượu là được.

Lệ Thần nói xong lại quay ra cười ha ha hi hi chơi với Kim Bảo, Viên Mục Dã nhìn thấy mà không nhịn được nghĩ thầm: Đêm hôm khuya khoắt, một con ma men với một con chó chơi với nhau vui như vậy… May mà bên cạnh không có hàng xóm, nếu không chắc người ta đến phá cửa mất.
Sáng hôm sau, vừa đi đến số 54, Tằng Nam Nam đã đưa cho Viên Mục Dã một xấp tài liệu và bảo:
Đây là tư liệu về Triệu Linh Nhi, tôi còn tưởng cô ta là nhân vật lớn nào đó, vậy mà lại chỉ là người bình thường.

Viên Mục Dã cầm tài liệu rồi mở ra xem, đúng như Tằng Nam Nam đã nói, Triệu Linh Nhi chỉ là một cô gái bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa. Nếu như nói điểm khác nhau của cô ta với những cô gái khác, thì đó là cha mẹ của Triệu Linh Nhi đã đồng thời qua đời trong một vụ tai nạn xe vào một năm trước.
Viên Mục Dã bật cười:
Không cần đến thế 6đâu, chỉ cần điều tra chi tiết về Triệu Linh Nhi là được, dù sao một cô gái bình thường ai lại tùy tiện dẫn một người đàn ông xa lạ về nhà ch5ứ?

Viên Mục Dã nói xong vội tranh thủ nhìn đồng hồ, cậu phát hiện đã hơn một giờ sáng, lúc này Viên Mục Dã mới nhớ ra Từ Lệ và Lệ Thần vẫn còn đang uống rượu trong quán cơm, thế là cậu vội vàng gọi cho Lệ Thần. Sau khi hỏi qua mới biết hắn đã đưa Từ Lệ uống say bí tỉ về nhà từ lâu rồi… Viên Mục Dã thở phào một cái, sau đó chào mấy người Đoàn Phong rồi vội vàng về nhà.
Vậy mà khi Viên Mục Dã về nhà, cậu lại thấy Lệ Thần đang chơi với Kim Bảo trong sân, hắn thấy Viên Mục Dã về thì ung dung đứng dậy hỏi:
Chà? Về rồi à…

Viên Mục Dã vội vàng phủ nhận:
Dĩ nhiên là không, bọn tôi còn biết tình huống thật của hắn hơn cô nhiều, tôi hỏi như vậy là vì muốn cô hiểu rõ hắn hơn một chút…


Không cần, tôi không muốn biết nhiều như vậy, tôi chỉ cần biết anh ấy là Đầu To là được rồi.
Triệu Linh Nhi hơi nóng nảy nói.
Viên Mục Dã cảm thấy buồn cười:
Chẳng phải cô đặt cho hắn cái tên là Đầu To à? Nó thì có liên quan gì đến tình huống thật của hắn đâu?

Triệu Linh Nhi giật mình hỏi:
Sao anh biết là tôi đặt?


Viên Mục Dã suy nghĩ rồi trả lời:
Bởi vì cha hắn sẽ không đặt một cái tên… đáng yêu như thế.


Triệu Linh Nhi vội truy hỏi:
Anh biết cha của anh ấy à? Ông ta đang ở đâu? Tại sao lại bỏ rơi Đầu To?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.