• 4,015

Chương 693: Người không vì mình


Có người may mắn thì tất nhiên sẽ có người không may, trải qua mấy vòng oẳn tù tì, cô gái có đôi mắt to đã hét lên lúc trước bất hạnh t8rở thành kẻ thua cuộc, và thành người xui xẻo bị hy sinh. May mà tài ăn nói của cô gái này không tệ, thấy mình bị thua thì ngay lập tứ3c quay mũi giáo về hướng cô gái tóc dài:
Dựa vào cái gì mà cô không phải chơi cùng với chúng tôi? Vì dao đang ở trong tay cô sao? Các9 chị em, cô ta mới là người đứng ở phía đối diện với chúng ta, chúng ta còn cần phải chọn sao? Chỉ cần mọi người cùng nhau hợp sức giế6t cô ta không phải là được rồi à! Mọi người nói có đúng không...


Nhưng điều không ai ngờ tới là cô gái tóc dài kia lại là một5 kẻ tàn nhẫn không thích nói nhiều, cô ta thấy cô gái mắt to nói nhiều như vậy thì không nói không rằng đi tới dùng dao đâm thẳng vào bụng đối phương!

Ba cô gái còn lại nhìn thấy như vậy thì sợ hãi hét lên thất thanh, giết người không phải giết gà, đừng thấy bọn họ đã thống nhất cùng nhau có bí mật, nhưng đến lúc thật sự nhìn thấy máu thì ai cũng sợ hãi không dám lộn xộn nữa.
Tạ Chí Hồng cười phá lên:
Nói thế nào nhỉ? Đời này của tao cũng không có hứng thú với nhiều điều, khó khăn lắm mới tìm được một thứ... đương nhiên tao muốn hưởng thụ thật tốt. Chết thì làm sao? Cứ sống tầm thường vô vị đến hết đời, không bằng cháy hết mình ở thời gian tươi đẹp nhất, đó mới là lời cảm ơn hoa lệ nhất cho cuộc đời này đấy.

Viên Mục Dã khinh bỉ nói:
Mày đúng là một đứa biến thái từ đầu đến chân!

Không ngờ Tạ Chí Hồng lại đẩy Viên Mục Dã từ phía sau khiến cậu đối diện trực tiếp với lồng sắt, nhìn thấy toàn cảnh máu me bên trong, đồng tử trong mắt Viên Mục Dã hơi giãn ra, cậu cảm thấy tim mình như bị một thứ gì đó bóp chặt.
Tạ Chí Hồng lại thì thầm mê hoặc bên tai cô ta:
Một người giữ bí mật vẫn yên tâm hơn bốn người... Chỉ cần tất cả bọn họ đều chết thì cô nhất định có thể sống sót.

Cô gái tóc dài nghe xong ánh mắt cũng thay đổi, dường như đang suy nghĩ tới lời nói của Tạ Chí Hồng. Viên Mục Dã vừa định lên tiếng ngăn cản thì đã thấy sự do dự trong mắt cô ta biến mất, cô ta cầm dao lao về phía những cô gái còn lại...
Viên Mục Dã nhìn cảnh bên trong lồng sắt mà trong lòng phẫn nộ đến cực điểm, nhưng đồng thời thần kinh của cậu cũng bị cảnh tượng đẫm máu trong lồng kích thích, khiến lòng cậu có một loại cảm xúc xao động mãnh liệt khó giải thích được bắt đầu càng lúc càng mạnh, giống như có một con quái thú đang vùng vẫy thoát khỏi sự kìm kẹp của nội tâm, sẵn sàng lao ra cắn xé uống máu người bất cứ lúc nào.
Bị dao đâm vào bụng đương nhiên sẽ không chết ngay, cô gái có đôi mắt to sợ hãi nhìn con dao cắm trên bụng mình, cơ thể cô ta mềm oặt ngã xuống đất, mùi máu tươi nhanh chóng tràn ngập căn phòng, trêu đùa thần kinh yếu ớt của Viên Mục Dã.
Lúc này Tạ Chí Hồng cười khan, nói:
Mới có một dao thôi mà... người còn chưa chết đâu?

Nhưng lúc này cô gái tóc dài không dám giao con dao trong tay ra, bởi vì cô ta không chắc những người còn lại có giết mình hay không?
Tạ Chí Hồng thấy sắc mặt Viên Mục Dã biến đổi thì đắc ý đi đến bên cạnh cậu và nói:
Thế nào? Chơi đùa với bản chất của con người rất thú vị phải không? Mày ngửi thấy không... Trong không khí tràn ngập mùi vị ngọt ngào của máu, chẳng lẽ mày không muốn nếm thử sao? Cô gái này rất thú vị, tao nhường cô ta cho mày nhé? Mày nhìn cái cổ trắng nõn nà kia xem, dòng máu nóng đang chảy bên dưới lớp da mỏng manh đó, chỉ dần dùng dao rạch nhẹ một cái là dòng máu nóng hổi tươi mới sẽ trào ra, đó nhất định là thứ đồ uống có vị ngon nhất trên đời này, chỉ cần mày nếm thử một ngụm tao cam đoan mày sống đời này không uổng phí!

Mặc dù Viên Mục Dã rất khó chịu nhưng cũng chưa đến mức mất đi lý trí. Hơn nữa, trong lòng cậu cũng hiểu rất rõ, một khi mình bị mất kiểm soát thì tất cả những người trong căn phòng này không một ai có thể thoát được...

Mày đang muốn chết à...
Viên Mục Dã thì thào.
Không ngờ ngay lúc cô gái tóc dài giơ tay lên đâm xuống, thì đột nhiên một lực vô hình chặn đà của con dao lại.

Dừng tay... đừng giết nữa.
Viên Mục Dã nói với vẻ mặt nặng nề.
Cô gái tóc dài nhìn cánh tay mình dừng ở giữa không trung với vẻ mặt vô cùng khó tin, người bình thường nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ không thể tin được, hơn nữa cô ta vừa mới giết người nên tất nhiên cho rằng mình gặp ma...

Tao biến thái thì mày là cái gì? Mày nhìn kỹ từng thân thể trẻ trung bên trong đi, bọn chúng ai cũng như những trái lựu căng mọng nước, chín muồi no đủ, chỉ cần cắn nhẹ một cái, chất lỏng ngọt ngào sẽ chảy ra trong nháy mắt...
Tạ Chí Hồng tiếp tục dụ dỗ.
Viên Mục Dã không nhịn được quát lên:
Cút!

Lúc này tình hình trong lồng sắt đã vô cùng thảm thiết, cô gái tóc dài tàn nhẫn giết chóc đến đỏ mắt đang cầm dao lao về phía cô gái cuối cùng… Khắp người cô ta đều là máu, đôi mắt vốn trong sáng, bởi vì kích động mà sung huyết đỏ lên, nhìn vô cùng đáng sợ.
Một tiếng
cạch
vang lên, con dao trong tay cô ta rơi xuống đất. Nhưng không ngờ đúng lúc này, cô gái mới vừa rồi trông nhút nhát nhất lại không hề do dự mà nhặt con dao lên, đâm thẳng vào ngực cô gái tóc dài.

Một nhát, hai nhát, ba nhát, đến tận khi cô gái tóc dài hoàn toàn tắt thở, trong chớp mắt đối phương như cạn kiệt sức lực, ngồi bệt xuống đất...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.