• 2,956

Chương 763: Máy khoan giếng


Lý Hoành Phong nói:
Cụ thể vì điều gì thì tôi cũng không biết, nhưng nghe nói là vì khai thác dầu đã phá hoại môi trường sinh t8hái xung quanh, cho nên muốn đóng cửa rừng để từ từ khôi phục lại.
Nhưng sau đó Lý Hoành Phong còn nói:
Thật ra nói là núi, n3hưng mấy năm gần đây đã rỗng tuếch rồi, nếu không sao lại có nhiều du khách gặp nạn trong khu vực cấm đó như vậy chứ?


9Đoàn người nhanh chóng đi đến nơi cắm trại đầu tiên trên đường lên núi, từ rác thải xung quanh có thể nhìn ra nơi này đã từng c6ó rất nhiều khách du lịch ghé thăm... Bọn họ đến đây chụp ảnh đăng bài, cuối cùng khi rời đi vẫn không quên bỏ lại rác rưởi để 5chứng minh mình đã từng đến nơi này.

Lý Hoành Phong bất đắc dĩ nói:
Các anh nhìn đống rác xung quanh là biết nơi này trước đây đông khách đến thế nào rồi đấy!

Lý Hoành Phong đi phía trước, vừa đi vừa nhắc nhở:
Tất cả mọi người cẩn thận dưới chân! Có rất nhiều khách du lịch có kinh nghiệm phong phú, nhưng đôi khi chỉ vì chủ quan mà vẫn xảy ra chuyện!

Viên Mục Dã thì thầm với Đoàn Phong:
Theo lý mà nói, nếu là du khách không có kinh nghiệm lên núi, thì hoặc đi tìm người có kinh nghiệm dẫn đường, hoặc sẽ không chọn đi những con đường khó như thế này. Nhóm Hồ Thiên Vũ từ khi học đại học đã thường xuyên tổ chức leo núi nên chắc chắn có nhiều kinh nghiệm, nhưng họ vẫn xảy ra chuyện...


Ý cậu là, có thể việc bọn họ bị rơi xuống vách núi không phải là tai nạn ngoài ý muốn?
Giọng Đoàn Phong trầm xuống.
Nghĩ đến đây Viên Mục Dã hỏi Lý Hoành Phong:
Những người khác thì sao... tình trạng thế nào?

Lý Hoành Phong trả lời:
Hồ Thiên Vũ được tìm thấy trong một rãnh vực sâu, mạng thằng nhóc đó cũng lớn thật, rơi từ chỗ cao như vậy xuống, sau đó còn rơi vào một rãnh sâu hơn ba mét, thế mà vẫn giữ được mạng… còn những người khác thì không may mắn như thế, có thi thể khi tìm được thì đã bị dã thú ăn thịt rồi.

Trong lòng Viên Mục Dã trầm xuống:
Gần đây có động vật ăn thịt cỡ lớn sao?

Lúc này Đoàn Phong mới nhớ ra một chuyện nên hỏi Lý Hoành Phong:
Các anh tìm được Trương Hiểu Thiến ở đâu?

Lý Hoành Phong đáp:
Nếu như tôi nhớ không nhầm thì ở gần khu vực đá vụn... lúc tìm thấy cô ta, cô ta bị trật khớp đùi trái, xương sườn cũng bị gãy một cái, tóm lại rất thảm, cũng không biết bọn họ có ý định gì mà chấp nhận nguy hiểm như vậy để đến đây?

Viên Mục Dã biết sở dĩ Lý Hoành Phong nói như vậy nhất định là vì anh ta thường xuyên gặp những du khách bị tai nạn ngoài ý muốn kiểu này, cứu được còn dễ nói, nhưng những người đó cứ thế bỏ mạng thì lại không đáng...

Không có... chỉ có ít cáo, sói và ít động vật ăn xác thối loại nhỏ. Các anh không biết đấy, đi du lịch thám hiểm mà gặp tai nạn chết người... nếu không được phát hiện sớm, thì tám chín phần là gặp phải tình huống đó, chúng tôi cũng không thấy ngạc nhiên.

Đoàn Phong hỏi Lý Hoành Phong:
Chỗ này cách vị trí tai nạn xa không?

Lý Hoành Phong nói:
Không gần lắm, trời cũng sắp tối rồi, hôm nay chúng ta cắm trại ở đây trước, sáng sớm ngày mai lại tiếp tục xuất phát, đi đến tầm chiều là đến.

Đoàn Phong hít sâu một hơi khí lạnh trên núi, anh ta nói:
Đã lâu lắm rồi mới được hít thở bầu không khí trong lành như thế này!

Lý Hoành Phong đang nhóm lửa đun nước cười bảo:
Đúng vậy, không khí nơi này vô cùng sạch sẽ, có lẽ đây chính là nguyên nhân vì sao khách du lịch thích đến đây. Nhưng bọn họ lại chưa từng hiểu được, sở dĩ nơi này sạch sẽ là do dân cư thưa thớt... nếu không, nó đâu khác gì những thành phố luôn bị sương mù bao phủ vào mùa đông chứ?

Sau khi ăn sáng đơn giản, đoàn người tiếp tục hướng về khu vực cấm. Mặt trời dần dâng cao, sương băng trên cỏ cũng từ từ tan ra, những nơi bằng phẳng còn dễ đi, nhưng đến những đoạn đường núi có độ dốc thì biến thành trơn trượt khó đi.
Đoàn Phong cảm thấy dừng chân ở đây cắm trại cũng tốt, dù sao không thể một nắng hai sương vội vàng chạy đến chỗ xảy ra tai nạn rồi ở lại đó qua đêm được... Thế nên, anh ta bảo mọi người cùng nhau hạ trại, chỉnh đốn lại một đêm, ngày mai xuất phát.
Mặc dù buổi tối hơi lạnh một chút nhưng không xảy ra chuyện gì đặc biệt. Trong lúc đó, Viên Mục Dã và Đoàn Phong vẫn thay phiên nhau đi tuần tra quanh khu vực, nhưng cũng không phát hiện ra điểm gì bất thường.
Một đêm ngon giấc, sáng sớm hôm sau lúc mọi người chui ra khỏi lều vải, trên thảm cỏ và cành cây đều ngưng đọng một lớp băng sương nhìn như pha lê, trông rất đẹp mắt...
Viên Mục Dã lắc đầu:
Khó nói lắm... Trong nhóm người đó, ngoại trừ Hồ Thiên Vũ ra thì tất cả đều gặp nạn, mà Hồ Thiên Vũ cũng không nói rõ ràng được vì sao mình cũng bị rơi xuống cùng những người kia, có điều khi đó trời quá tối lại còn mưa, hắn không nhìn rõ cũng là bình thường. Hơn nữa, nhìn thấy bạn mình sắp ngã nên lao đến kéo cũng là một phản ứng bản năng, chỉ là hắn không ngờ rằng mình cũng bị kéo xuống.


Sau đó đoàn người đi theo sự hướng dẫn của Lý Hoành Phong đến gần nơi đặt trụ sở của đội khai thác dầu năm đó, mấy chiếc máy khoan giếng dầu đã hoen gỉ loang lổ cứ thế yên lặng đứng sừng sững trong rừng rậm, có vài chiếc đã bị rêu xanh và dây leo bọc kín.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.