• 4,015

Chương 764: Thỏ trắng


Đoàn Phong đưa tay chạm vào giàn khoan, không ngờ anh ta giật mình rút tay về:
Nóng...



Sao có thể? Mùa này...
Lúc đầu Viên Mục Dã8 còn tưởng Đoàn Phong đang đùa mình, kết quả khi cậu chạm vào cũng sững người, không ngờ giàn khoan của máy khoan giếng này lại nóng như vậy3...

Mặc dù nhiệt độ không đến nỗi bỏng tay, thế nhưng cũng phải trên 50 độ C, khó trách thực vật đều không sinh trưởng bên cạnh nó, 9bởi vì mặt ngoài của giàn khoan vô cùng khô ráo, cho nên cũng không thích hợp cho rêu xỉ phát triển.
Đoàn Phong lắc đầu:
Khó nói lắm, nhưng tôi nghĩ chuyện này rất có thể. Cậu cũng đã nói loại quái vật này sẽ không tự nhiên xuất hiện, nếu bọn chúng đã tồn tại ở đây từ lâu, thì loài người không thể chiếm được địa vị như hiện giờ trên Trái đất được. Cho nên, loài sinh vật này chỉ có thể xuất hiện ở thời kỳ cận đại... Mà sự kiện lớn nhất xảy ra ở khu vực này trong mấy thập kỷ gần đây là sự xuất hiện của đội khai thác dầu cách đây ba mươi năm trước.

Viên Mục Dã suy nghĩ một lát rồi nói:
Nhưng nếu bọn chúng thực sự đã ngụy trang thành con người từ ba mươi năm trước... vậy thì hiện giờ số lượng chắc chắn không ít, thậm chí có thể bọn chúng đã tìm ra cách giả mạo con người đơn giản hơn rồi, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục ở trong cánh rừng già này ôm cây đợi thỏ sao?

Đoàn Phong cũng chưa hiểu rõ điểm này:
Có khi nào nhóm kia mới chỉ là đội tiền trạm không? Bọn chúng ra ngoài thực hiện các công việc trong giai đoạn chuẩn bị và thu thập thêm thông tin về loài người, để một sinh vật không biết gì về loài người đóng giả con người sống trong xã hội loài người không phải là một chuyện đơn giản. Ví dụ như Đầu To, khi cậu ta mới bước chân vào xã hội loài người, cậu ta chỉ như một kẻ ngốc, ngoài việc tự vệ và kiếm ăn ra thì chẳng biết gì khác. Nhưng kẻ giả mạo Trương Hiểu Thiến thì hoàn toàn không ở trạng thái này.


Vì sao lần này anh không đưa Đầu To đi theo?
Viên Mục Dã đột nhiên nhớ đến chuyện này.
Đoàn Phong cười hỏi ngược lại:
Cậu nói xem.

Viên Mục Dã nghĩ rồi nói:
Anh sợ để cậu ta nhìn thấy cảnh chúng ta đối phó với những loài dị loại này sẽ nảy sinh suy nghĩ khác phải không? Có khi nào anh đã quá cẩn thận không? Dù sao trong cơ thể Đầu To thì gen người vẫn trội hơn...

Đêm cắm trại này không dễ dàng như đêm trước, mặc dù bề ngoài bọn họ đều làm hết những việc mà du khách thông thường vẫn làm, nhưng thực tế thì như mọc thêm đôi mắt sau lưng cảnh giác quan sát động tĩnh xung quanh....
Sắc trời nhanh chóng tối đen, Đoàn Phong bảo những người khác làm giống như khách du lịch chui vào trong lều vải đi ngủ, nhưng thật ra là chuẩn bị vũ khí đầy đủ sẵn sàng ở bên trong chờ lệnh, còn anh ta và Viên Mục Dã thì ở ngoài ngồi trước đống lửa, thì thầm tán gẫu.
Viên Mục Dã thì thầm nói:
Anh có nghĩ toàn bộ đội khai thác dầu năm đó đều bị thay thế hết rồi không?


Ai biết được chứ? Nhỡ nó được làm bằng vật liệu đặc biệt thì sao?
Trương Khai cãi cố.
Hoắc Nhiễm cười nói:
Là ba mươi năm trước đấy, lại còn đòi vật liệu đặc biệt? Anh thôi đi!

Sau đó mọi người đứng xung quanh giàn khoan phát nhiệt này một lúc, rồi quay về tiếp tục cắm trại. Viên Mục Dã lần lượt chụp ảnh từng cái tên bên trên và dự định lúc quay về sẽ tìm những người này, xem bọn họ có vấn đề gì hay không, hoặc là bọn họ đã từng nhìn thấy chuyện gì đặc biệt không.
Những người khác vừa nghe thấy 6giàn khoan này nóng thì đều chạy đến chạm tay vào thử, Đoàn Phong thấy vậy dọa bọn họ:
Đừng chạm linh tinh! Đừng trách tôi không nhắc nhở m5ọi người, vẫn chưa phát hiện được nguyên nhân nguồn nhiệt này đâu.

Trương Khai thấp thỏm hỏi:
Có phải nó nối với tâm địa cầu không?

Hoắc Nhiễm lắc đầu:
Làm sao có thể, giàn khoan hiện đại nhất hiện giờ cũng mới chỉ khoan sâu được hơn bốn nghìn mét, cho dù chạm được đến tâm Trái đất, thì nhiệt cũng không thể truyền từ mấy nghìn mét đất lên đến mặt đất được! Hơn nữa, những máy khoan này đều đã dừng hoạt động ba mươi năm rồi, cho dù ngay lúc đó cũng không thể nóng thế được... Mà anh thấy giàn khoan nhỏ thế này có thể khoan sâu được thế à?

Đoàn Phong trầm giọng:
Có một số việc vẫn nên cẩn thận thì hơn, hơn nữa hiện giờ Đầu To đã không còn là tên ngốc nữa rồi. Mặc dù gen người chiếm phần lớn tế bào trong cơ thể cậu ta, nhưng trên thực tế cậu ta cũng không khác biệt mấy so với những con yêu quái biến hình này. Trước đó tôi không muốn để Đầu To nhìn thấy Trương Hiểu Thiến giả bị giam trong phòng thí nghiệm, một là sợ cậu ta suy nghĩ nhiều, hai là cũng lo lắng đến cảm nhận của cậu ta.


Viên Mục Dã gật đầu:
Vẫn là anh suy nghĩ cẩn thận...


Không ngờ Đoàn Phong lại lắc đầu:
Không phải là tôi suy nghĩ cẩn thận, mà vì từ trước đến nay tôi đều không đối xử với cậu ta như một người bình thường.


Thời gian nhanh chóng đến nửa đêm, lúc này chính là thời điểm mà con người thường mất cảnh giác nhất. Viên Mục Dã và Đoàn Phong dường như cũng không ngoại lệ... hai bọn họ một người cúi đầu không nói gì, một chống tay vào cằm gật gù, tóm lại nhìn qua giống như không tỉnh táo.

Nhưng trên thực tế đây chỉ là chiêu dụ địch xuất hiện của bọn họ, nếu như khu rừng cấm này thật sự có thứ gì, thì đến giờ này cũng nên xuất hiện rồi...

Lúc này xung quanh vô cùng yên ắng, ngoại trừ tiếng tí tách của đống lửa thì cũng chỉ có tiếng gió thổi qua rừng cây xào xạc. Tuy nhiệt độ bây giờ chỉ có âm mười mấy độ, nhưng may mắn là đêm nay trăng thanh gió mát, ngoài việc gió hơi lớn hơn một chút thì những thứ khác đều ổn.

Nhóm Đại Quân và Trương Khai ở trong lều vải chắc không thấy lạnh, nhưng Viên Mục Dã và Đoàn Phong ngồi ở bên ngoài, phía trước có lửa nóng, phía sau lại lạnh lẽo, đúng là hai bên hai thế giới khác nhau. Đến khi Đoàn Phong sắp không giả vờ được nữa thì đột nhiên nghe thấy tiếng lạo xạo vang lên trong bụi cỏ gần đấy, dường như có thứ gì đó đang từ từ tiến sát về nơi bọn họ cắm trại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.