Chương 768: Công cụ hình người
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1098 chữ
- 2022-02-08 03:36:46
Vốn khi đó Trương Hiểu Thiến rơi xuống có bị thương, nhưng nếu cố gắng vẫn có thể chạy được, cô ta hiểu rõ Hồ Thiên Vũ đã kh8ông còn nhân tính nữa rồi, nên chỉ có thể kéo một bên chân bị thương, cố gắng nghĩ cách chạy trốn...
Nhưng bình thư3ờng thể năng của Trương Hiểu Thiến đã không bằng Hồ Thiên Vũ, giờ cô ta lại bị thương, chưa chạy được bao xa đã bị đối phươ9ng đuổi kịp... Hồ Thiên Vũ nắm lấy tóc Trương Hiểu Thiến và kéo cô ta đến cạnh đống đá vụn.
Có lẽ sợ nhìn thấy cảnh6 Trương Hiểu Thiến chết không nhắm mắt, cho nên Hồ Thiên Vũ đã ấn mặt cô ta xuống đất, rồi tiện tay nhặt một hòn đá bên cạn5h lên, đập từng nhát từng nhát vào gáy Trương Hiểu Thiến.
Tất cả mọi hình ảnh dừng lại ở đây, Viên Mục Dã hiểu rõ khi đó Trương Hiểu Thiến bị Hồ Thiên Vũ đập chết, chứ không phải chết do ngã từ trên núi xuống.
Đáng giận hơn là, sau đó mặc dù Trương Hiểu Thiến giả đúng là đã chết trong tay số 54, nhưng sự việc này chỉ có thể tuyên bố với người ngoài là do tai nạn ngoài ý muốn, bởi vậy cuối cùng Hồ Thiên Vũ vẫn nhận được khoản tiền bảo hiểm kia, mà bọn Viên Mục Dã thì biến thành công cụ chứng minh cho sự lừa dối của hắn...
Nghĩ đến đây Viên Mục Dã tức đến nghiến răng, loại súc sinh thế nào mới có thể ra tay với người phụ nữ sống chung bao nhiêu năm với mình như vậy chứ? Nhưng điều khiến Viên Mục Dã không thể hiểu nổi là do Trương Hiểu Thiến đã nhìn nhầm người từ đầu, hay do sau này Hồ Thiên Vũ đã thay đổi?
Viên Mục Dã khuyên anh ta:
Bây giờ không phải lúc tức giận, so với Hồ Thiên Vũ, thứ chúng ta đang gặp phải mới là khó giải quyết, xử lý Hồ Thiên Vũ đơn giản thôi, chờ sau khi chúng ta về có thời gian sẽ từ từ chơi với hắn.
Đoàn Phong biết Viên Mục Dã nói đúng, mặc dù Hồ Thiên Vũ đã lừa bọn họ, nhưng việc Trương Hiểu Thiến giả là sự thật, so với loại quái vật biến hình kia thì Hồ Thiên Vũ chẳng đáng một xu! Thế nên hai người họ tiếp tục cẩn thận tìm kiếm dưới chân vách núi, nhưng vẫn không tìm được thứ gì.
Đoàn Phong chán nản nói:
Xem ra những thứ kia không thấy thi thể thì không xuất hiện... hay là tôi lại giả vờ thành xác chết lần nữa?
Đoàn Phong thấy Viên Mục Dã mãi không quay lại thì không yên tâm đi tìm, kết quả anh ta thấy Viên Mục Dã đang đứng suy tư trước đống đá vụn, anh ta đến gần và hỏi:
Cậu phát hiện ra chuyện gì à?
Viên Mục Dã quay lại nhìn thấy Đoàn Phong đi đến mới dần thả lỏng cảm xúc căng cứng, sau đó thở dài, nói:
Đội trưởng Đoàn, chúng ta bị người ta lừa rồi...
Sau đó Viên Mục Dã kể lại những gì mình vừa nhìn thấy trong từ trường tư duy của Trương Hiểu Thiến cho anh ta nghe, kết quả Đoàn Phong còn phản ứng gay gắt hơn cậu, suýt nữa là bùng nổ tại chỗ, không ngờ mình chơi ưng nhiều năm như vậy, lại bị ưng mổ mắt!
Xem anh nói kìa, cái gì mà khó chơi? Dù sao tôi cũng không diễn đâu, xấu hổ chết đi được.
Viên Mục Dã kháng cự.
Thật ra Đoàn Phong cũng không phải thực sự muốn Viên Mục Dã diễn lần nữa, mà chỉ muốn trêu đùa một chút, để cậu bớt căng thẳng thôi... Ai bảo lúc nào cậu cũng nghiêm túc như ông cụ non chứ.
Trong số 54, có Viên Mục Dã, Hoắc Nhiễm và Tằng Nam Nam đều là những người tẻ nhạt, bình thường sẽ không bao giờ chủ động nói đùa với người khác.
Viên Mục Dã khoát tay:
Thứ kia đâu ngốc như vậy, một chiêu còn dùng được hai lần chắc?
Đoàn Phong bĩu môi:
Cũng đâu phải cùng một con? Không thử làm sao biết được, nào, chúng ta diễn lại vở kịch khi nãy đi...
Thôi thôi thôi... tôi không diễn!
Đoàn Phong cười bảo:
Phối hợp chút đi, lần này không cần quá cảm xúc đâu...
Nhưng Viên Mục Dã lại tránh sang một bên:
Không diễn là không diễn, may mà không bị mấy người kia nhìn thấy, nếu không chắc chắn sau này tôi sẽ bị họ cười cho thối mũi.
Đoàn Phong cười xấu xa:
Ồ, Viên Mục Dã khó chơi như vậy mà cũng có ngày sợ người khác chê cười sao?
Tằng Nam Nam trời sinh tính cách lạnh lùng, với ai cũng trưng ra vẻ mặt thối hoắc như muốn cách ra vạn dặm. Hoắc Nhiễm thì là người có EQ thấp, người khác nói đùa mà thằng nhóc đó lại cho là thật, còn rất tích cực... Nhưng trong mắt Đoàn Phong, hai người họ đều không khó tiếp cận như Viên Mục Dã.
Nhìn bề ngoài Viên Mục Dã đối với ai cũng lịch sự lễ phép, nhưng thực tế lại rất khó sống chung, cậu giống như một bông hoa làm bằng bông vải, cho dù dùng bao nhiêu sức lên người cậu cũng như không, như thể cậu mãi mãi là một người không nóng không lạnh.
Nhưng trong lòng Đoàn Phong biết, Viên Mục Dã không phải không có cá tính, cậu cũng chỉ là một người bình thường, cũng có sướng vui buồn giận, chỉ là cậu biết cách che giấu cảm xúc quá giỏi mà thôi... cho nên Đoàn Phong vẫn luôn tìm cơ hội để trêu chọc cậu, hy vọng cậu thể hiện cảm xúc càng nhiều càng tốt.
Cuối cùng Viên Mục Dã bị Đoàn Phong ép nằm thẳng luôn xuống đất:
Nếu như loài sinh vật đó thật sự ngốc như vậy, thì cũng không cần đóng kịch nữa, tôi biến thành thi thể luôn chẳng phải sẽ lừa được chúng à...
Đoàn Phong vừa định chế giễu tư thế giả chết của Viên Mục Dã quá không chuyên nghiệp, thì đột nhiên nghe thấy tiếng động trong bụi cỏ gần đó, Viên Mục Dã vội kéo Đoàn Phong nằm xuống đất để anh ta giả chết cùng mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.