• 4,015

Chương 770: Một vị trí nhỏ



Thể năng lượng là cái gì?
Viên Mục Dã thắc mắc.

Lý Hoành Phong nói:
Đó là một viên đá khổng lồ có thể phát ra ánh sáng trắng l8óa mắt giống như mặt trời, không có ánh mặt trời nên chúng tôi chỉ có thể dựa vào viên thể năng lượng hèn mọn đó để sống dưới lòng đất… 3Sau này, chúng tôi tự điều chỉnh cho bản thân rơi vào trạng thái ngủ đông, muốn chờ một ngày nào đó ánh mặt trời chiếu rọi khắp mặt đất 9một lần nữa rồi sẽ trở lại trên mặt đất sinh sống.


Viên Mục Dã nói trong sự hoài nghi:
Các anh ở dưới lòng đất tận 65 triệu nă6m, trong lúc đó các anh không lên trên xem thử Trái đất đã trở nên như thế nào ư?

Nghĩ đến việc đám quái vật biến hình mới từ lòng đất đi lên đã ăn thịt luôn con người, Viên Mục Dã thấy hơi khó chịu:
Trước khi lên mặt đất, các anh lấy gì để ăn? Và tại sao vừa lên tới nơi không hỏi xanh đỏ đen trắng gì mà đã giết cả đội công nhân khai thác dầu?

Không ngờ Lý Hoành Phong lại đáp thẳng không hề kiêng dè:
Trước kia tôi đã nói đó là việc ngoài ý muốn, cái chết của bọn họ cũng chỉ do ngoài ý muốn thôi…

Sau đó Lý Hoành Phong mới nói cho Viên Mục Dã biết, mấy chục công nhân đó đều không phải do chúng giết chết, mà là bị thể năng lượng đột ngột giải phóng năng lượng cực lớn hại chết. Giải thích bằng khoa học hiện đại là trong ánh sáng trắng có chứa vật chất mang tính phóng xạ, cho nên mới giết chết toàn bộ người và động vật ở phạm vi gần đó trong nháy mắt.
Nghe đến đây, Viên Mục Dã đã hiểu rõ ràng nguồn cơn của câu chuyện 30 năm trước, nói thẳng ra là đội khai thác dầu đã vô tình giải phóng sinh vật cổ xưa từ kỷ Phấn trắng đã ngủ đông dưới lòng đất hàng chục triệu năm trước.
Mà bản thể của loài sinh vật tiền sử này không thể sinh tồn trên bề mặt Trái đất ở thời điểm hiện tại, chúng cần phải dựa vào phục chế và tiến hóa thành các sinh vật hiện có trên mặt đất mới có thể tồn tại…
Nhưng cho tới bây giờ, Viên Mục Dã vẫn còn một số điều chưa hiểu rõ:
Nếu một phần trong các anh đã rời khỏi đây từ ba mươi năm trước, vậy tại sao không đưa tất cả đồng loại đi?


Năng lượng của thể năng lượng có hạn, vì cố 5gắng kéo dài hết sức có thể, chúng tôi đã điều chỉnh mức độ tiêu hao của cơ thể xuống mức thấp nhất, cho đến khi thể năng lượng cạn kiệt thì chúng tôi mới có thể thức tỉnh… Nhưng tất cả mọi thứ đều bị dàn giếng khoan này phá hỏng.
Lý Hoành Phong nói bằng giọng rất bất đắc dĩ.
Viên Mục Dã đã biết sơ sơ chuyện xảy ra 30 năm trước, cậu bèn hỏi thử:
Không phải dàn giếng khoan này khoan trúng thể năng lượng của các anh đấy chứ?

Lý Hoành Phong gật đầu:
Mũi khoan xuyên qua thể năng lượng, giải phóng hết sạch năng lượng còn dư lại bên trong, còn chúng tôi chỉ có thể bị bắt thức tỉnh trước thời gian, về lại trên mặt đất hoàn toàn xa lạ.

Viên Mục Dã hỏi:
Anh làm nghề này cũng là để bảo vệ nơi đây ư?

Lý Hoành Phong gật đầu:
Cứ xem như thế đi, dù sao thì ở nơi đây vẫn còn rất nhiều đồng loại của tôi, tôi có trách nhiệm tìm một lối thoát cho họ.

Viên Mục Dã thấy hơi buồn cười:
Lối thoát của anh chính là giúp chúng tiếp tục giả mạo con người ư?

Nghe Viên Mục Dã hỏi như vậy, biểu cảm của Lý Hoành Phong trở nên hơi nặng nề:
Bởi vì chúng đều đã chết… Thế giới này thay đổi quá lớn so với năm xưa, nó trở nên cực kỳ dơ bẩn và không trong lành, tốp đồng loại đó của tôi biến thành con người không lâu đã lục tục ngã bệnh. Trước đó tôi đã lừa anh, thật ra khi chúng tôi xuất hiện dưới hình hài con người, nhận thức về thế giới hoàn toàn mới này tựa như một đám ngốc. Ngay lúc đó công ty dầu mỏ cũng không biết tại sao các công nhân mất đi ký ức chỉ trong một đêm, nhưng để không khiến tình hình chuyển biến xấu, bọn họ quyết định giấu giếm việc này, sau đó bí mật đưa mấy chục người này đến một viện điều dưỡng trực thuộc công ty họ để chữa trị. Nhưng sau đó chúng tôi phát hiện, mặc dù chúng tôi có thể tái tạo gen của loài người nhưng không thể nào tái tạo sức đề kháng tích lũy mấy chục nghìn năm của loài người để chống lại các loại bệnh tật và vi khuẩn, chỉ cần một cơn cảm lạnh nho nhỏ thôi cũng có thể giết chết chúng tôi.

Viên Mục Dã nghe đến đó bèn hỏi một cách khó hiểu:
Vậy làm sao anh sống được đến bây giờ? Hơn nữa trông tuổi tác, đáng lẽ anh nên giả mạo cha của Lý Hoành Phong, sao lại giả mạo Lý Hoành Phong?


Tôi có thể sống sót cũng nhờ may mắn, đó là bởi vì lúc ấy Lý Hoành Phong mới mấy tuổi đầu đi cùng mẹ đến viện điều dưỡng thăm cha, kết quả cậu ta ham chơi nên chết đuối, lúc ấy cơ thể của tôi đã sắp không giữ nổi nữa, tình thế cấp bách nên đành phải ăn thịt Lý Hoành Phong, tái tạo lại cơ thể của cậu ta. Sau khi có thể xác mới, tôi phát hiện hình như tái tạo cơ thể của trẻ con sẽ làm mình mạnh hơn, hơn nữa nhận thức của trẻ con có hạn, không biết một số việc cũng rất bình thường, tất nhiên sẽ không bị ai phát hiện tôi là hàng giả.
Lý Hoành Phong nói.
Lý Hoành Phong nhún vai đáp:
Đây vốn là cách chúng tôi sinh tồn. Từ mấy chục triệu năm trước, chúng tôi đã rời khỏi chuỗi thức ăn trên mặt đất, nhưng giờ đây chúng tôi đã trở lại… Trên mặt đất nhất định phải có một vị trí nhỏ cho chúng tôi.


Giọng Viên Mục Dã trầm xuống:
Nhưng một vị trí nhỏ của các anh được đánh đổi bằng tính mạng của những người vô tội, các anh làm như vậy là trái với quy tắc của thế giới loài người.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.