Chương 857: Hóa mục nát thành thần kỳ
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1226 chữ
- 2022-02-08 08:03:16
Nhưng Tần Uyển cũng nói rằng loại chuyện này không thể tìm hiểu được trong ngày một ngày hai, cho nên sáng sớm hôm sau, Viên Mục Dã và Đoàn Phong qu8ay trở về thủ đô rồi kiên nhẫn chờ tin tức của Tần Uyển...
Kết quả là ngay khi Viên Mục Dã về đến thủ đô, cậu nhận được điện thoại của Lệ T3hần báo Thẩm Thiên Vũ trong phòng ICU sắp chết! Viên Mục Dã vội vàng đến bệnh viện ngay trong đêm... Hóa ra phổi của Thẩm Thiên Vũ bị nhiễm trùng n9ên sốt cao mấy ngày qua, thậm chí vừa rồi tim còn ngừng đập.
Phải nói mệnh của thằng nhóc này cũng lớn, sau vài lần kích điện, nhịp tim đã 6trở lại bình thường, nhưng bác sĩ trực vẫn không thấy quá lạc quan, thậm chí anh ta còn liên lạc với người nhà họ Thẩm để thông báo bệnh tình của b5ệnh nhân đã nguy kịch.
Không ngờ người nhà Thẩm Thiên Vũ lại nói thẳng với bệnh viện rằng khi nào chết thì hẵng thông báo với họ, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người đến xử lý những việc tiếp theo... Nghe cô y tá nói như vậy, Viên Mục Dã cũng cảm thấy hơi giật mình, người thân ruột thịt mà máu lạnh vô tình như vậy sao?
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Viên Mục Dã cảm thán:
Không biết người nhà của Thẩm Thiên Vũ nghĩ gì nhỉ? Tại sao lại tuyệt tình như thế?
Lệ Thần gãi đầu, nói:
Thật ra có chuyện này tôi muốn nói với anh từ lâu rồi, nhưng mấy ngày nay anh bận việc của Tố Cơ nên tôi muốn chờ anh xong việc...
Viên Mục Dã nghe vậy thì cau mày hỏi:
Có chuyện gì thế? Làm gì mà cậu cứ ấp a ấp úng vậy?
Lệ Thần bèn giải thích:
Anh cũng biết rằng khi tôi nhập vào cơ thể của một người, tôi có thể đọc được ký ức trong não của người đó... Vì vậy, tôi đã nhìn thấy một số ký ức quá khứ của Thẩm Thiên Vũ trước khi xảy ra tai nạn.
Viên Mục Dã hỏi dò:
Khác với những gì mà báo chí đã đăng à?
Thành thật mà nói Viên Mục Dã chưa bao giờ nghĩ rằng Lệ Thần có khả năng này, lần trước hắn chữa trị vết thương ở bàn tay cho mình, Viên Mục Dã đã rất kinh ngạc rồi, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng Lệ Thần còn có thể khiến người chết sống lại! Hai người thảo luận trong khu vườn nhỏ của bệnh viện một lúc rồi quay về phòng chăm sóc đặc biệt...
Bởi vì nếu muốn cứu Thẩm Thiên Vũ, Lệ Thần phải rời khỏi cơ thể hiện tại, đồng thời không thể cách Thẩm Thiên Vũ quá xa, vì vậy họ chỉ có thể ngồi ở cửa phòng ICU và giả vờ đang chờ Thẩm Thiên Vũ ổn định rồi mới đi.
Thật ra Viên Mục Dã vẫn hơi lo lắng cho Lệ Thần trước khi tiến vào cơ thể Thẩm Thiên Vũ, nếu bị người khác nhìn thấy thì phải làm thế nào? Cũng may lúc này bác sĩ và y tá đều bận rộn nên nhất thời không có ai chú ý đến dưới chân có một thứ kỳ quái đang lướt qua.
Viên Mục Dã suy nghĩ rồi nói:
Nếu tôi không nhầm, chiếc xe đó đã bị người ta giở trò trong lúc Thẩm Thiên Vũ vào KTV... Nghiêm trọng hơn, có thể chính người bạn mà cậu ta đến giải cứu có vấn đề, nếu không tại sao gã không giải thích với phía cảnh sát rằng Thẩm Thiên Vũ chỉ uống một cốc bia vào đêm hôm đó?
Lệ Thần gật đầu:
Có khả năng này, đặc biệt là sau khi Thẩm Thiên Vũ trở thành người thực vật, cậu ta lại càng không thể biện giải cho bản thân. Hình như lúc đấy có người muốn lấy mạng của Thẩm Thiên Vũ, nhưng không ngờ cậu ta lại chở ba cô gái nên mới dẫn đến thảm kịch tiếp sau đó... Phải nói rằng mạng Thẩm Thiên Vũ rất lớn, cả ba cô gái đều chết mà cậu ta vẫn sống đến tận bây giờ.
Viên Mục Dã suy nghĩ rồi đưa ra ý kiến của mình:
Có lẽ là không cam tâm đấy... Tiếc rằng Thẩm Thiên Vũ sắp chết rồi, dù chúng ta có muốn giúp cũng bất lực.
Lệ Thần gật đầu:
Không những khác, mà còn có sự chênh lệch rất lớn...
Sau đó Lệ Thần kể cho Viên Mục Dã nghe những gì hắn đã nhìn thấy trong trí nhớ của Thẩm Thiên Vũ. Vào thời điểm xảy ra chuyện, Thẩm Thiên Vũ chỉ uống một cốc bia trong KTV, mặc dù có thể là bia giả, nhưng tuyệt đối không thể say đến mức đó được.
Khi ấy, có một người bạn của Thẩm Thiên Vũ gặp một chút rắc rối ở KTV, cậu ta đã giúp bạn mình giải vây, kẻ gây rối mời Thẩm Thiên Vũ một cốc bia và cậu ta đã uống cạn. Sau đó, khi Thẩm Thiên Vũ định lái xe đi thì tình cờ gặp một người bạn học nữ và hai người bạn rất có cá tính của cô ta.
Không ngờ lúc này Lệ Thần lại nói:
Thật ra không phải tôi không cứu được cậu ta... Chỉ là trước đó tôi không muốn cứu mà thôi.
Viên Mục Dã sửng sốt:
Nghĩa là sao? Cậu có thể cứu Thẩm Thiên Vũ?
Lệ Thần nhìn thoáng qua bàn tay của Viên Mục Dã rồi bảo:
Cũng giống với nguyên lý chữa trị bàn tay cho anh, trước đó tôi thực sự không nghĩ đến việc cứu cậu ta, bây giờ nghe anh nói nên trả lại ân tình cho cậu ta... Tôi cũng không ngại cứu người cứu đến cùng.
Thẩm Thiên Vũ thấy ba cô gái không dễ bắt xe vào đêm hôm khuya khoắt nên đã đề nghị đèo họ về... Ba người kia đương nhiên rất vui, họ nói cảm ơn rồi vui vẻ lên xe.
Ban đầu, mấy người trong xe còn cười đùa, nhưng khi Thẩm Thiên Vũ lái xe đến gần vòng xuyến trên đường Bắc Tử Ngọ, chiếc xe đột nhiên mất lái và đâm vào bùng binh lớn ở giữa đường.
Đây chính là toàn bộ câu chuyện về thảm kịch của Thẩm Thiên Vũ!
Lệ Thần nhún vai.
Sau đó Viên Mục Dã đợi gần một tiếng, Lệ Thần đang ngồi bên cạnh
nhắm mắt nghỉ ngơi
mới từ từ tỉnh lại, thấy vẻ mặt mệt mỏi của hắn, Viên Mục Dã nhỏ giọng hỏi:
Tình hình bên trong thế nào rồi?
Lệ Thần gật đầu, nói:
Tôi đã chữa hết tất cả những vấn đề trí mạng trong cơ thể cậu ta rồi, lát nữa cậu ta sẽ tỉnh lại... Nhưng cậu ta nằm trên giường quá lâu nên phần lớn cơ bắp trên cơ thể đều bị teo rút, sẽ phải mất một khoảng thời gian nhất định để trở lại trạng thái bình thường.
Viên Mục Dã thở phào nhẹ nhõm, cậu nói:
Điều đó không quan trọng, chỉ cần tỉnh lại là được...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.