• 208

Q7 - Chương 6: Súc sinh đạo


Số từ: 7673
Quyển 7: Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp
Dịch: truongtieutuyet
Biên: Drovenger
Nguồn: bachngocsach.com​
Nhân đạo thiên đường, thật sự là một vùng đất cho dù là kẻ ngốc cũng có thể sống hạnh phúc.
Có lẽ nhiều người sẽ xem đây là Thiên đường...
- Các ngươi có nhìn thấy không? Thiếu nữ kia nhìn rất giống Cleopatra, còn nữ hài cổ điển mắt một mí kia, dung mạo quả là xinh đẹp đến mức yêu dị, đoán chừng là cấp bậc của Điêu Thuyền…
Trên đường đi Trương Hằng đều là nhịn không được hết nhìn đông tới nhìn tây, cũng không phải hắn nhiều chuyện, mà là trên đường đi quả nhiên khắp nơi đều là tuấn nam mỹ nữ đang hoàn toàn khỏa thân... Ách, đối với tuấn nam hắn tự nhiên là không hề hứng thú, thậm chí có thể nói là buồn nôn, do vậy ánh mắt của Trương Hằng tự nhiên loại bỏ những nam nhân này, chỉ tập trung vào trên người những thiếu nữ đang đi tới đi lui.
Không thể không nói, mắt thẩm mỹ của Thánh nhân phân hệ da đen cũng không kém, bên trong Nhân đạo, tất cả mọi người, bất kể nam nữ đều là hoặc anh tuấn hoặc xinh đẹp, bất kể là da vàng, da trắng hay da đen. Thậm chí Trương Hằng còn nhìn thấy một thiếu nữ da đen ước chừng mười bảy mười tám tuổi, trái ngược với tóc quăn truyền thống của người da đen, mái tóc nàng vừa thẳng vừa mịn, bóng loáng như vải satanh, đến mức có thể phản chiếu hình ảnh của người đối diện, mà nước da của nàng cũng vậy, mềm mại mịn màng, quả thực giống như ấn ấn mấy cái là có thể nặn ra nước. Thông thường ngũ quan của người da đen kém hơn nhiều so với hai màu da còn lại, nhưng dung mạo của thiếu nữ này lại vô cùng xinh xắn, so với người phương Đông còn tinh tế hơn, đôi mắt dài nhỏ cổ điển của nàng vũ mị đến mức khiến cho Trương Hằng gắt gao nhìn chằm chằm cả chục phút, mãi đến khi Lý Cương Lôi cùng Nataya đều không kiên nhẫn được nữa, lúc này hắn mới thở dài tiếp tục đi về phía trước.
Lý Cương Lôi nói với vẻ khinh thường:
- Ngươi thật sự khát khao đến vậy sao? Ngay cả những thiếu nữ tâm trí chỉ ngang với tiểu hài tử vài ba tuổi cũng không tha? Hơn nữa dù sao thế giới này cũng là do ngươi tạo ra, hẳn là từ lúc bắt đầu đã quyết định sắp xếp sao cho có thể thỏa mãn nguyện vọng? Thỏa thích chọn lựa mỹ nữ?
Lý Cương Lôi vừa dứt lời, tai của Nataya lập tức dựng đứng lên, tuy vậy nàng vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt lạnh nhạt, giống như không nghe thấy Lý Cương Lôi nói gì, mà Trương Hằng thì lại cười hắc hắc:
- Như ta thì đã là gì, đây bất quá là biểu hiện nam nhân bình thường nên có mà thôi, ngươi không biết chứ trong Trung châu đội có một sắc lang a, nếu như hắn ở đây, đoán chừng sẽ trực tiếp chảy máu mũi mà chết, huống hồ, nam nhân háo sắc là tội sao?
- Không phải tội sao?
Lý Cương Lôi thuận miệng đáp trả Trương Hằng.
- Là tội sao?
- Không phải tội sao?
- Không tranh luận nữa, ta chỉ là muốn thảo luận về sự phức tạp của nhân tính thôi.
Trương Hằng cũng thuận miệng đáp lại, mà trong khi nói chuyện, hắn lại không tự chủ được tiếp tục nhìn ngắm những mỹ nữ trên thảo nguyên, Lý Cương Lôi chỉ có thể lắc đầu, hắn nói:
- Nói chuyện đứng đắn... ngươi cảm thấy mấy người Trịnh Xá sẽ làm thế nào để đến được Súc sinh đạo?
Trương Hằng hỏi với vẻ khó hiểu:
- Có ý gì? Không phải bọn họ không đến được Súc sinh đạo là chuyện hợp ý với chúng ta sao?
Lý Cương Lôi cười lạnh:
- Xác thực, bọn họ dừng lại ở Nhân đạo, đối với chúng ta là chuyện có lợi... Nhưng ngươi cảm thấy bọn họ có thể một mực dừng lại ở Nhân đạo sao? Nếu như phỏng đoán lúc trước của ta là chính xác, vậy sẽ có đủ loại ngoài ý muốn khiến cho bọn họ luôn đi theo cước bộ của chúng ta, đến tận Súc sinh đạo, Atula đạo, Ngạ quỷ đạo, Địa ngục đạo... Nếu như sau lưng ngươi thật sự còn có một tác giả!
Trương Hằng sững sờ một lúc lâu, sau đó mới yên lặng gật đầu:
- Nếu như sau lưng ta thực sự có một tác giả khác, vậy... có thể nói rõ một vấn đề…
Lý Cương Lôi nhìn Trương Hằng với vẻ tán thưởng, sau đó quay đầu qua chỗ khác rồi tiếp tục nói:
- Nếu quả thật có tác giả khác, vậy có thể nói rõ rất nhiều vấn đề, ví dụ như nội dung tự phát triển…
Ba người Trương Hằng tiếp tục cất bước trên thảo nguyên mênh mông, trong Nhân đạo, quét hình tinh thần lực cũng tốt hơn nhiều so với lúc còn ở bên ngoài kim tự tháp, tuy không cách nào làm được như khi ở thế giới thực tế, nhưng ít ra vẫn có thể tiến hành quét hình trong phạm vi ba kilomet. Sau khi tìm kiếm vài ngày, rốt cuộc ba người cũng phát hiện ra một khu vực nửa đồi nửa núi, nếu như là tìm kiếm hang động mà nói, bên trong đồi núi xác thực có tỷ lệ cao hơn rất nhiều so với trên thảo nguyên.
Quả nhiên, theo hình ảnh của quét hình tinh thần lực, bên trong có một hang động xâm nhập sâu vào lòng đất mấy kilomet, trong hang động này cũng không có chỗ nào nguy hiểm, hơn nữa nhìn chiều sâu này, tuy không biết có thể đến được Súc sinh đạo hay không, nhưng ít ra cũng có hy vọng.
Mà vào lúc này, phảng phất như có vận mệnh trong cõi tối tăm sắp xếp, mấy người Trịnh Xá cũng đang theo con đường ba người Trương Hằng vừa đi, chỉ là thực sự không phải do trùng hợp, trong khi mọi người đi khắp nơi, ở biên giới của quét hình tinh thần lực lại xuất hiện một bóng người như có như không, cẩn thận quét hình lại thì cái gì cũng không có. Tuy rất quỷ dị, nhưng đã rơi vào đường cùng, bất kể như thế nào, mọi người cũng chỉ có thể theo bóng người này không ngừng đi về phía trước, bóng người này xác thực là chân thật tồn tại, ước chừng là một thiếu nữ trẻ tuổi, dung mạo mặt mũi luôn nhìn không rõ lắm, cái đó thì cũng thôi, nhưng mà bóng người này lại giống như đang chỉ dẫn phương hướng, mỗi khi mọi người đi chệch ra khỏi lộ tuyến, bóng người này lại xuất hiện ở biên giới của quét hình tinh thần lực, dẫn mọi người tiếp tục đi về một hướng khác.
- Không thể một mực tiếp tục như vậy, rốt cuộc thiếu nữ kia là ai?
Trịnh Xá thì thào hỏi, hắn lại nhìn một chút về phía những người xung quanh rồi nói:
- Các ngươi cứ tiếp tục đi về phía trước, lần sau khi nữ nhân này tái xuất hiện, ta sẽ lập tức đuổi đến xem là ai!
Tất cả mọi người đều yên lặng nhẹ gật đầu, bọn họ đều là những thành viên tiểu đội luân hồi thâm niên, trước kia khi ở trong thế giới phim kinh dị, có loại quỷ dị cùng khủng bố nào mà chưa từng gặp qua? Tuy tình huống trước mắt rất nan giải, nhưng cũng gần như không có nguy hiểm gì, do vậy mọi người cũng không quá hoang mang, hơn nữa còn có Trịnh Xá ở đây, cho dù là có một đoàn quái vật khủng bố xuất hiện bọn họ cũng không sợ, huống hồ chỉ là một thiếu nữ?...
Mấy người Trịnh Xá đều yên lặng đi về phía trước, ước chừng hơn mười phút đồng hồ sau, khi bóng dáng thiếu nữ kia vừa mới xuất hiện tại biên giới của quét hình tinh thần lực, Trịnh Xá không hề chậm trễ, đạp mạnh dưới chân một cái, mặt đất lập tức phát nổ, tiếp đó thân ảnh của hắn biến mất, mà trong quét hình tinh thần lực, chỉ sau nháy mắt hắn đã đi được một khoảng cách hơn nghìn mét. Thời gian nhiều lắm cũng mới chỉ trôi qua một giây mà thôi, có thể thấy sau lưng Trịnh Xá xuất hiện từng vòng từng vòng chấn động, nhưng mà cho dù với tốc độ nhanh như vậy, khi đến nơi hắn vẫn không tìm thấy bất cứ người nào, hiện tại hai mắt hắn đã không phải giống như mắt của người bình thường, đến gần tầng thứ năm, hai mắt hắn đã có thể nhìn thấy mọi loại năng lượng, trước mặt hắn, tàng hình hay ảo giác đều không có tác dụng, nhưng theo những gì hai mắt hắn nhìn thấy lúc này, đừng nói đến người nào, ngay cả một con ruồi cũng không có.
- Không thể nào là ảo giác, trong hình ảnh tinh thần lực xác thực xuất hiện bóng người...
Trịnh Xá nhìn quanh với vẻ khó hiểu, nhưng bất kể hắn quan sát như thế nào, xung quanh thật sự là chẳng có ai cũng chẳng có dấu vết gì, rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể đứng yên tại chỗ, chờ những người còn lại.
-... Tại đây không có bất kỳ ai, mắt ta có thể nhìn thấy tất cả năng lượng còn sót lại, nhưng nơi này lại không hề có dấu vết của bất kỳ năng lượng nào. Nói cách khác, ít nhất trong mấy tiếng qua, nơi này không có người nào đi qua... Đương nhiên, còn một khả năng, đó chính là đối phương có biện pháp xóa bỏ dấu vết của tất cả năng lượng.
Thấy mọi người đã đến, Trịnh Xá trầm giọng nói, tất cả đều cảm thấy vô cùng nghi hoặc, bắt đầu tranh luận đến cùng bóng người trong quét hình tinh thần lực có phải là ảo ảnh hay không, mấy giây sau, Lăng Tân bỗng nhiên cắt ngang quá trình suy đoán của mọi người, hắn chỉ về một gò đất cách đó không xa rồi nói:
- Tuy còn không rõ đối phương biến mất như thế nào, nhưng rất có thể vị trí hắn muốn dẫn chúng ta đến chính là nơi này.
Những người xung quanh đều có chút sững sờ, Trịnh Xá lập tức hỏi với vẻ kỳ quái:
- Có ý gì? Nơi này có điểm gì khác thường sao?
- Đồi núi.
Lăng Tân dứt khoát nói:
- Là đồi núi! Chúng ta đã đến nhiều nơi như vậy, trên cơ bản đều là thảo nguyên cùng một vài khu rừng nhỏ, địa hình trong thế giới này chín mươi phần trăm là đồng bằng, khu vực đồi núi... Thật sự là thưa thớt đến mức kỳ quái.
Trong thế giới kỳ lạ này, đồ ăn đầy đất, độ ấm vừa phải, cho dù ngủ suốt ngày, chỉ cần đào một ít cỏ dại rễ cây cũng đủ sống, mặt khác mọi người cũng không phát hiện ra bất kỳ loại dã thú nào, có thể nói, đây chính là mảnh đất hạnh phúc của nhân loại, bình thản đến mức giống như Thiên đường. Mà mục đích của mấy người Trịnh Xá cũng rất đơn giản, chính là rời khỏi cái Thiên đường này, hiện tại nghe Lăng Tân nói như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy chỗ này quả thực không giống với những nơi khác, ít nhất những nơi bọn họ đã đi qua đều không có bất kỳ đồi núi nào.
Trịnh Xá cũng thấy có chút không đúng, tuy chỉ như có như không, nhưng mà trong khu vực đồi núi kia xác thực có một vài hạt năng lượng còn sót lại, có thể thấy lúc trước chỗ đó có người đi qua, hơn nữa năng lượng của người này còn không yếu...
- Minia, quét hình tinh thần lực, xem khu vực đồi núi kia có gì khác thường.
Thiếu nữ tinh thần lực khống chế giả của Nam Viêm châu đội lập tức làm theo mệnh lệnh của Trịnh Xá, chỉ sau nháy mắt tinh thần lực đã triệt để bao phủ gò đất, quả nhiên, trong đầu mọi người xuất hiện một đường hầm uốn lượn, thông xuống phía dưới mấy ngàn mét vẫn không thấy điểm cuối. Thấy tình hình như vậy, trong lòng tất cả đều trở nên chấn phấn, bởi vì mặc kệ có nguy hiểm hay không, Trịnh Xá đang ở ngay bên cạnh, cho dù là xông vào Địa ngục bọn họ cũng không lo...
- Như vậy, chúng ta tiến vào lòng đất!
Giờ phút này ba người Trương Hằng đang ở dưới chân đám Trịnh Xá tầm bốn nghìn mét, căn cứ theo thuyết pháp của Trương Hằng, chỉ cần tiếp tục đi thêm khoảng bốn nghìn mét nữa là được, dưới đó sẽ có một cánh cổng không gian kết nối với Súc sinh đạo.
- Kỳ thực thay vì gọi là cổng không gian, chẳng thà nói là cổng ma pháp...
Trương Hằng đi phía trước hai người Lý Cương Lôi và Nataya, vừa đi hắn vừa nói chuyện:
- Đây là một loại cổng không gian do Thánh nhân nghiên cứu chế tạo ra dựa vào lý giải với không gian, nhưng mà loại cổng không gian này cần người sử dụng cung cấp năng lượng mới có thể hoạt động, nói một cách khác, thực sự không phải cổng không gian của hệ thống công nghệ văn tự ký hiệu, mà là cổng ma pháp hoạt động dựa vào năng lượng của người sử dụng. Từ điểm này mà nói, những thứ do tập đoàn Tu chân giả tạo ra mang tính nhân hóa cao hơn, phần lớn đều là những tạo vật người bình thường cũng có thể sử dụng.
- Kỳ thật, đây cũng chính là điểm khác nhau căn bản của hai tập đoàn. Thánh nhân, bọn họ là trong cả ngàn vạn nhân loại mới có thể tiến hóa ra một sinh mạng thể cao cấp. Kỳ thực bọn họ đã không còn là nhân loại nữa rồi, mà là một loại sinh vật năng lượng, có thể được xưng tụng là Thần trong truyền thuyết. Lực lượng thân thể vô cùng cường đại, bản thân đã là tồn tại vĩnh hằng bất diệt, cho dù cái thế giới này triệt để kết thúc, bọn họ cũng có thể rời khỏi, đến một thế giới mới.
- Mà Tu chân giả thì thế nào? Bọn họ dựa vào công nghệ văn tự ký hiệu, từng bước một cố gắng học tập, rèn luyện, nghiên cứu. So với Thánh nhân, bọn họ vẫn là nhân loại, chỉ đơn giản là thành phần tinh anh trải qua giáo dục mà ra, đây chính là khác biệt giữa hai bên.
Trương Hằng khoát khoát tay:
- Một bên muốn tạo ra xã hội thần giáo dùng Thánh nhân làm hạch tâm, một bên muốn tạo ra xã hội dùng hình thức giáo dục đại học làm hạch tâm. Hai bên đều muốn có được số lượng nhân loại vô cùng khổng lồ của Hồng Hoang đại lục, dùng để tăng cường lực lượng cho tập đoàn của mình, đây là mâu thuẫn không cách nào hoà giải.
Hai người Lý Cương Lôi và Nataya vẫn yên lặng nghe những gì Trương Hằng nói, Nataya thì không có ý kiến gì cả, chỉ cần tiếp tục đi theo sau lưng Trương Hằng là được, mà Lý Cương Lôi thì lại rất tha thiết lắng nghe, bởi vì từ trong những bí mật Trương Hằng kể, hắn có thể lấy được vô số tin tức.
- Mâu thuẫn này quả nhiên là không thể hòa giải, đã thuộc vào phạm trù ngươi sống thì ta chết, nhất định phải diệt trừ đối phương mới được... Bất quá lại nói, hai tập đoàn không thể tiến hành dung hợp sao? Cũng tức là Thánh nhân kết hợp với Tu chân giả?
Lý Cương Lôi đột nhiên hỏi.
- Đương nhiên là có thể dung hợp.
Trương Hằng hơi sửng sốt một chút, hắn nói tiếp:
- Trên thực tế, tu chân giả đầu tiên chính là đạo tổ Hồng Quân... Sau Hồng Quân, có tổng cộng sáu Thánh nhân khác gia nhập vào tập đoàn Tu chân giả, sau đó bảy người này cũng trở thành chiến lực mạnh nhất của tập đoàn Tu chân giả. Vì sao những Thánh nhân khác không gia nhập mà lại liều chết muốn hủy diệt tập đoàn Tu chân giả, chi tiết cụ thể trong chuyện này ngay cả ta cũng không biết, đại khái là nội dung tự phát triển, bất kể như thế nào, cũng chỉ có bảy Thánh nhân gia nhập vào tập đoàn Tu chân giả, dung hợp lực lượng của song phương.
- Vậy sao? Chỉ có bảy Thánh nhân gia nhập vào tập đoàn Tu chân giả…
Lý Cương Lôi thì thào, một lúc sau, hắn bỗng nhiên nói với Trương Hằng:
- Những ngày này, ta cũng đã thẩm tra rất nhiều về thần thoại tu chân của Trung Quốc cổ đại, phát hiện trong đó xác thực là chỉ có sáu Thánh nhân cùng đạo tổ Hồng Quân, sáu Thánh nhân này theo thứ tự là Phục Hy, Nữ Oa, Hậu Thổ, Thông Thiên, Nguyên Thủy cùng Lão Tử. Mà ở trong thần thoại, sáu Thánh nhân này chính là được đạo tổ ban cho Thánh vị mới thành Thánh, nhưng phân tích tình huống trong đó, ta phát hiện thay vì nói là được đạo tổ ban cho Thánh vị, chẳng thà nói là được Thiên Đạo ban cho thánh vị, mà Thiên Đạo này, chính là tồn tại bí ẩn nhất trong thần thoại cổ đại...
- Hả? Có ý gì?
Trương Hằng hỏi với vẻ khó hiểu, Lý Cương Lôi liếc mắt nhìn Trương Hằng sau đó nói:
- Ngươi nghĩ thử xem, tại sao lại chỉ có bảy người gia nhập vào tập đoàn Tu chân giả? Có phải là do lực lượng nào đó chỉ cấp ra bảy Thánh vị? Vì sao mỗi lần Thiên đạo xuất hiện can thiệp vào thế sự trong truyền thuyết, đều là thời điểm ngươi thay đổi nội dung cốt truyện?
- Vì cái gì?
Trương Hằng vẫn ngây ngốc hỏi lại.
- Ta cũng không biết.
Lý Cương Lôi thở ra một hơi, hắn nhìn về phía sâu trong lòng đất rồi nói:
- Vấn đề này cần phải do chính ngươi đi tìm đáp án. Bất quá ta muốn nói, có lẽ khi ngươi biết được đáp án, sẽ không bao giờ... tồn tại cái gọi là nội dung tự phát triển nữa.
Trong khi đang nói chuyện, ba người Trương Hằng, Lý Cương Lôi và Nataya đã xuống đến độ sâu hơn năm nghìn mét dưới lòng đất, lúc này, phía dưới liên tục có những luồng không khí nóng xông thẳng lên, cả ba đều cảm thấy giống như đang ở bên cạnh một chiếc nồi hơi, hơn nữa, càng đi xuống, nhiệt độ cũng trở nên càng cao.
- Ồ? Nham thạch sao? Nhưng mà không có mùi lưu huỳnh.
Lý Cương Lôi khịt khịt mũi nói.
- Không, không phải nham thạch... Ta nghĩ ta đã đoán được có thứ gì dưới đó rồi.
Trương Hằng cười lạnh:
- Hỏa Kỳ Lân?
- Súc sinh đạo... Nơi đó tập trung một lượng lớn sinh vật từ thời Hồng hoang viễn cổ, cộng với rất nhiều loại sinh vật cải tạo gien do Thánh nhân cùng Tu chân giả chế tạo, thậm chí một số sinh vật tồn tại trong thần thoại cũng có. Lúc trước ta đã nói rồi, mục đích Thánh nhân phân hệ da đen chế tạo cái di tích này chính là để bảo tồn một số thứ trân quý, chẳng những có kho gien của nhân loại mà còn có kho gien của rất nhiều sinh vật kỳ dị.
Lý Cương Lôi gật đầu nói:
- Đó không phải là điều ta muốn biết, vấn đề của ta chỉ có một... Những sinh vật này có nguy hiểm không?
- Làm sao có thể không nguy hiểm?
Trương Hằng cười khổ:
- Cho nên ta mới nói, hành trình lần này của chúng ta cơ bản chính là cửu tử nhất sinh. Nhân đạo thì không có nguy hiểm gì, chỉ cần quen thuộc với quy tắc của không gian này là được, nếu không nhất định cần phải có số mệnh vô cùng tốt, hoặc là thực lực đạt tới tầng thứ tư trung cấp mới được, tuy vậy ít ra cũng không có nguy hiểm đến tính mạng... Mà ở trên Nhân đạo, bên trong Thiên đạo, tất cả đều là sinh vật năng lượng, tuy sẽ không tận lực công kích những sinh vật khác, nhưng đến gần chúng vẫn là chuyện thập phần nguy hiểm, ách, giống như là đứng trong lò phản ứng hạt nhân vậy, người bình thường sẽ biến thành tro bụi ngay lập tức. Kế tiếp, bên trong Súc sinh đạo, tất cả đều là sinh vật khủng bố dị thường, một hai con thì còn không sao, nhưng nếu như gặp phải số lượng quá nhiều, vậy ba người chúng ta tuyệt đối là chết chắc.
- Về phần Atula đạo thì là tiến hóa chi đạo... hoặc có thể nói là sát phạt chi đạo.
Khi nói đến đây Trương Hằng liền thở dài:
- Cái Atula đạo này tương tự như Chủ thần không gian, nhưng dù sao số lượng Thánh nhân phân hệ da đen cũng không nhiều, trình độ khoa học kỹ thuật cũng không bằng hai phân hệ còn lại, cho nên bọn họ chỉ có thể trực tiếp đặt rất nhiều nhân loại vào trong Atula đạo. Những người này phần lớn là đến từ các thế giới phim kinh dị, phân biệt đại biểu cho nhiều hình thức văn minh, có người sử dụng đấu khí, có người sử dụng ma pháp, cũng có người sử dụng khoa học kỹ thuật. Ngoại trừ nhân loại, còn có người sói, tinh linh, người lùn cùng rất nhiều quái vật, trong Atula đạo, đồ ăn cùng tài nguyên cực kì thưa thớt, phần đông hình thức văn minh vì tranh đoạt lượng đồ ăn cùng tài nguyên cực nhỏ mà tạo thành những cuộc chinh phục mang tính tuyệt diệt, đây là một thế giới giết chóc điên cuồng.
- Về phần Ngạ quỷ đạo, thì là tiếp điểm giữa Atula đạo và Địa ngục đạo, chuẩn xác mà nói, Địa ngục đạo, Ngạ quỷ đạo, Atula đạo, ba thế giới này cũng không có ngăn cách như ba thế giới trước. Ba thế giới này gần như là thông suốt với nhau, chỉ có hạn chế duy nhất là sinh vật quá mạnh mẽ của Địa ngục đạo không cách nào đến Ngạ quỷ đạo mà thôi.
Lý Cương Lôi suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nói một cách khác, đây là ngoại lực cùng nội lực song trọng áp bách, khiến cho nhân loại bên trong Atula đạo nhanh chóng tiến hóa? Kết quả như thế nào?
- Rất đáng tiếc.
Trương Hằng nở nụ cười khổ:
- Có rất nhiều người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, nhưng người vượt qua tâm ma... lại rải rác gần như không có. Mà đạt tới cơ nhân tỏa tầng thứ tư cao cấp, ngàn vạn năm ở Atula đạo cũng không có một người.
Lý Cương Lôi sửng sốt một chút, hắn kỳ quái nhìn về phía Trương Hằng sau đó nói:
- Tại sao lại như vậy chứ? Không phải lúc trước ngươi nói mở cơ nhân tỏa có quan hệ trực tiếp với việc trải qua nguy hiểm sao?
Trương Hằng gật đầu nói:
- Đúng là như vậy, nhưng mà cần phải có một thứ tối trọng yếu mới được: chấp niệm! Trong thiết lập của ta, không phải là chỉ có nhân loại mới có thể mở cơ nhân tỏa, tất cả các sinh vật đều có thể mở cơ nhân tỏa! Nhưng vì sao đa số Thánh nhân đều là nhân loại? Không riêng gì do nhân loại đã giết sạch Thánh nhân của dị tộc, mà là do phần lớn nhân loại đều có thứ gọi là chấp niệm. Ngươi suy nghĩ thử một chút mà xem, trên Trái đất, trong vòng một phút có bao nhiêu sinh vật gặp phải nguy hiểm sinh tử? Sợ là cả triệu cả tỷ a? Cá ăn sinh vật phù du, cá lớn nuốt cá bé, cá mập ăn cá lớn… các sinh vật trên đất liền cũng là như vậy, nhưng tại sao những sinh vật này lại không mở cơ nhân tỏa? Nguyên nhân là do bọn chúng không có chấp niệm.
- Trong Vô hạn khủng bố, vì sao mấy người Trịnh Xá có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ? Trừ nguyên nhân thường xuyên ở trong thời khắc nguy hiểm ra, càng bởi vì bọn họ có chấp niệm vượt xa tất cả những người còn lại, sống sót, báo thù, thậm chí là bảo vệ. Mà ở trong Atula đạo, xác thực là nguy hiểm tới cực điểm, nhưng mọi người chỉ vì giết mà giết, vĩnh viễn không có giết chóc cuối cùng, không có hy vọng trốn thoát, chỉ có thể trầm luân trong biển máu, không có tình bạn, không có tình yêu, không có tình thân, không có bất kỳ người nào đáng tín nhiệm. Một thế giới như vậy... bọn họ còn có thể có chấp niệm gì? Sống sót? Đó chẳng qua là kéo dài thống khổ mà thôi!
Khi nói đến đây Trương Hằng dừng lại giây lát, sau đó mới lên tiếng:
- Do đó, tuy Atula đạo là một thế giới cực độ nguy hiểm, nhưng lại xác thực thiếu khuyết chấp niệm, cũng tức là thiếu hi vọng. Chính vì vậy Chủ thần không gian mới đưa ra cái giá 50.000 điểm để rời khỏi thế giới luân hồi, đây chính là hi vọng, mà khi tuyển chọn tân nhân, Chủ thần cũng sẽ lựa chọn người đã cực độ thất vọng hoặc là tuyệt vọng đối với thế giới thực tế của mình. Chính bởi vì trước kia có hi vọng quá lớn, hoặc là nguyện vọng không thể hoàn thành, cho nên mới trở nên thất vọng cùng tuyệt vọng, mà người như vậy, có chấp niệm vô cùng lớn!
Lý Cương Lôi trầm tư một lát, sau đó mới gật đầu nói:
- Đúng vậy, nhân tâm vốn là thứ yếu ớt nhất, đồng thời cũng là thứ kiên cường nhất. Nếu có hi vọng tồn tại, như vậy nhân tâm có thể đối mặt với bất kỳ khổ cực nào. Nếu như đã mất đi hi vọng, không khỏi biến thành xác không hồn...
( Hi vọng sao? Chính như thế giới thực tế vậy, rất nhiều người đã là xác không hồn, bởi vì bọn họ đã mất đi hi vọng, hơn nữa cũng đã minh bạch, thế giới này vốn không tồn tại cái gọi là hi vọng... )
Trương Hằng âm thầm thở dài trong nội tâm, bất quá hắn lại tự cảm thấy có chút may mắn, ít nhất hắn đã đến Vô hạn thế giới, ít nhất hắn đã có hi vọng...
Trong lúc Trương Hằng và Lý Cương Lôi nói chuyện, ba người đã đi được thêm gần nghìn mét, nhiệt độ xung quanh vẫn càng lúc càng cao, đã gần đạt đến năm mươi độ. Đừng nói là thân thể không chút sinh khí của Lý Cương Lôi, ngay cả thân thể trải qua vô số rèn luyện của Trương Hằng và Nataya cũng sắp không chịu đựng nổi, cho dù như vậy Lý Cương Lôi vẫn cố gắng bước đi, chỉ là sắc mặt của hắn càng lúc càng trở nên trắng bệch, xem bộ dạng phảng phất như tùy thời đều có thể ngã xuống đất.
Trên đường đi, Trương Hằng đã từng đề nghị để hắn cõng Lý Cương Lôi, nhưng Lý Cương Lôi lại lấy lý do có thể Trương Hằng sẽ cần phải chiến đấu, cưỡng ép cự tuyệt đề nghị, kiên trì dùng sức mình tự đi xuống, dùng tố chất thân thể của hắn mà nói, có thể đi đến vị trí này, đã là ý chí kiên cường người bình thường khó có thể tưởng tượng rồi, có điều thể lực của hắn xác thực là đã đạt tới cực hạn.
-... Ngươi và Nataya chờ ta ở đây một lát, ta xuống giết chết Hỏa Kỳ Lân xong rồi sẽ quay lại, trong khoảng thời gian này các ngươi cũng có thể nghỉ ngơi khôi phục lại thể lực.
Trương Hằng quay đầu sang nhìn Lý Cương Lôi cùng Nataya, sau đó tập trung quan sát Hỏa Kỳ Lân đang ở trong phạm vi quét hình tinh thần lực... Phía dưới vị trí của ba người vài trăm mét, một sinh vật dài hơn mười mét đang nằm, toàn thân sinh vật này là hỏa diễm đỏ rực, bùn đất cùng nham thạch dưới chân nó đều đã kết tinh hóa, mà ở phía sau lưng nó thì có một khu vực sương mù mông lung hình dáng không rõ, đó chính là cửa vào Súc sinh đạo!
Theo vị trí của ba người Trương Hằng đi xuống vài trăm mét, chính là phạm vi của Hỏa Kỳ Lân, Lý Cương Lôi cùng Nataya cũng biết, hiện tại bọn họ cơ bản có thể xem như trói gà không chặt, tiếp tục bước xuống nhiều khả năng sẽ bỏ mạng oan uổng, do vậy hai người thật sự là miễn cưỡng một chút cũng không được, chỉ có thể để cho Trương Hằng một thân một mình đi xuống phía dưới.
Tuy biểu hiện của Trương Hằng rất dứt khoát, nhưng trong lòng của hắn cũng cảm thấy có chút rối bời, bởi vì cái gọi là nghé không sợ cọp, trên thực tế có đúng là cọp không đáng sợ? Rõ ràng là căn bản không biết đối phương lợi hại, cho nên mới không sợ, mà Trương Hằng là người nào? Hắn có thể xem như là người thiết kế thế giới này, có thứ gì mà hắn không biết? Hỏa Kỳ Lân là sinh vật cải tạo gien do tu chân giả phân hệ da vàng chế tạo, dụng ý là thử nghiệm việc nhân bản sinh vật siêu cường một thời của Hồng Hoang đại lục, Long tộc. Chỉ là Long tộc đã gần như bị diệt tuyệt, do vậy các tu chân giả chỉ có thể tìm được chút ít hài cốt cùng vài đoạn gien rời rạc, để sửa chữa khuyết điểm gien không trọn vẹn, các tu chân giả lại thêm vào đó một phần gien của một loại sinh vật siêu cường khác: Tỳ Hưu. Kết quả là tạo ra Kỳ Lân tộc, một giống loài không giống Long tộc mà cũng chẳng giống Tỳ Hưu.
Tuy vậy Kỳ Lân cũng không phải là thất bại phẩm, chuẩn xác mà nói, Kỳ Lân là một trong những tạo vật đỉnh cấp của tập đoàn tu chân giả, bởi vì Kỳ Lân có một loại đặc tính, đó chính là ý thức tập hợp thể... Kỳ Lân mới sinh đã có thực lực ngang với người mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, thể chất đặc thù trời sinh, có thể hấp thu linh khí cùng năng lượng phiêu đãng trong hư không, từ đó tạo thành các phương thức công kích như hỏa diễm, băng giá, sấm sét, chỉ là thực lực cao nhất Kỳ Lân đạt được lúc bấy giờ chỉ ngang với tầng thứ tư sơ cấp, không có nhiều giá trị trong Hồng hoang đại chiến.
Bất quá bề ngoài của Kỳ Lân xác thực là uy vũ đẹp mắt, đặc biệt là Kỳ Lân cái màu tuyết trắng, được rất nhiều nữ nhân ưa thích, chọn làm thú cưng, do vậy Kỳ Lân tộc cũng không có bị tiêu diệt. Mà trong khi Hồng Hoang đại chiến kéo dài, Kỳ Lân tộc có ý thức tập hợp thể cũng chậm rãi phát triển, học tập ý thức cùng tình cảm của nhân loại, học tập tri thức về công nghệ văn tự ký hiệu của nhân loại, thẳng đến một ngày... Một tu chân giả trong lúc không ngờ đã phát hiện ra có phản ứng năng lượng rất mạnh trên người Kỳ Lân, tiếp đó một cuộc điều tra âm thầm diễn ra, bọn họ phát hiện có một số lượng lớn tu chân giả đã bị hạ độc thủ, bởi vì bọn họ cũng đều phát hiện thấy phản ứng năng lượng rất mạnh của Kỳ Lân, mà kết quả điều tra cuối cùng cho thấy, Kỳ Lân mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm xuất hiện...
Đây là một hồi được gọi là Kỳ Lân loạn chiến, tập đoàn tu chân giả vốn đang hơi chiếm ưu thế trong Hồng hoang đại chiến, bởi vì Kỳ Lân loạn chiến mà suy yếu, cuối cùng lưỡng bại câu thương với tập đoàn Thánh nhân, khiến cho thực lực hai bên chỉ còn lại một phần mười lúc ban đầu.
Nói tóm lại, Kỳ Lân là một loại sinh vật vô cùng khủng bố, có điều sau đó Tu chân giả đã xử lý rất kịp thời, chẳng những tiêu diệt tuyệt đại bộ phận Kỳ Lân, mà còn cố ý nghiên cứu phát minh một loại virus, dựa trên tư liệu lúc chế tác Kỳ Lân mà tạo ra, chỉ có Kỳ Lân mới bị loại virus này tác động. Một khi trúng loại virus này, ý thức cùng trí lực sẽ tan biến trong vòng vài giây, trở thành nhược trí, hơn nữa ý thức tập hợp thể cũng sẽ bị phá hủy... Nhưng mà bất kỳ loại virus nào đi nữa, cũng chỉ có tác dụng đối với sinh vật mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trở xuống, tuy Kỳ Lân tộc đã bị Tu chân giả thanh tẩy một lần, nhưng ai dám khẳng định trong số Kỳ Lân còn lại, nhất định không có Kỳ Lân mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư hoặc là rất cao?
( Cầu trời, không xuất hiện Kỳ Lân mở cơ nhân tỏa, hi vọng đây chỉ là Kỳ Lân không còn ý thức... )
Tình huống Trương Hằng sợ nhất, chính là con Hỏa Kỳ Lân này là sinh vật mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư tồn tại từ thời kỳ Hồng Hoang đại chiến. Mặc dù không đạt tới thực lực ngang với Thánh nhân, nhưng nó vẫn có được trí lực cùng trí nhớ thời kỳ Hồng Hoang đại chiến, rất có thể còn nắm giữ công nghệ văn tự ký hiệu...
Do vậy, dọc đường đi tới, Trương Hằng thật sự là cẩn thận từng li từng tí, đồng thời cũng âm thầm quan sát thần thái cùng động tác của Hỏa Kỳ Lân, bất kể che dấu cùng ngụy trang thế nào, nếu như là sinh vật có thần trí, đều sẽ có dấu vết trí tuệ. Nhưng mà rất bất đắc dĩ, bất kể hắn quan sát như thế nào đi nữa, con Kỳ Lân này vẫn nhìn giống y như Kỳ Lân... Ách, nói như vậy cũng không đúng, cái hắn muốn nói là con Kỳ Lân này nhìn cũng không có gì đặc biệt.
( Mặc kệ, vẫn là câu nói đó, tốt xấu gì cũng phải liều mạng một phen, một là thành công hai là chết! Ta không tin số mệnh của mình chỉ có thể dừng tại đây! )
Trương Hằng mãnh liệt cắn răng một cái, sau lưng dần hiện lên vài thanh niệm động phù du pháo, hắn nhảy lên một thanh, lập tức phóng xuống phía dưới, mặc kệ không khí kịch liệt nóng bỏng, chỉ sau mấy hơi thở ngắn ngủi đã xuống đến một quảng trường to lớn nằm dưới mặt đất. Mà ở phía cuối quảng trường, một con Kỳ Lân dài hơn mười mét đang nằm trong dòng nham thạch nóng chảy.
Theo Trương Hằng xông vào, Hỏa Kỳ Lân cũng mãnh liệt đứng lên, đồng thời nó còn lớn tiếng gầm thét, tiếng thét vô cùng kịch liệt, tạo thành sóng xung kích mắt thường có thể thấy được, dùng Kỳ Lân làm trung tâm, sóng xung kích điên cuồng tập kích bốn phía, nham thạch nóng chảy lập tức văng tung tóe, toàn bộ quảng trường giống như có vòi rồng cuốn qua, bị đất đá va đập biến đổi hoàn toàn. Mà Trương Hằng càng là không kịp nói một tiếng lập tức đâm vào vách đá, mặc dù cách Hỏa Kỳ Lân khá xa nên uy lực của sóng xung kích đã hạ thấp rất nhiều, nhưng một đòn này của Hỏa Kỳ Lân vẫn khiến cho hắn rơi xuống từ trên cao, thiếu chút nữa đã trực tiếp ngất xỉu.
-... Quá khoa trương đi, tạm thời không tính đến chuyện nó thần trí cùng ý thức hay không... Nhưng mà mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, hơn nữa nhìn điệu bộ này đã là tầng thứ tư trung cấp, quái vật như vậy làm sao có thể bị nhốt tại Nhân đạo?!
Trương Hằng gần như là nghiến răng nghiến lợi hét lên, tuy còn chưa tiến hành chiến đấu với Hỏa Kỳ Lân, nhưng hắn vẫn biết bản thân chết chắc rồi. Một sinh vật mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, bất kể nó có kỹ năng gì, bất kể nó có biết sử dụng lực lượng của mình hay không, cách biệt thực lực vẫn quá lớn!
Tuy nói thực lực mạnh hay yếu, cũng không phải chỉ đơn thuần xét trên lực lượng mạnh hay yếu, mà còn phải xem người sử dụng cùng phương pháp sử dụng, nhưng mà bất kể như thế nào, nhân loại cũng tuyệt đối không e ngại một con kiến, trừ phi là một người sắp chết toàn thân tê liệt.
Chỉ là con Kỳ Lân này... Bất kể xem xét thế nào cũng không giống như là Kỳ Lân tê liệt sắp chết!
Khi Trương Hằng mới vừa đứng lên, Hỏa Kỳ Lân đã phốc một cái, vọt tới trước mặt hắn. Tuy Kỳ Lân đứng cách xa Trương Hằng mấy mét, nhưng nhiệt độ cao vẫn khiến cho tóc tai hắn bắt đầu uốn lượn ngả sang màu vàng. Nếu như nó lại gần thêm một ít, nói không chừng toàn thân Trương Hằng sẽ lập tức bốc cháy.
- Là ngươi sao? Chính diện...
Kỳ Lân có chút nhíu hai hàng lông mày, xem biểu lộ của nó rõ ràng chính là Kỳ Lân có được thần trí, động tác nhíu mày thật sự rất giống với nhân loại.
Trương Hằng cũng vô cùng sững sờ, vốn hắn định lập tức phát động công kích, cho dù là chết, tốt xấu gì cũng phải là chết trận, nhưng mà hắn còn chưa kịp có bất kỳ động tác nào, Hỏa Kỳ Lân trước mặt bỗng nhiên lại mở miệng nói chuyện, hơn nữa dường như còn có quen biết với hắn… Chính diện?
- Ngươi gọi ta là Chính diện? Ngươi biết ta sao?
Trương Hằng lập tức bình tĩnh lại, hắn cũng không dám chọc giận Hỏa Kỳ Lân, chỉ có thể nhỏ giọng hỏi. Mà Hỏa Kỳ Lân thì lại tiếp tục nhíu mày, một lúc lâu sau mới hỏi:
- Ngươi biết ta là ai không?
Trương Hằng lại càng thêm sững sờ, hắn lập tức âm thầm suy nghĩ, hẳn đây là nguyên nhân Kỳ Lân không tấn công hắn sao? Cần có mật mã mới có thể tiến vào Súc sinh đạo?
-...Ta.
Trương Hằng thật sự là gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, có điều hắn lại hoàn toàn không biết con Kỳ Lân này là ai, cũng không biết ám hiệu kia rốt cuộc là cái gì, hắn chỉ có thể đáp:
- Ta không biết.
Kỳ Lân bỗng nhiên mở to hai mắt, nó cẩn thận nhìn Trương Hằng rồi nói:
- Ngươi tới di tích của Thánh nhân để làm gì? Đừng có nói với ta, ngươi không biết đây là nơi nào...
Khi Kỳ Lân nói ra những lời này, tuy đang bị nhiệt độ cao bao phủ, nhưng Trương Hằng vẫn cảm thấy một tia lạnh buốt xuyên thấu vào cơ thể. Đúng vậy, Hỏa Kỳ Lân đã tản mát ra sát ý, chỉ cần câu trả lời kế tiếp của hắn không đúng, như vậy nó sẽ lập tức tiến hành công kích.
Trương Hằng vốn định sử dụng niệm động phù du pháo, nhưng khi nhìn vào cặp mắt đang mở lớn của Hỏa Kỳ Lân, hắn lại chợt thấy trong mắt của Kỳ Lân mang theo chút chờ đợi, tuy không biết vì sao, nhưng hắn vẫn nói thẳng:
- Tổng cộng có Lục Đạo tồn tại, theo thứ tự là Thiên đạo, Nhân đạo, Súc sinh đạo, Atula đạo, Ngạ quỷ đạo, Địa ngục đạo... Mục đích ta đến đây là để lấy được Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, còn muốn hỏi gì nữa không?
Biểu lộ của Kỳ Lân giống như vừa nhẹ nhàng thở ra một hơi, nó quay đầu nhìn qua phía khác rồi mới lên tiếng:
- Không cần, trên cơ bản đã xác định là ngươi rồi. Chính diện, ngươi thật sự không biết ta là ai…
Trương Hằng cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy rất khó hiểu, nhưng hắn vẫn đáp lại:
- Tại sao ta lại phải biết ngươi là ai? Có nguyên nhân gì?
- Có nguyên nhân rất lớn, Kỳ Lân tộc chúng ta...
Kỳ Lân thở ra một hơi, hơi thở của nó dĩ nhiên là lửa đỏ rực, khiến cho Trương Hằng sợ tới mức vội vàng lui về phía sau mấy mét. Hỏa Kỳ Lân cũng không nhìn Trương Hằng nữa, nó chỉ tiếp tục hỏi:
- Như vậy đám người phía trên kia là đồng bọn của ngươi?
Trương Hằng vội vàng gật đầu nói:
- Ừm, đúng vậy, hai người phía trên xác thực là đồng bọn của ta... Ngươi không định tấn công chúng ta sao? Vì sao lại như vậy?
Kỳ Lân lại không có trả lời vấn đề của Trương Hằng, chỉ ngẩng đầu lên nhìn về phía trên, đồng thời mở miệng nói:
- Nói một cách khác... Đám người đang đi theo sau lưng các ngươi, không phải là đồng bọn của ngươi? Trong đó có một người rõ ràng so với ta còn mạnh hơn, không phải Thánh nhân cùng Tu chân giả đã rời khỏi đa nguyên vũ trụ rồi sao? Hoặc là Chủ thần không gian đã bắt đầu hoạt động trở lại?
Trương Hằng mãnh liệt cả kinh, hắn lớn tiếng hỏi:
- Rốt cuộc ngươi là ai! Vì sao lại biết đến tồn tại của Chủ thần? Mặt khác, như lời ngươi nói Thánh nhân cùng Tu chân giả ly khai đa nguyên vũ trụ là có ý gì? Đến tột cùng bọn hắn biến đi đâu? Còn có... Chính diện là có ý gì!
Kỳ Lân lại nhìn chằm chằm vào Trương Hằng, nó lắc lắc đầu rồi mới nói:
- Ngươi biết ta là ai không?
Trương Hằng gần như là hét lên:
- Ta đã bảo rồi, ta không biết ngươi là ai a!
- Như vậy...
Kỳ Lân lại quay đầu qua chỗ khác rồi nói:
- Đợi đến khi biết ta là ai, ngươi sẽ hiểu tất cả là có ý gì.
Trương Hằng lập tức nghẹn họng, nhưng không đợi hắn tiếp tục hỏi, Kỳ Lân đã lại một lần nữa nói:
- Vào đi thôi, vào Súc sinh đạo cùng đồng bọn của ngươi... Nhớ rõ, đạt được bao nhiêu thì cũng phải mất đi bấy nhiêu, nếu như không có giác ngộ mất đi tính mạng, sẽ không lấy được bảo tháp trấn áp số mệnh...
- Ý gì?... Aaaaaaaaaa!
Trương Hằng vừa định hỏi, bỗng nhiên Kỳ Lân đã đánh tới một trảo, trực tiếp đập Trương Hằng văng vào trong đoàn sương mù mông lung, mà một giây sau, Hỏa Kỳ Lân đã hóa thành một ánh lửa, lao lên phía trên thông đạo...
Sau khi hai người Lý Cương Lôi cũng đã bị ném vào Súc sinh đạo, Hỏa Kỳ Lân cứ như vậy yên lặng ngồi trên quảng trường, cặp mắt cực lớn của nó mở to, thâm thúy mà nghiêm túc...
- Nhân vật chính, hy vọng của Kỳ Lân tộc chúng ta... không thể bị ngươi hủy diệt.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vô Hạn Tương Lai.