• 1,112

Chương 393: Hóa thành bùn xuân bảo vệ hoa


Rất nhiều đệ tử Thanh Huyền tông buồn bã dao động vì chân lý thánh âm của Lý Hạo vừa nãy, hổ thẹn day dứt chắp tay với Lý Hạo rồi quay người rời đi8.

Các đệ tử Thanh Huyền tông trước đó vốn đồng tâm hiệp lực, nhất trí chống lại kẻ địch, giờ đây lại tan đàn xẻ nghé.

Không phải v3ì họ không trung thành mà vì sau sự việc hôm nay, họ bắt đầu nghi ngờ liệu tín niệm mà họ trung thành tin tưởng trước đây liệu có đúng hay không. 9
Chỉ có đấu pháp thôi thì không thể làm được, hành động này đã lên đến cấp Đạo rồi!

Đi thôi, đến tông môn đứng thứ chín, Phượng Cầm các.

Lý Hạo và Lý Gia Kỳ mang theo Ngao Tinh bay khỏi Thanh Huyền tông, chuẩn bị tiến đến mục tiêu tiếp theo -- danh môn đứng thứ chín Đạo MônPhượng Cầm các.
Nghe Lý Hạo nói vậy, Vương Thiên Phóng lập tức sốt ruột nhảy cẫng lên, lôi mấy lão già kia theo:
Đi đi đi, mau đuổi theo muội ấy với ta, chúng ta phải đến lãnh địa yêu tộc bảo vệ cho Hồng San cô nương!


Chưởng môn, chuyện này…

Mấy lão già kia vẫn còn do dự.

Đây là tuyệt học của Xuân Nê Lưu, cũng là loại công pháp lấy mạng đổi mạng, đệ không cần liều mạng, cứ để ta.

Lý Gia Kỳ đặt tay lên chuôi Lôi Thần Kiếm, lạnh lùng nói.

Hoa rơi nào phải vật vô tình, Hoá mùn lại để giúp hoa tươi(1), tên Vương Thiên Phóng này tuy giống một kẻ không có đầu óc, nhưng lại là loại có thể sống chết vì tình.


Hôm nay xem như ta đã thấy được thế nào là một người phá một tông môn!

Ngao Tinh lắc lư cái đầu nhỏ của mình, nhảy lên vỗ vai Lý Hạo:
Lợi hại! Không hổ là huynh đệ của ta!

Lý Hạo chỉ cười không đáp.
Mà giờ đây, Thanh La lại cảm nhận rõ ràng, sự sùng bái và tin tưởng của các đệ tử trong môn đã nảy sinh nghi hoặc và dao động, vậy nên cô ta mới nảy sinh cảm giác này.
Cũng giống như ban đầu, cô ta và vận mệnh của Thanh Huyền tông được gắn chặt với nhau, nói cách khác, bất kỳ mệnh lệnh, quyết sách nào cô ta hạ xuống, các đệ tử đều tuân thủ chấp hành không chút do dự. Nhưng hiện tại, nếu cô ta truyền mệnh lệnh, chắc chắn các đệ tử sẽ nảy sinh hoài nghi, không biết mệnh lệnh của cô ta có hợp tình hợp lý hay không, có thật sự chính xác hay không. Nếu đó không phải một quyết định chính xác, thậm chí họ sẽ bất tuân hoặc phản kháng.
Điều này thể hiện Thanh La đang dần mất đi khả năng khống chế Thanh Huyền tông.

Bọn ta và ngươi hẳn không có thù gì chứ?

Lý Hạo nhìn ông ta, dường như có vẻ không tin.

Sao lại nói vậy?

Xuân Nê Lưu, một tông môn nhỏ hạng ba ở gần Thanh Huyền tông, đến cả các môn phái hạng hai cũng không bằng chứ đừng nói đến thập đại môn phái đứng đầu.

Báo thù.

Vương chưởng môn vẫn giữ bộ mặt cười cợt nhìn Lý Hạo và Lý Gia Kỳ, nói.

Hay cho một tên tức giận vì hồng nhan…

Lý Hạo mất kiên nhẫn bĩu môi, ộ nhìn Vương Thiên Phong tràn ngập ý chí chiến đấu mà thầm đổ mồ hôi trong lòng.
Kể cũng hay, lại vừa vặn gặp phải một tên hâm mộ cuồng nhiệt của Hồng San rồi.
Lý Hạo đứng chắp tay, cao giọng nói.

Hả?!

Lần này Vương Thiên Phóng hoàn toàn ngu người, khí thế mạnh mẽ trước đó cũng bất giác yếu dần, nghi ngờ hỏi:
Thật sao?

Đương nhiên cậu biết, cái lợi hại mà Ngao Tinh nói không phải việc cậu phá được kết giới Hoa Dạng hay giết hai tên đại yêu cấp bậc gần bằng Yêu vương trong nháy mắt.
Hai chuyện này tuy cũng không dễ làm, nhưng không đủ để chân long coi trời bằng vung khen ngợi như vậy.
Cái lợi hại mà Ngao Tinh nói chính là Lý Hạo chỉ dùng mấy câu mà đã tạo ra rạn nứt cực lớn trong quyền cai trị tuyệt đối của Thanh La đối với Thanh Huyền tông. Còn vì sao lại là một người phá cả tông môn? Chính là khí thế của một người trong chốc lát đã có ảnh hưởng thay đổi đến tầng lớp cầm quyền của tông môn hoặc khiến cả tông môn tan rã sụp đổ!

Mau cút đi theo đi!

Lý Hạo tức giận liếc mắt nhìn hắn.

Aaa! Hồng San muội muội, lãnh địa yêu tộc nguy hiểm như vậy, muội gan lớn bao nhiêu mà dám đi một mình!


Ách…

Vương chưởng môn sững sờ, sau cười khổ nói:
Tuy rất đả kích, nhưng hình như lại rất có lý…


Đừng cản đường.


Sao lại thế này…

Thanh La giống như người mất hồn ngồi liệt trên ghế, sắc mặt tái mét, thậm chí còn có thể cảm nhận rõ ràng, vận6 mệnh của Thanh Huyền tông đang từng chút một tách rời khỏi cô ta.
Chưởng giáo của một tông môn là người chấp chưởng của cả môn phái. Từng5 lời nói hành động và quyết sách đều ảnh hưởng đến đường hướng phát triển và tương lai của mỗi đệ tử trong môn. Vậy nên phàm là chưởng giáo tông môn được đệ tử tin tưởng và nghe theo, đều buộc chặt bản thân với vận mệnh của môn phái.
(1) Trích Kỷ Hợi tạp thi kỳ 005 của Cung Tự Trân.
Lý Hạo lắc đầu, ấn giữ bàn tay định vung kiếm của Lý Gia Kỳ rồi nói:
Chuyện có thể giải quyết bằng miệng thì đừng động thủ.

Nói rồi, cậu bước lên một bước, nhìn bộ dạng thấy chết không sờn của Vương Thiên Phóng, Lý Hạo quát lên:
Cái tên lỗ mãng này, nếu ngươi động thủ với ta, nhỡ làm ta bị thương một chút, sau khi Hồng San trở về chắc chắn sẽ không tha thứ cho ngươi!

Thậm chí, nếu sau này có ngày uy quyền của cô ta mất đi, có thể sẽ xảy ra chuyện các đệ tử liên thủ ép buộc cô ta thoái vị. Một khi xảy ra chuyện này, cô ta không chỉ mất đi uy nghi và địa vị của chưởng giáo mà thậm chí còn tổn hại đến đạo tâm, bị đá ra khỏi cảnh giới tâm linh của hiền nhân!

Chúng ta đi thôi.

Chẳng thèm liếc qua Thanh La đang hồn bay phách lạc, Lý Hạo nhẹ nhàng đến bên Lý Gia Kỳ và Ngao Tinh, nhẹ giọng nói với họ.
Một giọng nói lanh lảnh truyền đến từ nơi tăm tối, đám lau sậy cao tới eo người nơi ven hồ khe khẽ đung đưa, mười mấy bóng người từ trong bước ra, mặt không biểu cảm đứng yên nhìn Lý Hạo và Lý Gia Kỳ.

Vương chưởng môn của Xuân Nê Lưu theo cả một đoạn đường đến đây là có chuyện gì?

Nhận ra người đàn ông trước mặt, Lý Gia Kỳ lạnh nhạt hỏi.
So với Lý Hạo, Lý Gia Kỳ lại lạnh lùng hơn nhiều. Anh nhìn ông ta rồi phun ra mấy chữ không khách khí.

Nhưng Lý Hạo ngươi lại đoán sai rồi, tuy ngươi và ta chưa từng gặp mặt, nhưng vẫn có thù.

Vương chưởng môn nhìn Lý Hạo, vung tay nói:
Ta chỉ là chưởng môn của một môn phái nhỏ, không hiểu chuyện tranh giành trong thập đại tông môn các ngươi. Nhưng ngươi làm tổn thương Hồng San, còn ép nàng ấy đi xa, vậy ngươi chính là kẻ thù sinh tử của Vương Thiên Phóng ta!


Dàn trận!

Vương Thiên Phóng rống lên, mấy lão già Xuân Nê Lưu mà hắn mang theo lập tức xếp thành một hàng vây chặt ba người họ, khí thế oanh liệt thấy chết không sờn cuồn cuộn tỏa ra.
Mỗi một người trong họ gồm cả Vương Thiên Phóng nãy giờ vẫn luôn mỉm cười đều tỏa ra sắc hồng diễm lệ, khiến tu vi của họ trong nháy mắt tăng vọt lên mười mấy lần!
Vương chưởng môn kỳ quái vì sự khẳng định của Lý Hạo, không kiềm được hỏi lại.

Ta không nhớ đã từng gặp ông, nên hẳn chúng ta không có thù. Mà nếu ông có thù với anh trai ta thì với khả năng của ông, chắc giờ này đã chẳng còn sống rồi.

Lý Hạo nghiêm túc trả lời.

Ngày xưa Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài đưa tiễn mười tám dặm biểu đạt tình thâm, nay ta và chư vị gặp nhau, tuy không tính là duyên tương ngộ nhưng lại có lòng đưa tiễn hai mươi dặm, nếu còn không hiện thân gặp mặt, há chẳng phải Tiêu Dao tông ta thất lễ rồi.

Đi cạnh một hồ nước trong vắt, Lý Hạo và Lý Gia Kỳ nhìn nhau sau đó dừng bước, mỉm cười cất tiếng.

Từ lâu đã nghe đến cảnh giới chí nhân chân nhân có thể nhìn thấu vạn vật, thấy được tương lai, hôm nay được gặp quả nhiên phi phàm!


Ách…

Vương Thiên Phóng đang chuẩn bị liều mạng chợt sững sờ, bị Lý Hạo mắng mà bỗng chốc ngu người.

Dưới sự chỉ điểm của ta, Hồng San đã quyết định thâm nhập vào lãnh địa yêu tộc, lập công vì nhân tộc ta, đây là công đức lớn. Nếu ngươi tiếp tục làm việc ngu ngốc ở đây, sợ là sẽ không đuổi kịp đâu.


Cái gì mà chuyện này chuyện kia? Còn đứng ngây ra đó nữa là không đuổi kịp đâu!


Vương Thiên Phóng đẩy bọn họ, vội vã loạng choạng chạy về hướng yêu tộc.


Đúng là một tên bất bình thường…


Ngao Tinh nuốt nước miếng, chỉ đành nói:
Vừa nãy còn muốn liều mạng, bây giờ đột nhiên nói bỏ là bỏ, quý tộc thật loạn.



Hắn si tình như vậy, Hồng San chắc chắn sẽ động lòng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.