Chương 396: Núi long hổ
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1448 chữ
- 2022-02-04 05:08:41
Hắn lại dám nói Lý Gia Kỳ và Lý Hạo chỉ là kẻ giả mạo!
Đúng là múa rìu qua mắt thợ, múa kiếm trước mắt Quan Công!
Hắn lại lần nữa nhớ lại cảm giác hoảng sợ từ sâu trong lòng lúc trước khi Ngao Tinh quát lên một câu. Trong bụng thầm nhủ, tên 3chó má này ngoại trừ là Kỳ Lân Song Tử Tinh của Tiêu Dao tông ra, làm gì còn có ai có thể tùy tiện mang theo một đứa bé bên ngườ9i như thế?
Tên đạo nhân này xấu hổ cúi đầu nhìn bộ dạng và chiếc áo bào trắng mình đang mặc, xấu hổ che kín mặt lại, nhằ6m theo hướng xuống núi Long Hổ cút thẳng.
Sống hơn hai mươi năm ở trên đời, cậu tự ngẫm thấy bản thân cũng đã trải qua những nơi phố thịnh phồn hoa. Đặc biệt như hiện nay, những người nổi tiếng, những minh tinh màn bạc, ít nhiều cũng vì nhan sắc của mình mà động đến dao kéo. Nhưng xét về hiệu quả tổng thể, vẫn còn kém xa công tử Trường Cầm trước mặt đây.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Lý Hạo không ngừng suy nghĩ- nếu như hôm nay tới để so nhan sắc thì cậu thua là cái chắc!
Chúng tôi tới đây không phải để uống trà, chúng tôi tới đây là để đánh nhau.
Công tử Trường Cầm phong độ ngút trời. Vừa nói một câu đã khiến Lý Hạo không nhịn được, nghĩ thầm trong bụng.
Fuck, tên tiểu tử này không phải mới đi chuyển giới về đúng không?
Nhìn công tử Trường Cầm, Lý Hạo không kìm chế được suy nghĩ này.
Tiếc là, ngay khi anh ta một lần nữa có thể xưng danh Đạo môn, Lý Gia Kỳ lại một người một ngựa tiến vào trong Yêu tộc, một mình đã đàn áp Thập Đại Yêu Vương, phong thái ngút trời, buộc Yêu tộc phải kí hiệp ước đình chiến, một lần nữa nhấn chìm danh tiếng của công tử Trường Cầm.
Có thể nói, nếu như không có Lý Gia Kỳ, công tử Trường Cầm chắc chắn là Đạo Mônsố một trong Đạo Môntrẻ tuổi bây giờ.
Bởi lẽ ngoài các thiên tài khác ra, thực lực của họ cũng không phải yếu kém gì. Nhưng trong hai cuộc đại chiến Yêu- Nhân, chỉ có anh ta mới có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
Nếu như các vị không muốn trì hoãn thêm, vậy thì có thể đợi Trường Cầm quay về tông môn lấy đàn, sau đó chúng ta lập tức khai chiến, được không ạ?
Được.
Lý Hạo vui vẻ đồng ý nói:
Gặp nhau trên đỉnh núi.
Thật sự giờ hắn không còn mặt mũi nào để tiếp tục sống ở đây.
Có điều 5lúc này, sự chú ý của hai anh em Lý Hạo không còn đặt trên người đàn ông này nữa.
Hai vị đi đường xa gian khổ, trước tiên xin mời theo Trường Cầm lên núi. Trên núi đã chuẩn bị trà nước tươm tất, hãy để Phượng Cầm các chúng tôi bày tỏ lòng hiếu khách.
Lý Gia Kỳ giới thiệu tiếp:
Mảnh đất chúng ta đang đứng bây giờ chính là Long Sơn của núi Long Hổ. Đợi lát nữa đấu với công tử Trường Cầm, anh không thể ra tay, em nhất định phải cẩn thận.
Anh muốn ra tay em cũng không cho đâu.
Lý Hạo cất bước leo lên núi. Tuy rằng cậu cũng không hiểu lắm về thuật phong thủy, nhưng cậu cũng có thể cảm nhận được trên núi Long Hổ này có một nguồn năng lượng thiên địa vô hình nuôi dưỡng những người tu luyện.
Phong thủy siêu hình, đó là sức mạnh bí ẩn đã được khoa học hiện đại chứng minh tính đúng đắn và tính hiệu quả của nó.
Nơi này quả không hổ dang là Long Sơn, có liên hệ đến vị tổ tiên nào đó nhà chúng ta, ta có thể cảm nhận được khí tức của Chân Long.
Sau khi trèo lên đỉnh núi, Ngao Tinh, tò mò đánh giá bốn phía, khen tấm tắc, lấy làm kì lạ lắm.
Núi cao còn có núi cao hơn nữa. Chỉ tiếc là anh ta sinh cùng thời với Lý Gia Kỳ. Thực sự mà nói, đây chính là bất hạnh lớn nhất trong cuộc đời anh ta.
Hiện tại, anh ta vẫn chỉ là đại đệ tử của Phượng Cầm các, mà Lý Gia Kỳ từ lâu đã là đệ nhất Đạo môn, Chưởng giáo Đại phái Tiêu Dao tông. Khoảng cách giữa hai người đã càng ngày càng xa.
Công tử Trường Cầm lắc đầu như tỉnh lại từ trong cơn mê. Anh ta đưa mắt nhìn Lý Hạo có đến bảy, tám phần giống Lý Gia Kỳ, miệng thốt ra những âm thanh êm ái như mật rót vào tai.
Tên này cười giả tạo lắm, vừa nhìn mà ta đã muốn cho mấy cái móng vào mặt!
Ngao Tinh quay đầu nhìn Lý Hạo, nhe răng trợn mắt hỏi.
Ừ, Ngao Tinh, ngươi mới theo ta không lâu, vậy mà càng ngày càng có mắt nhìn rồi ha.
Chẳng hiểu sao Ngao Tinh nhìn công tử Trường Cầm cũng không thấy hợp mắt, tức giận nói.
Vị vừa nói đây chắc hẳn là ngục trưởng Ngao Tinh của ngục Nhược Thủy?
Mặc dù bị Ngao Tinh nói như vậy nhưng công tử Trường Cầm không chút nào tức giận, mỉm cười nhẹ nhàng nói:
Lẽ nào Long tộc ghét nước trà quá thanh đạm, thích uống rượu hơn chăng? Vậy thì Phượng Cầm các chúng tôi cũng có Nữ Nhi Hồng thượng hạng, nhất định sẽ không làm cho ngục trưởng Ngao Tinh thất vọng.
Rất hài lòng với đánh giá của Ngao Tinh về công tử Trường Cầm, Lý Hạo vui vẻ xoa cái sừng rồng trên đầu Ngao Tinh.
Liễu Chưởng giáo không đích thân ra mặt, lại chỉ dựa vào cậu, không đủ tư cách để ngồi xuống uống trà cùng với chúng tôi.
Lý Gia Kỳ nói thẳng ra, không chừa chút thể diện nào cho công tử Trường Cầm.
Nhìn sắc mặt công tử Trường Cầm thoáng biến đổi, môi giật giật, cuối cùng vẫn không dám há mồm nói thêm câu nào nữa.
Nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng Lý Hạo có chút cảm thông.
Năm đó công tử Trường Cầm tài năng ngút trời. Bốn tuổi bái làm môn hạ của Liễu Tri Âm, đi học đàn liền cho thấy tài năng thiên phú cao siêu. Sáu tuổi đạt đến cảnh giới Cầm đạo đầu tiên: Dư Âm Nhiễu Lương. Mười hai tuổi đạt cảnh giới Cầm đạo thứ hai: Minh Ngọc Mãn Bàn, thuần thục đàn pháp, vượt qua cả thiên binh vạn mã, được khen là Đạo Môntrẻ tuổi số một lúc đó.
Hẹn gặp lại.
Công tử Trường Cầm lập tức quay người, rất nhanh sau đó liền biến mất khỏi tầm mắt của Lý Hạo.
Phong thủy ở núi Long Hổ vô cùng tốt, rõ là thế long bàng hổ cứ, là mảnh đất địa linh nhân kiệt. Nếu như không phải Phượng Cầm các đời trước bị tổn thất nặng nề bởi đại chiến Nhân- Yêu, sợ rằng hiện tại vị trí Đệ Nhị Danh Môn đã không đến lượt Vạn Linh ổ.
Chỉ có điều Lý Gia Kỳ sau khi đi chu du khắp nơi rèn luyện trở về, anh lại trực tiếp khiêu chiến với công tử Trường Cầm, đoạt lại vị trí số một mà Trường Cầm ngồi còn chưa ấm mông.
Từ đó về sau, công tử Trường Cầm kín tiếng đi rất nhiều, cũng chưa từng có danh tiếng lấy lừng gì, vẫn chỉ luôn ở Phượng Cầm các bế quan tu luyện. Cho đến tận đại chiến Nhân- Yêu lần trước, anh ta mới lần nữa cho thấy thần dũng của một người canh gác mà khó có ai địch lại được!
Anh ta từng ngồi một mình trên tòa thành nằm trên ranh giới giữa hai tộc Thiên Yêu và Nhân Tộc. Chỉ một hành động nhỏ của anh ta cũng có thể khiến Yêu tộc phải kinh sợ.
Lý Hạo không nói gì. Từ chỗ bọn họ đứng nhìn xuống dưới, toàn bộ ngọn núi trải dài tít tắp vừa vặn giống như con rồng bay lên trời xanh. Ở giữa là những mảng rừng xanh bát ngát tựa như vảy rồng. Mà từ chỗ đỉnh núi nơi bọn họ đang đứng, vừa hay giống như vị trí giữa hai cái cái sừng trên đầu rồng.
Lý Hạo, chúng tôi có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.