• 8,968

Chương 1571: Một bản thân không hiểu chuyện


Triệu Lương Trạch uống rượu buột miệng trêu đùa Hoắc Thiệu Hằng bị Cố Niệm Chi đá đã bị Hoắc Thiệu Hằng
đày
tới một hòn đảo nhỏ hoang8 vu ở khu vực mũi Hải Vọng tại châu Phi rồi.

Với pha lỡ miệng lần này, anh ta sợ rằng tự mình treo cổ còn đỡ hơn nhiều.
<3br>Nghĩ đến đây, Trần Liệt nhoài ra khỏi chăn, mũi hơi cay, rầu rĩ nói:
Niệm Chi, em đừng ép anh nữa, anh Trần đen đủi, bị rơi vào bẫ9y của cô gái thông minh lanh lợi như em, là anh Trần không đúng, nhưng anh cầu xin em đấy, đừng có hỏi thêm nữa, được không? Em còn hỏ6i nữa thì anh đây chỉ có nước lấy dây thừng treo cổ tự tử thôi.

Trong lòng Cố Niệm Chi nặng trĩu:
Anh Trần, có phải Hoắc thi5ếu không cho anh nói không ạ?

Trong lòng cô vừa chua xót vừa ngọt ngào, khó chịu vô cùng…
Trước giờ anh vẫn là người như thế, luôn luôn suy nghĩ chu toàn cho cô, kể cả sau khi biết được việc đó, cuối cùng anh vẫn lựa chọn ở bên cạnh cô…
Cô nhớ đến lần đầu với Hoắc Thiệu Hằng, Hoắc Thiệu Hằng làm chuyện đó với cô trong bồn tắm.
Cô biết rằng mình không thể bị kẻ khác xâm hại.
Bởi vì trước khi cô mất đi tri giác, cô biết mình đang ở cùng với Trần Liệt. Trần Liệt đón cô đến trụ sở Cục tác chiến đặc biệt. Mà đó là địa phận của Hoắc Thiệu Hằng, không thể có người nào xâm hại cô được.
Nếu không thì vì sao anh có thể tìm phụ nữ kiểu gì cũng được, mà lại nhất định phải ở cạnh người như cô chứ?
Anh không để Trần Liệt nói, có phải sợ rằng cô sẽ thấy áy náy không?
Nhưng lời nói của Diệp Tử Đàn, còn cả phản ứng của Trần Liệt nữa, chứng minh lời nói của Diệp Tử Đàn không hề vô căn cứ.
Nghĩa là gì?

Là đàn ông thì đều không thể chấp nhận được chuyện đó, nhưng em… em đã làm gì chứ?! Anh Trần, anh thật sự hại chết em rồi, em không còn mặt mũi nào gặp Hoắc thiếu nữa!
Cố Niệm Chi tức giận ném điện thoại đi.
Trực giác của cô mách bảo, Hoắc Thiệu Hằng vốn đã biết việc này, hơn nữa anh từng đấu tranh, từng né tránh. Nhưng chính cô, chính cô cứ khăng khăng muốn ở bên anh.
Nghĩa là lúc ấy đích thực Cố Niệm Chi đã trải qua một lần quan hệ vô cùng kịch liệt, đến nỗi khi Diệp Tử Đàn nhìn thấy còn tưởng cô đã bị người ta làm nhục, xâm hại…
Thế nên, là ai đã lên giường cùng cô chứ?!
Nghe thấy Cố Niệm Chi bật khóc, Trần Liệt lo lắng, vội nói:
Niệm Chi, em đừng khóc, anh chỉ muốn tốt cho em thôi!


Tốt cho em ư?! Thế thì ít nhất anh phải nói cho em chứ!
Cố Niệm Chi đập giường, khóc lóc hết hơi:
Anh có biết, cứ nghĩ đến việc lúc trước em làm, còn buộc anh ấy phải tiếp nhận em thì em chỉ muốn chết thôi không?!

Nghĩ đến trinh tiết của mình có kết cục như vậy, trong lòng Cố Niệm Chi quặn đau từng cơn, sắc mặt tái mét, buồn bã đến mức muốn chết đi cho xong…
Hóa ra đây là lý do ban đầu Hoắc Thiệu Hằng né tránh cô ư?

Anh Trần, anh nói với em đi, đó có phải là sự thật không?! Hoắc thiếu có biết việc này không?!
Cố Niệm Chi khóc nấc thành tiếng.
Cô xấu hổ vô cùng. Nghĩ lại lúc Hoắc Thiệu Hằng cố ý né tránh cô, cô còn không biết xấu hổ chạy theo anh, nhõng nhẽo với anh, cô chỉ muốn nhảy thẳng từ tầng 24 xuống cho xong!
Từ sau khi cô tỉnh lại, Hoắc Thiệu Hằng đã tránh mặt cô suốt nửa năm.
Bởi vì khi anh nhìn thấy cô thì sẽ nghĩ đến việc cô lên giường cùng với người khác ư?
Ai là
thuốc giải
của cô?!

Anh Trần, anh nói với em đi, có phải anh tìm người lên giường với em để làm thuốc giải của em không?!
Cố Niệm Chi nắm chặt điện thoại, thân thể cứng đờ như giọng nói của cô:
Nếu anh không nói thì em coi như anh ngầm thừa nhận rồi!

Cô còn tưởng Hoắc Thiệu Hằng quá vội vã, bây giờ nghĩ lại, có lẽ là vì anh lo lắng cô biết được chân tướng nên cố ý làm chuyện đó với cô ở trong bồn tắm sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.