Nhân vật chính của truyện là Trần Cảnh – một thiếu niên luôn có khát vọng tự do tự tại. Nhưng sự đời lại luôn không như ý muốn, hắn vì lòng nhân hậu đã bất đắc dĩ tiếp nhận lấy Thần vị Hà Bá, đi kèm theo nó chính là trách nhiệm gánh vác hàng ngàn sinh mạng. Trách nhiệm to lớn khiến cho người ta thay đổi, Trần Cảnh dần dần trở thành một thần linh, một thủ hộ giả chân chính. Truyện lấy bối cảnh nghìn năm sau khi Nam Lạc nhất kiếm hóa thiên hà (đọc Nhân đạo kỷ nguyên để biết thêm chi tiết). Cường giả từ Nguyên thần đại đạo trở lên không thể tồn tại, Thiên đình biến mất, mặt đất trở nên vô cùng hỗn loạn, yêu linh đoạt thần vị, quỷ quái chiếm thần miếu.

Không chỉ Trần Cảnh, trong truyện còn có Diệp Thanh Tuyết, có Ly Trần, có Bạch Nham, có Nhan Lạc Nương… Họ đều mang những đặc điểm riêng, tính cách riêng, vận mệnh riêng, để rồi những cái riêng đó hoà vào nhau tạo thành một bài ca với những cung bậc thanh âm đầy cảm xúc.

“Thần linh đại biểu cho sự chở che. Ta từng nói, chỉ cần là sinh linh uống nước Kinh Hà thì đều được ta che chở, nếu như có việc cầu, ta tất sẽ đáp ứng.”

Văn phong của tác giả khá trầm và cô đọng xúc tích, tiết tấu truyện nhanh, không có nhiều tình tiết nhiệt huyết sôi trào. Điểm ta thích nhất là truyện ít aura main, anh Cảnh nhọ ăn hành từ lúc trẻ trâu đến lúc về già, làm nhân vật phụ nhiều khi nổi hơn main.

Khuyết điểm là tác giả kết hơi vội, nhiều hố còn chưa lấp hết (Theo tác giả nói thì đây là kết 3 phần mở để cho độc giả tự phát huy trí tưởng tượng… hoặc đọc bộ sau :v).

Tóm lại thì đây cũng là một bộ truyện đáng đọc