Truyện mở đầu khi Từ Ngôn còn là một đứa trẻ, nhưng là một đứa trẻ đặc biệt, đặc biệt tới mức, chính hắn cũng cảm thấy sợ hãi bản thân. Tất cả đều được hắn giấu kín trong lòng, thể hiện ra ngoài chỉ là một nụ cười ngây ngô của một kẻ ngốc. Bản thân hắn cũng coi hắn là người xấu, những hành động của hắn cũng ác độc vô cùng, lại đa phần là hướng thiện. Hắn thích tự nhận mình là heo, nhưng là loại heo thích ăn rồng hổ, ăn những kẻ dám thủ ác với hắn và những người hắn coi trọng. Con đường tu luyện của hắn gần như là một đường thẳng, với tiến độ có thể coi là nghịch thiên. Nhưng cuộc đời của hắn lại toàn là những bí ẩn bi thương “Sư vô cốt, vợ vô hồn…”
“Nhất Ngôn Thông Thiên” hay ở chỗ bày binh bố trận của Hắc Huyền, nhân vật chính luôn chuẩn bị kỹ lưỡng cho mỗi lần hành động, nhưng vẫn luôn có bất ngờ dành cho độc giả trong mỗi lần tranh đấu. Nhờ vậy, những màn pk trong “Nhất Ngôn Thông Thiên” rất mãn nhãn, không lâm vào tình trạng huyền huyễn quá đà. Sự ác liệt của nhân vật chính lẫn thế giới trong truyện cũng được điều tiết bởi những chi tiết hài hước đúng chỗ của tác giả. Tuyến nhân vật phụ cũng có sự đầu tư nhất định, với những nhân vật thú vị như Khương Đại Xuyên, Chân Vô Danh, Sửu Quỷ Cao Nhân.
Đây là một tác phẩm đáng đọc của Hắc Huyền, đặc biệt nếu độc giả sẵn sàng theo dõi tác phẩm tiếp theo của lão thì đừng chần chờ mà hãy đưa chân xuống hố đi thôi.