Truyện kể về Cổ Huyền Thiên, trùng sinh sống lại xuất thế với tâm trí của một lão quái vật đột lốt thanh niên, một cái tám trăm vạn năm kim nghiệm cùng công pháp, một thân Hỗn Độn Thiên Thể, nắm giữ vô thượng bí thuật sẽ trưởng thành ra sao, với kinh nghiệm có từ kiếp trước hắn làm việc tính toán, bình tĩnh, rất hiếm có vật để hắn rung động, tựa như Đế Bá nhưng ít nói nhảm hơn, không hợp là đập, không dài dòng.

Truyện này có nhiều tình tiết hài hước, nhân vật chính bá đạo, và rất soái, đẹp trai không ai đỡ nổi. Một số trích đoạn của truyện:
---
“Không biết lần cuối ta nhìn thấy mấy tên kiêu ngạo này là bao lâu đây , tốt nhất ngươi nên lựa phòng khác a , tuy ta là người lương thiện nhưng không phải loại dễ trêu ” Hắn lầm bầm, lúc này may mà không có mấy lão quái vật hay bằng hữu quen biết hắn nghe được, nếu không sẽ bật nắm quan tài bay ra bóp cổ hắn “Lương thiện con em ngươi ”
----
” Ngươi thấy ta đẹp không ? ” Trên mặt hắn nụ cười càng đậm
Đường Long ngẩn ra, chợt hắn mới hiểu, nguyên lai là như vậy.
Bất quá sau khi biết được nguyên nhân khoé miệng của hắn càng co quắp, mắt giật.
Ta thiên ! Đây con mẹ nó là lý do gì.
Tự cổ chí kim tới nay chỉ có nữ giới lo lắng sắc đẹp của mình bị người nhìn trộm dẫn đến tai hoạ, ngược lại đế thượng của mình hảo chơi ! hắn sợ mình soái hấp dẫn nữ tử kiềm nén không được đè lên hắn cho nên mới gọi nam giới tắm cho mình ??
---
“Con mẹ nó, không phải chứ…Chẳng lẽ gia gia nói đúng ? Ai cũng tưởng mình là đàn ông cho đến khi gặp người đàn ông đời mình…A, nương ? nói vậy không lẽ ta cũng…không, không thể nào…mạnh mẽ, mạnh mẽ lên a ” Tiểu Nhị hít sâu một hơi, sau nó khoé miệng co quắp nở nụ cười, thủ ra thế mời vào.
---