Truyện kể vể nhân vật chính Tô Minh, mồ côi từ nhỏ được A Công của bộ lạc Ô Sơn nhặt về nuôi, từ nhỏ do không có man thể nên không thể tu man. Nhưng đến một ngày, hắn nhận được một viên đá kỳ lạ từ con khỉ Tiểu Hồng, và nó đã giúp hắn lừa dối man tượng, đưa hắn bước lên con đường tu luyện của mình. Tu tiên đâu nhất thiết phải vô tình, nó vốn dĩ hữu tình, lấy tình mà nhập đạo.
Truyện thể hiện rõ nhất sự tàn khốc của thế giới tu chân, mỗi nhân vật đều có lý tưởng của mình, sẵn sàng bất chấp tất cả, đi đến cuối cùng chẳng thể nói rõ ai đúng ai sai, cũng chẳng trách ai được. Mỗi người đều có đạo của mình. Mặc dù có những đoạn hài, vui, bá đạo, nhưng nhìn chung từ đầu tới cuối truyện này hơi buồn, đậm vẻ tang thương. Có lẽ là do cuộc đời nhân vật chính chịu nhiều bi thương khiến ai cũng phải thở dài…
Trong số các tác phẩm của Nhĩ Căn thì có thể nói bộ này miêu tả nội tâm và tình cảm nhân vật hay nhất, tình yêu, tình thầy trò, huynh đệ, mẫu tử, tình người đều đủ cả…
Đọc truyện bạn sẽ bị cuốn hút bởi những âm mưu, dương mưu, kế trong kế, bí ẩn thật giả lẫn lộn, lúc đan xen lúc đảo ngược, và đương nhiên không thể không kể đến những màn pk hoành tráng lẫn bi thương đậm chất Nhĩ Căn.
Nói chung bộ này thuộc hàng Siêu phẩm. Không đọc lại là một sự hối tiếc...