Chương 284: Phong ấn


Sau khi ý thức tỉnh táo lại, Tô Lâm An để ý thấy dưới chân nàng là một lớp băng mỏng, mà dưới lớp băng ấy lại là một khoảng đỏ rực, trông như 8dung nham bị nung đỏ.

Đứng lâu, một luồng khí nóng rực vọt lên từ lòng bàn chân khiến cả người nàng khó chịu, mồ hôi chảy ra thành từ3ng giọt lớn. Mà chẳng mấy chốc, nàng đã bắt đầu thấy miệng rát lưỡi khô.

Hả, ngươi bảo thứ giống như dung nham kia có kinh mạch ở trong sao?

Cuối cùng nó nhô ra và dùng thần thức liếc qua. Vừa liếc mắt, Khoa Đẩu Hỏa đã ồ lên một tiếng. Nó nói với giọng điệu không chắc chắn lắm:
Hay là ngươi bay cao thêm một chút?

Để xem toàn cảnh nơi đây!
Lúc này Tô Lâm An đã nóng đến mức đã sắp nổi cơn, nàng nghiến răng đáp:
Được!

Nó càng nói lại càng thấy đúng, nhanh chóng nói tiếp:
Chẳng trách ở nơi này của các ngươi mọc ra lá Ngưng Băng có tốc độ dòng chảy thời gian khác nhau. Thiên Ma ngoại vực tự do nằm ngoài thiên đạo. Chính là bởi nó ở đây, cho nên mới xuất hiện loại thực vật như lá Ngưng Băng.


Phải biết rằng, ở thượng giới thì thứ này cũng cực kỳ hiếm có, vô cùng quý giá.


Sao ở đây lại nóng thế!
Dường như cơn nóng ấy dâng lên từ trong cơ thể, bốc từ trong ra ngoài, khiến quần áo của nàng ướt đẫm mồ hôi, làm nàng hận không thể cởi sạch toàn bộ mớ quần áo đang dính sát vào người.
Khắp cả cơ thể nàng chỉ có mái tóc còn hơi mát, là do cây trâm băng mà Mục Cẩm Vân tặng nàng vừa rồi. Nhưng hiện giờ, cây trâm ấy cũng đã bắt đầu tan ra.
Đặc biệt là loại lá trăm năm trong thế giới nhỏ chỉ bằng một năm ở ngoài. Nếu như loại lá này tồn tại, chỉ e rằng tu sĩ thượng giới sẽ tranh giành đến đổ máu.

Nơi này của các ngươi xuất hiện lá Ngưng Băng từ bao giờ vậy?
Khoa Đẩu Hỏa truy hỏi, muốn chứng thực phỏng đoán của mình là thật.

Hoặc là đi gia cố phong ấn, ngăn ma khí của Thiên Ma phát ra ngoài...
Khoa Đẩu Hỏa chuyển đề tài,
Hoặc sau khi tìm thấy phong ấn thì phá giải luôn. Cái chân Thiên Ma này sẽ tự rời khỏi nơi đây, nó sẽ đi tìm những phần khác của cơ thể, chắc chắn sẽ không tiếp tục ở đây.

Khoa Đẩu Hỏa tò mò hỏi:
Ngươi chọn cách nào?
Nếu như gia cố phong ấn, đối trình độ trận pháp hiện giờ của Tô Lâm An mà nói thì khá là khó. Đây chính là phong ấn do những tu sĩ cấp cao ở thượng giới bố trí.
Đợi đến khi đã cách mặt đất rất xa, nàng vẫn dùng niệm lực. Kết quả vừa nhìn, Tô Lâm An sững ra một giây,
Hình dáng mặt đất ở phía dưới, sao lại như một cái chân vậy.

Bắt đầu từ bắp lớn, đầu gối, bắp chân, cổ chân... Hình dáng mặt đất ở dưới chính là một cái chân hoàn chỉnh!
Nhưng sau khi nhìn thấy rõ, Tô Lâm An khiếp sợ ra mặt.
Dòng dung nham màu đỏ kia giống như có kinh mạch, còn có linh khí lờ mờ lưu chuyển trong kinh mạch!
Tô Lâm An đáp:
Dù sao thì từ khi ta còn sống, nó đã có rồi.

Khi ấy trên cuốn y thư đan đạo mà ông nội cho nàng xem có lá Ngưng Băng và hoa Ngưng Băng. Nàng nhớ rất rõ, bởi hoa Ngưng Băng có thể luyện ra được Cố Linh Đan giúp nữ tu duy trì dung nhan ở thời điểm xinh đẹp nhất, nên nàng vẫn luôn cực kỳ chú ý.
Rõ ràng nơi đây là vực băng Bắc Cực, nàng lại như đang ở tro9ng hoang mạc, bị ánh mặt trời thiêu đốt đến mức cả người nóng bừng, mồ hôi đầm đìa.
Nàng chưa từng nghe nói vực băng Bắc Cực có nơi h6ung hiểm đến vậy.
Tô Lâm An nhìn thứ đỏ rực như dung nham ở dưới chân, trong lòng cảm thấy khiếp sợ một hồi. Có điều chuyện khiến nàng cảm thấy kinh ngạc là, khi nàng bay lên, dòng dung nham mà nàng thấy không còn giống khi nàng ở trên mặt đất.
Nàng không dám tiết kiệm niệm lực nữa, cẩn thận đưa chút niệm lực chỉ còn lại gần một nửa vào, sau đó mắt nàng như được linh tuyền gột rửa, thứ ở dưới lớp băng kia càng rõ ràng hơn.
Độ nóng này chắc chắn có liên quan tới dung nham dưới lớp băng kia.
Nếu như không nghĩ ra cách gì để giải quyết, e là nàng sẽ bị nóng chết ở nơi đây.

Nghe nói hoàng tộc của Thiên Ma ngoại vực tu luyện ma công Thiên Ma Cửu Chuyển gì đó, căn bản là không thể bị giết chết, chỉ có một cách có thể ngăn chúng hồi sinh.

Khoa Đẩu Hỏa nhìn mặt đất, ánh lửa khẽ chập chờn,
Tách rời rồi rải những phần cơ thể của chúng ở các nơi xa xôi khác nhau, đồng thời phong ấn và trấn áp. Vậy thì Thiên Ma Cửu Chuyển không thể tiến hành được, Thiên Ma bị phong ấn sẽ không thể sống lại.

Nhưng đó tuyệt đối không phải lửa! Khoa Đẩu Hỏa là dị hỏa của trời đất, tuy rằng thời gian sinh ra dài, nhưng dị hỏa như nó thường sẽ ở trong cấm địa cách xa nhân tu, không hiểu rõ về thế giới bên ngoài. Dù sao thì Khoa Đẩu Hỏa cũng không thể xem thẻ ngọc đọc sách giống nhân tu, nó cũng chưa từng nhận chủ nên tất nhiên chưa học được bao nhiêu từ chủ nhân. Bởi vậy tuy rằng nó biết về một vài quy tắc của thượng giới, nhưng cũng chẳng được coi là hiểu rộng biết nhiều.
Lúc này Tô Lâm An hỏi tới, nó đã co rúc cả người lại núp dưới đáy ấn Công Đức, ỉu xìu đáp:
Ta cũng không biết đó là thứ quái gì.

Có điều, y thư đan đạo mà nàng xem là do ông nội nàng biên soạn, cũng chẳng được tính là lâu đời.
Bởi lẽ đó, rốt cuộc lá Ngưng Băng xuất hiện từ bao giờ thì quả thật là nàng không biết rõ.
Tô Lam An vốn đang bay là là dưới thấp bèn bay lên cao hơn.
Ở trên cao vẫn rất nóng, sương mù dày đặc.

Khoa Đẩu Hỏa, Khoa Đẩu Hỏa!
Thứ mà nàng chưa hề thấy bao giờ, quá nửa là liên quan tới thượng giới, lúc này chỉ có thể nhờ vào sự trợ giúp của Khoa Đẩu Hỏa.
Nhưng giờ Khoa Đẩu Hỏa cũng rất khó chịu. Bản thân nó chính là lửa, còn là ngọn lửa hung tàn, nào ngờ sẽ gặp phải cảm giác nóng rực còn ghê gớm hơn cả nó. Cảm giác này giống như nó sắp bị ngọn lửa khác dung hợp.
Chuyện gì thế này?
Điều này đã vượt quá khỏi tầm hiểu biết của nàng. Lẽ nào nó gần giống với Sơn Hà Long Linh, hơn nữa còn đã tu luyện ra được nhục thân?
Tô Lâm An không dám đứng quá gần dòng dung nham dưới đất kia. Lúc này nàng cũng bất chấp điều cấm kỵ rằng không thể5 bay trong vực băng Bắc Cực. Nàng giẫm lên loan đao rời khỏi mặt đất, thận trọng tiến về phía trước.
Làn sương mù màu đỏ sậm bao phủ cả khu vực này, cự ly mà thần thức của nàng có thể nhìn rõ không vượt quá mười trượng, bởi vậy tốc độ nàng di chuyển không hề nhanh, chỉ sợ gặp phải nguy hiểm sẽ không phản ứng kịp. Bay thêm một quãng ở tầm thấp, Tô Lâm An cởi áo choàng ra ném vào pháp bảo trữ vật, cổ áo cũng bị nới rộng ra. Bờ môi nàng khô nứt, cứ cảm thấy như nước trong cơ thể mình đã bị hong khô.
Tô Lâm An thình lình nghe được tin tức như vậy còn cảm thấy vô cùng chấn động, nhưng nàng dẹp tâm trạng ấy đi rất nhanh,
Giờ khắp nơi đều bị làn sương đỏ này che phủ, đến ngay cả niệm lực cũng không thể tìm thấy đường ra. Có lẽ chúng ta đã bị nhốt ở trong. Giờ nên làm thế nào đây?

Nàng vào đây để tìm lá Ngưng Băng. Giờ đừng nói là lá, đến ngay cả Mục Cẩm Vân còn chẳng tìm thấy đâu nữa.
Giờ Khoa Đẩu Hỏa mới lên tiếng:
Lẽ nào thân thể chân tay của Thiên Ma ngoại vực đã rơi xuống diện giới này của các ngươi sao?


Ta cũng chưa gặp Thiên Ma bao giờ. Nhưng nghe nói bản thể của Thiên Ma ngoại vực cao tới mấy chục trượng, cả người đầy sát khí. Chúng thích giết chóc và chiến đấu, người dính phải máu của chúng sẽ bị sát ý chi phối. Các tu sĩ thượng giới đã cùng nhau nỗ lực giết chết toàn bộ đám Thiên Ma tới xâm lấn, đồng thời chặt đứt cây cầu xương khiến chúng không thể xâm nhập được nữa, còn đám Thiên Ma đã tới đây cũng không thể trở lại quê hương, cuối cùng bị tiêu diệt.

Còn muốn hủy bỏ phong ấn, tuy rằng việc ấy cũng khó, nhưng giờ nơi đây dày đặc sát khí, chứng tỏ rằng phong ấn đã bị nới lỏng từ lâu, xem ra phá giải sẽ dễ hơn gia cố một chút. Nhưng nếu phá giải thì có nghĩa là nàng thả ra một mối họa khổng lồ, ai mà biết được sau này sẽ có chuyện gì xảy ra!

Nàng sẽ chọn lựa thế nào đây?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.