Chương 333: Yêu nữ


Vậy thì cớ gì, hơi thở nồng nặc mùi đất tanh phía sau càng lúc càng gần, linh thuyền của gã dù có làm gì đi chăng nữa cũng không th8ể thoát khỏi.

Lực hút khổng lồ kia không ngừng kéo lấy linh thuyền, Trương Tễ Nguyệt đã cảm nhận được một phần của linh th3uyền bị vỡ tan, lăn vào cái miệng tối đen đang mở rộng của thủ Phê Căn.
Trương Tễ Nguyệt đắm chìm trong hương vị dịu dàng mà gã vẫn hằng mơ ước, nhưng đợi đến khi gã thỏa sức giải phóng hết tất cả, gã nhận ra sức mạnh trong cơ thể mình đang cuồn cuộn chảy vào người tỷ tỷ.
Điều quan trọng nhất là, thọ nguyên của gã đang suy kiệt nhanh chóng, cả người khô quắt già nua chỉ trong chớp mắt.
Sau khi bị ném vào lao thì ý thức của gã trở nên mơ hồ, cứ liên tục kêu lạnh, đưa tay về phía nguồn nhiệt duy nhất, cũng chính là tỷ tỷ của gã.

Trương Tễ Nguyệt bị tát lăn vài vòng trên đất, đụng vào chân bàn mới ngừng lại.
Gã nôn ra một ngụm máu lớn, thấy mình dường như đã sắp không chịu nổi thêm được nữa.
Giờ tu vi của gã mới được đắp bồi đến Cảnh giới Nhân Tiên, nữ tu để thải bổ vẫn chưa đủ nhiều.
Nhưng giờ nàng cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể hấp thụ cái lò này trước hạn.
Ngươi...
Gã nhìn thấy Trương Thu Nguyệt bị đạp ngã nhào, cơ thể gần như không có quần áo che đậy, im lặng thoáng chốc rồi nói:
Nếu không phải ngươi có thể chất thuần âm khó tìm, ngươi tưởng rằng ta có thể tha thứ cho người đến tận giờ chắc?

Ném hai kẻ này vào thủy lao cho ta.
Sau khi nói xong, Lăng Nguyệt cũng rời khỏi tẩm điện chẳng thèm quay đầu.
Còn cái bóng kia thì lập tức thi hành mệnh lệnh, ném hai tỷ đệ kia vào thủy lao.
Hiện giờ, lại hệt như giấc mộng đã trọn vẹn.
Mà lúc này, gã không nhìn thấy, ánh mắt của người tỷ tỷ luôn dịu dàng với gã giờ đã không còn vẻ quan tâm và lo lắng như trước nữa, mà tràn ngập vẻ ghét bỏ.
Chỉ bị trì hoãn trong thoáng chốc, Trương Tễ Nguyệt đã cảm nhận được một luồng hơi đất tanh nồng ập đến.
Trên đầu gã còn chảy đầy chất dịch nóng hầm hập, đó là, nước bọt của thú Phệ Căn, có tác dụng ăn mòn cực mạnh.
Ả ám chỉ nói:
Không chỉ có mạng lớn đầu, mà nơi đó cũng lớn.

Thần quân cực kỳ quyến rũ, ta nào nỡ động tay chứ.
Ả không phải kẻ ngốc.
Nếu thật sự xuống tay với Lăng Nguyệt thì e rằng ngay chính bản thân mình chết thế nào, ả cũng chẳng biết.
Nó đã sắp nung chảy lớp da của gã! Nữ tu bám lấy gã đã thối rữa cả người, cơ thể bị tan mất một nửa, đầu còn bộ dáng yêu kiều lúc trước, trong đẫm máu đáng sợ.

Cút ngay!
Trương Tễ Nguyệt giãy mạnh ra khỏi nữ tu đang quần lấy mình.

Tỷ..

Còn chưa nói xong, Trương Tễ Nguyệt đã tắt thở.
Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, Trương Tê Nguyệt bóp vụn lá phù vàng.
Tuy nhiên vào đúng lúc này, một nữ tu ở bên cạnh gã bổ nhào tới, gào lên:
Công tử đừng vứt ta ở lại, đưa ta theo với!
Phù truyền tổng cự ly xa có thể xuyên qua hư không này chỉ dùng được cho một người, căn bản không thể đi hai người.

Cũng còn may, chỉ bị gãy mất hai chân.
Trương Thu Nguyệt nhíu mày nghĩ.
Nàng vốn vẫn muốn nuôi nấng thêm, nào ngờ thằng nhãi này lại vô dụng như vậy, tự làm khổ mình thành ra thế này, đúng là đồ vứt đi.
Lần này bắt nó không thành, đợi đến khi tập kết được người tới thì con thú Phệ Căn đó sớm đã mất tăm mất tích.
Bởi vậy dù có nói thế nào đi chăng nữa, lẫn nhiệm vụ này của gã cũng coi như thất bại, hơn nữa còn có tổn thất không nhỏ.
Mấy giới chủ này chẳng ai là đèn cạn dầu.
Tuy rằng ả cũng đã đạt cảnh giới Thiên Ma, nhưng không phải chỉ chênh lệch đôi chút với giới chủ.
Giờ nếu Thần Quân Lăng Nguyệt nổi giận, cái mạng nhỏ của gã đâu thể giữ lại được.
Lăng Nguyệt khoác áo, đứng phắt dậy từ giường, trái lại trên mặt cũng không có vẻ tức giận.
Gã vốn là một thanh niên cường tráng, lúc này lại như cái xác khô, bị Trương Thu Nguyệt đẩy khẽ một cái đã chìm sâu xuống đáy ao lạnh.
Trương Thu Nguyệt bước ra khỏi ao nước, chân trần đứng bên bờ.
Nó còn đã mọc ra hoa Tang Lam, thọ nguyên hơn mười vạn
Lần này thất bại, thật sự là bởi kẻ địch quá mạnh.
Thú Phệ Căn giỏi xuyên qua hư không.

Nữ ma Hợp Hoan của Ma giới, lại ẩn núp bên người ta đến tận ba năm.
Từ trong bóng tối, giọng nói của Thần Quân Lăng Nguyệt vang lên,
Ngươi trốn giỏi thật đấy, giả bộ giống lắm.
Trương Thu Nguyệt biết Lăng Nguyệt chắc hẳn đã rõ chân tướng, lúc này cũng chẳng có gì kinh ngạc.

Đã nhiều năm như vậy, nữ ma Hợp Hoan danh tiếng lẫy lừng ngủ ở bên ta mà chưa thải bổ ta, có phải ta cũng được coi là người có mạng lớn hay không?
Trương Thu Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp, mặt mày lộ ra vẻ quyến rũ trước nay chưa từng có.
Nước trong thủy lao của Huyết Nguyệt Giới không phải là nước bình thường, mà là nước ao lạnh, có thể làm đông cứng linh khí, khiến cho tu sĩ không thể dùng linh khí để chống lạnh.
Trương Tễ Nguyệt vốn đã bị thương nặng, lại không hề được chữa trị dù chỉ một chút.
Khoảnh khắc bị hút vào hố đen kia, cơ thể gã bị một sức mạnh khổng lồ kéo ra ngoài, phù Độn Quang đã có tác dụng.
Gã chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, ngay sau đó cả người gã đã nặng nề rơi xuống đất.
Hắn bước tới trước mặt Trương Tê Nguyệt, thấy bộ dáng như một đống bùn nhão của gã thì hơi nhíu mày, hỏi:
Thất bại rồi sao?
Trương Tễ Nguyệt không dám giấu giếm, kể lại rành rọt mọi chuyện.
Ngay cả miếng Ảnh Trầm Bích mang theo người, gã cũng dùng hai tay dâng lên rồi nói:
Khi ở châu Vân Lai, ta đã gặp phải một nữ tu nghi là Cảnh giới Thiên Tiên, sau đó là con thú Phệ Căn kia.

Ngươi nằm vùng ở bên ta, mục đích là gì?
Sau khi khách sáo với ả vài câu, Lăng Nguyệt thình lình hỏi vặn.
Trương Thu Nguyệt không hề hoảng loạn, nói với giọng hơi bất đắc dĩ:
Chẳng phải là vì ta đã đắc tội với Ma Quân Phệ Hồn, không dám ở đâu, chỉ có ở bên Thần Quân Lăng Nguyệt mới an toàn hay sao.

Ta biết một bí mật của Ma Quân Phệ Hồn.
Ả giơ tay đặt trên đôi môi đỏ mọng, ra dấu im lặng,
Thần Quân Lăng Nguyệt có hứng giao dịch với ta hay không?

Phân thân của Ma Quân Phệ Hồn, đã xảy ra một sự cố nho nhỏ.
Trương Thu Nguyệt quăng mồi nhử.
Nước da trơn bóng như ngọc như lóe sáng dưới làn tóc đen.
Tỷ tỷ của gã, đang hầu hạ Thần Quân Lăng Nguyệt, đang làm chuyện thân mật với ngài ấy, nhưng lại bị gã thình lình truyền tống tới quấy nhiễu.
Bên cạnh liên tục vang lên những tiếng kêu gào thả9m thiết.
Da đầu Trương Tễ Nguyệt tê rần, cái đầu không nghe theo sự điều khiển mà quay lại liếc một cái.
Có lợi biết bao, ngươi nói xem có đúng không?
Lăng Nguyệt im lặng một lúc, sau đó cởi áo choàng khoác lên người Trương Thu Nguyệt.

Sự tình cụ thể, lát nữa chúng ta sẽ bàn bạc kỹ càng.
Hắn nói với giọng trầm thấp.
Kết quả v6ừa nhìn, gã đã sợ đến mức mềm nhũn cả chân.
Hổ đen kia đã gần trong gang tấc, như sắp nuốt chửng lấy gã đến nơi.
Nàng vẫn chưa mặc quần áo, mái tóc ẩm ướt dính sát vào cơ thể, nhưng trông lại không hề chật vật.
Làn da nàng như đang tỏa sáng, có thể nhìn ra được cơ thể nàng đã xảy ra một vài sự thay đổi, còn xinh đẹp hơn trước đến mấy phần.
Linh khí được đưa vào người Trương Tễ Nguyệt từng chút một khiến gã cảm thấy người mình ấm áp.
Sự lạnh lẽo đã biến mất vào giờ khắc này.
Kẻ giống như cái bóng ấy trực tiếp Trương Tễ Nguyệt dậy, nhưng lại không tóm gã trong tay mà thi hành mệnh lệnh một cách nghiêm túc, lối gã đi.
Cũng vào lúc này, tỷ tỷ Trương Thu Nguyệt của Trương Tê Nguyệt ngã nhào bò ra.
V5ào thời khắc quan trọng, Trương Tễ Nguyệt lôi ra món bảo vật cuối cùng trong pháp bảo trữ vật! Đó là phù Độn Quang cao cấp do giới chủ Huyết Nguyệt Giới tự tay luyện chế.
Một khi bóp vỡ nó, gã sẽ được truyền tống thẳng đến trước mặt giới chủ Huyết Nguyệt Giới.
Lúc này động tác quá mạnh, áo khoác lỏng lẻo trượt xuống, Trương Thu Nguyệt cũng không rảnh để kéo lên.
Kết quả, Lăng Nguyệt đẹp luôn nàng ra,
Đến ngay cả phù Độn Quang ta cho ngươi, có thể truyền tống đến bên ta ngay lập tức mà ngươi cũng đưa cho đệ đệ.
Sau đó, có thể gã sẽ bị giới chủ đánh vỡ cái đầu chó này.
Nhưng hiện giờ, Trương Tễ Nguyệt không còn bất cứ sự lựa chọn nào khác.
Gã ôm chặt lấy người trong lòng, hận không thể nhét nàng vào người mình, đến chết cũng không rời.
Rõ ràng vừa mới bị thương nặng, rõ ràng đang trong hiểm cảnh, nhưng có thể thân mật với tỷ tỷ gần như không có mảnh vải che thân thế này, là chuyện mà từ trước đến nay gã còn chẳng dám nghĩ đến.
Hơn nữa, e rằng giới chủ cũng đã biết cả rồi, cho nên mới nhất họ cùng nhau vào lúc này.
Cũng chẳng cho nàng một bộ quần áo.
Đợi đến khi đáp đất, Trương Tễ Nguyệt mới cảm thấy một cơn đau đớn dữ dội.
Gã nhận ra hai chân của mình đã không còn, là bị thú Phệ Căn nuốt mất.
Trương Thu Nguyệt như chẳng hề sợ hãi uy áp của hắn, đưa hai tay ra, dán mặt vào lồng ngực hắn rồi nói:
Ta ấy à, ta muốn chức vị giới chủ Ma giới thôi.

Tới lúc đó, ta sẽ là giới chủ trên danh nghĩa.
Còn ngươi, mới là người thật sự đứng sau màn, nắm giữ cả hai giới.
Lúc này, gã nghe thấy giọng nói lo lắng của tỷ tỷ mình:
Thần quân, đừng mà...

Xin ngài, tha mạng cho nó đi.
Ngước mắt lên nhìn, Trương Tễ Nguyệt mới nhận ra vị trí mà hắn được truyền tống tới, chính là tâm điện của giới chủ Thần Quân Lăng Nguyệt.
Cách một lớp rèm lụa mỏng màu tím, gã có thể lờ mờ thấy được tỷ tỷ đang quỳ ở đầu giường, suối tóc đen dài buông xõa sau người như tơ lụa, nhưng lại không che được hết cả cơ thể của nàng.
Lăng Nguyệt ở một tiếng,
Ngươi muốn gì?
.
Hắn bước ra khỏi bóng tối, đứng trước mặt nữ ma Hợp Hoan, quanh thân phát ra uy áp kinh người.
muốn ôm lấy nguồn nhiệt ấm áp ấy vào lòng theo bản năng.

Tỷ tỷ, ta lạnh.
Cơ thể yêu kiều có phần ấm áp ấy sau khi giãy giụa mấy cái thì cũng để cho gã ôm vào lòng.
Nàng quỳ trên mặt đất, đập đầu xuống đất vang lên những tiếng
bịch bịch
,
Thần quân, cầu xin ngài, hãy cho nó thêm một cơ hội nữa.
Nàng chỉ khoác một chiếc áo mỏng lên người.
Tình thế vừa rồi quá cấp bách, nàng không kịp mặc quần áo chỉnh tề.
Lăng Nguyệt lạnh lùng liếc xéo Trương Tễ Nguyệt,
Lôi xuống, giết.
Trong phòng vốn chẳng còn ai ngoài họ.
Khi hắn vừa dứt lời, lại có một bóng đen bò ra từ cái bóng của giá đèn.
Trương Tễ Nguyệt thấy lòng chợt lạnh lẽo.
Nếu gã đang hứng thú mà bị kẻ khác làm đứt đoạn, chắc chắn cũng sẽ nổi trận lôi đình, lôi ngay người ra ngoài chém.
Trương Tễ Nguyệt đau đến mức kêu gào thảm thiết.
Nhưng ngay sau đó, một trận cuồng phong ập tới, tiếp theo, mặt Trương Tễ Nguyệt đau điếng, là bị người cho một cái bạt tai.

Bàn ở trên giường à?
Trương Thu Nguyệt ngẩng đầu, hỏi với vẻ mặt ngây thơ.

Trước kia ả vẫn luôn làm bộ yếu ớt dịu dàng ở trước mặt hắn, vừa rồi lại ngập tràn sự quyến rũ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.