Chương 382: Nhân chứng


Trong số thuộc hạ của tên họ Hoàng kia cũng có một người dùng vũ khí là châm Bạo Vũ Lê Hoa.
Sau khi chỉ ra thêm mấy vết 8thương, cuối cùng ánh kiếm của nàng ta dừng trên chân của thú Hổ Dực,
Vết siết ở dây, là từ lưới Thiên Ti của Hứa cô nư3ơng
Nàng ta nói tới đây, cô gái đang trông nom bên Hoàng Lâm Hiên lập tức đứng dậy:
Đúng, ta vốn dùng lưới Thiên Tỉ để9 vây nó lại, tiếc rằng sau đó lại để nó giãy ra thoát mất.
Giờ Mộc Tường Vi mới khoanh tay trước ngực, nói với vẻ mặt l6ạnh lùng cao ngạo:
Con người ta thích nói lý trước.

Nếu như ngươi cứ cố chấp không chịu tỉnh ngộ, vậy thì đừng 5trách ta không khách khí
Cuồng Phủ thầm nói đã nên ra tay từ lâu rồi.
Bản tôn đã tự mắt nhìn thấy tình hình giết nó.
Còn ai dám không phục?
Hoa linh Tường Vi là linh mộc bảo vệ trấn Mãng Sơn, không biết đã tồn tại bao lâu.
Sau khi trấn áp tất cả mọi người trừ Tô Lâm An, cánh hoa trên bầu trời mới chậm rãi ngưng tụ lại thành một gương mặt phụ nữ.
Hoa linh Tường Vi lơ lửng giữa trời, lạnh lùng nói:
Thú Hổ Dực chính là chiến lợi phẩm của vị tiểu cô nương này.
Thủ trấn chẳng biết đã đổi đến bao nhiêu người, còn nó thì vẫn như cũ.
Tất nhiên, thực lực của nó cũng mạnh nhất trận Mãng Sơn này.
Cánh hoa rơi xuống dày đặc từ trên đầu khiển chẳng ai có thể chịu nổi.
Cuồng Phủ biển lớn bị cánh hoa rơi trên hai vai, cơ thể nặng trĩu, đôi chân chôn vào trong đất.
Nếu như không phải hai chân gã đã chôn vào trong hố, chỉ e rằng lúc này chân gã đã bị chính đầu rìu của mình đập gãy.
Những người ở tại đó, chỉ có con gái của thủ trấn Mộc Tường Vi phải chịu áp lực nhỏ hơn chút.
Trong mắt nó, người và linh thú chẳng có gì khác biệt.
Nó chưa hề can dự vào chuyện cãi cọ giữa nhân tu với nhau.
Mà sau khi gió ngừng, lại có một trận mưa cánh hoa rơi xuống từ trên bầu trời.
Mưa cánh hoa đẹp thì có đẹp, nhưng dường như trong từng cánh hoa đều có ẩn chứa uy áp cực lớn.
Gã hợp sức với đại tiểu thư, sao con nhóc chết tiệt này có thể chạy thoát.
Thế nhưng đại tiểu thư lại có tính nết như vậy, gã cũng chẳng tiện nói gì.
Địa vị của nó còn cao hơn cả thủ trấn.
Chính như câu nói, thủ trần tựa nước chảy, linh mộc vững như sắt.
Sau đó có cánh hoa rơi vào tay gã, lại bay xuống đầu rìu của gã.
Gã không cầm nổi cây rìu lớn trong tay nữa, khiến nó đập
âm
một tiếng rơi xuống mặt đất.
Bởi vậy, ai dám không phục? Không thấy đến ngay cả Cuồng Phủ mà cũng bị ấn vào trong đất rồi hay sao? Ai dám nói một câu không phục, chỉ e rằng ngay giây sau sẽ bị chôn cả người vào trong đất làm phân bón cho hoa rồi.
Sau khi khiến đám người kia khiếp hãi thì hoa Tường Vi mới xoay mặt nhìn về phía Tô Lâm An, giọng điệu lập tức dịu dàng hơn rất nhiều,
Chịu uất ức rồi hả?
Không đợi Tô Lâm An đáp lời, nàng lại khiến trách:
Sao không gọi ta sớm hơn?

Có thể trông chờ được vào cái mầm cây bé tí này hay sao?
Hoa Tường Vi khinh bỉ nhìn Tiểu Lục, sau đó tiếp tục nói:
Ta thấy thực lực của ngươi đã sắp đột phá cảnh giới Chân Huyết rồi, hay là ở lại trấn Mãng Sơn của ta bể quan đi, ta bảo vệ ngươi?
Tiểu Lục bị nàng mắng cho một trận, muốn phản bác lại nhưng chẳng dám, lá trên dây leo đã rũ cả xuống.
Giờ hắn cùng lắm chỉ có thể tới trấn Mãng Sơn, hơn nữa không thể rời đi quá lâu, nếu như Tô Tô ở đây thì hắn không thể gặp nàng mỗi ngày được.
Nhưng những linh mộc bảo vệ như họ tồn tại là để trấn giữ một phương, khi chưa có được sự đồng ý của Kim Đồng Mộc thì không thể nhận chủ.
Nhưng dù là vậy, cũng có một cánh hoa rơi xuống trên mũi trường kiểm trong tay nàng ta, hơn nữa lúc này nàng ta đã bị ép tạo thành tư thế ra kiểm.
Trường kiểm chỉ về phía trước, cánh hoa trên mũi kiếm cũng nặng đến lạ kỳ.
Nhưng nàng ta lại không thể và cũng không muốn cứ vậy mà hạ kiếm xuống, chỉ có thể nghiến răng cố chịu.
Một lúc sau, bàn tay cầm kiểm đã bắt đầu run rẩy không ngừng.
Nghĩ như vậy, Tiểu Lục lại càng chán nản hơn, dây leo như bị khô héo, không còn căng mọng tươi mới như lúc tới nữa.

Tạm thời thì thôi, mấy hôm nữa ta lại tới thăm tỷ.
Tô Lâm An mỉm cười,
Một mình ta cũng chẳng thể ăn hết, định mang con thú Hổ Dực này về.
Nói đoạn, nàng nở nụ cười ngọt ngào với hoa Tường Vi, giọng nói lại mềm mại thêm mấy phần,
Đa tạ tỷ tỷ Tường Vi.
Vẻ mặt này, giọng điệu này đều được học từ Tiểu Thiền.
Chợt thấy con nhóc chết tiệt kia bỗng bĩu môi, mặt đầy vẻ buồn bã, nói với giọng điệu tủi thân uất ức:
Nói như vậy, tỷ tỷ Tường Vi không muốn làm chứng cho ta sao?
Nàng nhíu mày, đôi ngươi dập dờn sóng nước, như chỉ một giây sau thôi sẽ khóc ngay.
Nàng cứ nhìn Tiểu Lục với dáng vẻ đáng thương như vậy rồi nói:
Vậy thì có còn cần gọi tỷ ấy đến không?
Đám người xung quanh đều cảm thấy cực kỳ cổ quái, có vài người còn lén lút nhìn về phía Mộc Tường Vi.
Tỷ tỷ Tường Vi, chẳng lẽ là gọi đại tiểu thư sao? Đang lúc nghi hoặc, bọn họ chợt thấy một trận cuồng phong bỗng nổi lên.
Gió thổi mù mịt đất trời, đám người kia không mở mắt ra được.
Lúc này gã bồi thêm:
Đại tiểu thư, nhiều lời với nàng ta cũng chỉ vô ích, ra tay thôi!
Tô Lâm An bật cười,
Nhiều vết thương thì có ích

Vậy ngươi nói xem, những vết thương này có vết nào là trí mạng?
Nàng cũng chẳng buồn nhiều lời nữa:
Muốn bằng chứng chứ gì?
Vốn dĩ nàng muốn đưa Khoa Đầu Hỏa ra, nghĩ lại thì thấy chẳng biết đám người ở đây có thể thu phục được thiên hỏa hay không, nhìn thấy thiên hỏa của nàng liệu có thèm đến đỏ mắt hay không, bởi vậy nàng bỗng chuyển giọng,
Không có bằng chứng...
Mộc Tường Vi đang muốn nổi cơn thì Tô Lâm An bèn nói tiếp:
Những nhân chứng thì có mấy người
đấy!
Vào khoảnh khắc nàng vừa dứt lời, dây leo của Tiểu Lục đã đung đưa,
Ta tận mắt nhìn thấy!

Linh mộc!


Đây là...
Những người tinh mắt đã nhận ra được hơi thở trên người Tiểu Lục,
Ngươi là linh mộc bảo vệ của thôn Cổ Mộc kia sao?

Ngươi là người của thôn Cổ Mộc?
Hừ! Linh mộc của thôn các ngươi, tất nhiên sẽ nói giúp người rồi!
Tô Lâm An lườm người vừa lên tiếng,
Vậy theo như lời người nói, chắc chắn linh mộc của các ngươi cũng sẽ đứng về phía các ngươi?
Người vừa lên tiếng kia ngẩng đầu nói:
Đó là lẽ dĩ nhiên.
Linh mộc bảo vệ của trấn Mãng Sơn sẽ không dễ dàng hiện thân, nó lười để tâm đến mấy chuyện không đâu lộn xộn này.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.