Chương 383: Cứu người
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1788 chữ
- 2022-02-04 05:55:28
Vốn gã chỉ bị chôn xuống đến bắp chân, có điều vì cánh hoa vẫn ở trên nên sức nặng không ngừng đè gã xuống.
Chỉ trong m8ột khoảng thời gian ngắn, gã đã bị chôn đến ngang eo.
Sau cùng ông nói tiếp:
Không biết bao giờ tiểu dược sư rảnh, có thể kính nhờ tiểu dược sự ra tay cứu giúp lần nữa hay không?
Tuy rằng mọi người đều đã ăn thịt sống nên tạm thời giữ được tính mạng, nhưng khi người khác còn đang nằm trên giường không thể động đậy thì hai người uống thuốc đã có thể xuống giường làm việc, Bàng Dũng vốn là mất cả chân, giờ chân cũng đã mọc lại.
Nếu đã có cách thì ai mà không muốn mình khôi phục nhanh chóng chứ? Sau khi nhìn thấy sự biến hóa của Bàng Dũng và Tiểu Đình, người trong thôn nhốn nháo cả một ngày, đợi tiểu dược sự trở về cứu mạng.
Tô Tô, có thể sắc thêm chút thuốc không?
.
Chúng ta đã thu gom lại dược thảo của các nhà rồi, người xem có dùng được không?
Tổ Lâm An còn nhớ đến khoản công đức lớn ở trong thôn nên không ở lại đây nữa.
Sau khi hẹn với hoa linh Tường Vi mấy ngày nữa sẽ lại qua chơi thì nàng mới rời khỏi trấn Măng Sơn với dáng vẻ lưu luyến chẳng rời.
Nàng ta nhanh chóng hạ kiếm xuống, cổ tay cầm kiếm vẫn không thể khống chế mà run lên.
Nghỉ ngơi một chốc, nàng ta mới tháo đôi vòng cổ xưa trên tay xuống.
Cánh hoa tụ lại thành một cánh tay, duỗi ra đến phía trước mặt Tôi Lâm An, còn cài hai đóa hoa Tường Vi lên hai bím tóc lớn của nàng.
Tỏ ý rằng, đây là người mà ta bảo vệ.
Dáng vẻ hiện giờ của nàng, nếu như bị người quen trước đây nhìn thấy thì chỉ e là họ sẽ cười đến rụng răng.
Lúc này tay hoa Tường Vi cài hoa lên tóc nàng xong cũng không rời đi, mà tiếp tục lúc có lúc không xoa đầu nàng.
Sau khi ông hỏi xong, tất cả mọi người ở đó cũng đều dùng đôi mắt trông mong nhìn nàng chằm chặp.
Về cơ bản toàn là người già và trẻ nhỏ, trừ những đứa trẻ còn cực kỳ nhỏ tuổi ra thì gần như ai cũng cao hơn nàng.
Tiểu Lục ở bên cạnh đã leo lên bả vai nàng, chiếc lá nho nhỏ cẩn thận dịch đến cằm nàng, nhưng vẫn ngại ngùng chẳng dám vuốt ve.
Tiểu Lục:
Thật ngưỡng mộ tỷ tỷ Tường Vi có thể thỏa sức xoa đầu.
Nhưng hắn cảm thấy mình là đàn ông mà, đàn ông không thể tùy tiện...
Nàng ta vừa nói xong thì cánh hoa trên mũi kiếm đã nhẹ nhàng bay sang một bên.
Không còn áp lực khổng lồ, cuối cùng Mộc Tường Vi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Còn những người khác thì nằm ngã ngổn ngang.
Sắc mặt Hoà3ng thiếu kia càng tái nhợt, hơi thở yếu ớt, trông ra có vẻ bị thương rất nặng.
Còn quả trứng kia...
Hoa linh Tường Vi dùng một lát rồi nói tiếp,
Cũng chẳng biết là con chim nào đẻ xong không thèm nữa mà ném lên cây của ta.
Ta cảm thấy đứa nhóc trong quả trứng này có khí huyết cực nồng, cấp bậc cũng cao.
Vóc dáng họ cao, khổ người cũng lớn, ánh mắt lại sợ hãi còn mang theo vẻ trông mong, Tô Lâm An bị nhiều cặp mắt như vậy nhìn thì cũng không nói ra nổi lời từ chối.
Phía Tô Lâm An còn kha khá dược thảo, nểu luyện chế nước thuốc đơn giản nhất thì vẫn rất dễ.
Khi nàng nhíu mày quan sát, hoa linh Tư9ờng Vi hỏi thẳng:
Ngươi định xử lý những kẻ này thế nào?
Tô Lâm An đổi ý, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hoa linh Tường Vi r6ồi nói với vẻ mặt sùng bái:
Đây là địa bàn của tỷ tỷ Tường Vi, mọi chuyện giao cho tỷ tỷ Tường Vi xử lý là được.
Ta b5iết tỷ tỷ Tường Vi chắc chắn sẽ không để ta phải chịu uất ức đâu.
Hoa linh Tường Vi nghe xong câu này thì cực kỳ vừa lòng.
Sau khi đưa vòng qua, Mộc Tường Vi lại nói:
Ta có một bộ giáp da, tuy rằng không phải pháp bảo Linh Huyết nhưng khả năng phòng ngự cũng cực kỳ tốt, mong rằng cô nương không chê.
Mộc Tường Vi thấy tiểu cô nương này ăn
mặc cực kỳ mộc mạc nhưng lại được hoa linh Tường Vi coi trọng.
Cuối cùng hoa linh Tường Vi đưa cho nàng một viên đá đỏ
to bằng trứng gà, và một quả trứng trăng lớn bằng cả gương mặt.
Cái này, là đá Tâm Tinh của linh thú có tu vi Chân Huyết tầng tảm, chứa một lượng huyết khí cực lớn.
Nàng đã có pháp bảo trữ vật.
Đó là một cái vòng cổ bằng cốt nha, được nàng đeo trên cổ.
Con bé vừa mới về, để nó nghỉ ngơi một lát đã rồi nói.
Người nói chuyện là lão Tuân canh giữ trước cửa thôn.
Trong tay ông vẫn cầm lọ thuốc hít, chỉ là lúc này ông không hít mà thong thả bước đến trước mặt Tô Lâm An, nhấc mí mắt đã sụp xuống kia nhìn nàng rồi nói:
Thằng nhóc Hàng gia và Bàng Dũng đã uống thuốc ngươi nấu, khôi phục nhanh hơn những người khác.
Sau khi hoa linh Tường Vi lên tiếng, Mộc Tường Vi là người đầu tiên phản ứng lại.
Nàng ta nói:
Hôm qua ta vừa có được một đôi vòng tay, là vòng Linh Huyết do đại sư ở thành Thất Tinh chế tạo thời còn trẻ, rất hợp cho tu sĩ có cảnh giới Chân Huyết.
Chất liệu của đôi vòng đó nhìn rất giống đồng xanh, chế tác chẳng hề tinh xảo, hoa văn ở bên trên cũng có vẻ cực kỳ đơn sơ quê mùa.
Có điều trong ánh mắt của mọi người là Tô Lâm An hiểu được chắc hẳn đối vòng đó là một pháp bảo không tồi.
Tô Lâm An tỏ vẻ được yêu thương mà vừa mừng vừa lo.
Có điều nàng cũng biết, cài hoa lên hai bím tóc thì trông thế nào, vừa nghĩ đã thấy đầy mùi quê một cục, quả nhiên là cô nương đến từ thôn quê.
Nàng ta ngang ngược nói:
Vừa rồi các ngươi nói nàng ấy cần của mà không cần mạng đúng không?
Tô Lâm An nghe thấy lời này, khóe môi hơi cong lên.
Cậu ấy được nói ra từ lâu rồi.
Có Mộc Tường Vi dẫn đầu, những người khác cũng đã biết phải làm thế nào.
Tô Lâm An thu hoạch được thêm một pháp bảo trữ vật luyện chế từ cốt nha (xương và răng), một cây trâm ngọc, một đống đa khí huyết và linh thạch, cùng với...
Điều đó cũng có nghĩa, hoa linh Tường Vi này đã sớm lén lút quan sát trận chiến, chỉ có điều không xuất hiện trước, đợi nàng gọi xong mới xông ra uy hiếp đám người kia.
Giờ ta cũng cho các ngươi chọn lấy một, muốn của, hay là mạng!
Sau khi vứt lại câu này với thái độ cứng rắn, hoa linh Tường Vi không lên tiếng nữa.
Nhưng chiếc răng rất to, nàng không thể để trong quần áo mà chỉ có thể tùy tiện đeo bên ngoài áo giáp.
Đeo pháp bảo trữ vật một cách rêu rao như vậy ổn thật sao...
Đợi sau khi vơ vét một loạt của tất cả mọi người, hoa linh Tường Vi bèn bảo bọn họ cút.
Nàng bảo Tô Lâm An đợi một chút, mình thì về hang ổ của mình ở gần đây tìm tòi.
Nàng cũng thu được không ít công đức lẻ tẻ.
Tuy rằng không biết việc dưới ẩn Công Đức xuất hiện một vết màu xám là tốt hay xấu, nhưng công đức có thể lấy được dễ như trở bàn tay thế này, không làm thì vô lý.
Nhưng hiện giờ nàng chỉ hiểu rất ít về sức mạnh khí huyết, chỉ có thể đợi quay về rồi suy nghĩ kỹ càng thôi.
Do đã có pháp bảo trữ vật, xác của con thú Hổ Dực kia cũng được đựng trong đó, không làm kinh động đến bất cứ ai.
Tất nhiên, đây cũng là do nàng không thể điều động sức mạnh khí huyết của mình tùy theo ý muốn.
Giờ nàng dùng thần thức có thể mở được pháp bảo trữ vật, nhưng không tính là nhận chủ hoàn toàn, vẫn cần phải dùng sức mạnh khí huyết của nàng để đánh dấu lên pháp bảo mới được.
Đợi đến khi nàng vào thôn thì trời đã chạng vạng.
Nhưng nàng vừa mới về đến thôn đã có rất nhiều người vây quanh.
Đôi mắt vốn đang híp lại cũng mở to ra, giọng điệu khách sáo hơn rất nhiều.
Ông còn xoa tay, nói:
Tất nhiên, đây cũng là phúc khí của thôn chúng ta.
Tiểu Đình đã có thể xuống giường làm việc rồi.
Hắn thật may mắn, nhặt bừa một người ở bên ngoài về thể mà lại là dược sư.
Lướt nhìn trên người Tô Lâm An một lúc, sau khi để ý thấy giáp da và vòng cổ cốt nha trên người nàng thì lão Tuân càng cảm thấy nàng có phần cao thâm khó lường.
Nàng lên núi một chuyến mà có được nhiều thứ như vậy, lại thêm đóa tường vị trên bím tóc của nàng, trên vai vẫn có vài chiếc lá xanh, tất cả đều khiến lão Tuân hơi kinh ngạc trong lòng.
Bởi vậy nàng ta bị ép lấy pháp bảo ra thì không những cam tâm tình nguyện, trái lại còn chủ động đưa nhiều hơn mấy món để lấy được thiện cảm của hoa linh Tường Vi.
Quả nhiên, sau khi nàng ta lấy giáp da ra thì hoa linh Tường Vi liếc nhìn qua, gật đầu khe khẽ.
Một tấm bản đồ kho báu không hoàn chỉnh.
Người lấy ra tấm bản đồ kia không tìm ra được thứ gì khác, bèn nộp thứ đồ chơi này ra cho đủ số lượng.
Ngươi cắm về làm trứng hấp ăn đi, bổ lắm đó.
Tô Lâm An còn tưởng rằng hoa linh Tường Vi muốn nàng ấp nở quả trứng chim này, không ngờ câu sau lại bảo nàng làm trứng hấp! Không phải để ấp, mà là để ăn.
Nói chuyện với hoa linh Tường Vi thêm một lúc, Tiểu Lục bèn nói giờ không còn sớm nữa, nên trở về thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.