Chương 659: Kinh nghiệm nuôi dạy trẻ


Lý Chiêu Chiêu không khỏi lấy làm lạ, không ngờ người này lại mang theo nhiều pháp bảo phòng ngự cho nữ tu mặc như vậy, màu sắ8c còn sặc sỡ đến mức làm nàng khó thở.


Cảm ơn tiền bối, không biết quý tính đại danh của tiền bối là gì?
Tô Tiên đa3ng đứng quay lưng về phía Lý Chiêu Chiêu.
Có lẽ, danh hiệu Ma quân Phệ Hồn cũng chỉ là lời đồn đại? Lý Chiêu Chiêu nói với bản thân không phải sợ.
Dù sao có sợ cũng không có tác dụng gì, thế thì cứ ung dung khí khái mà chấp nhận hiện thực.
Hoặc là, vốn dĩ ông ta đã bị ảnh hưởng, chỉ là trước đây vẫn không chịu thừa nhận, bây giờ thì ông ta đã nghĩ thông rồi.
Tự dưng có được một đứa cháu gái lợi hại, đây cũng không phải là chuyện gì khó chấp nhận.

Sư phụ và mọi người chạy thoát rồi, sao lại không liên lạc với ta?
Lúc trước, nàng dùng phù truyền tin nhưng không liên lạc được với ai.
Hai ngày nay, thỉnh thoảng nàng cũng lấy phù ra thử, nhưng vẫn không thấy có chút phản ứng nào.
Ông ta từng sống ở trấn Thanh Thủy một thời gian.
Trong khoảng thời gian đó ông ta giả điên giả khờ, bây giờ lại bỗng dưng thấy hơi nhớ nhung khoảng thời gian đó, đó chính là quãng thời gian an nhàn mà ông ta hiếm khi được tận hưởng trong đời.
Ông ta cũng không còn coi nàng như thú cưng.
Vậy cứ như trước đây, như lúc ở châu Văn Lai, ông ta sẽ cưng chiều nàng như một đứa cháu gái.
Tô Tiễn nhìn vẻ mặt kinh hãi của Lý Chiêu Chiêu, còn nghiêm túc bổ sung thêm một câu,
Ngươi nghĩ không sai, ta chính là Ma quân Phệ Hồn, Tô Tiễn.
Ông ta nhướng mày, nụ cười như mang thêm vài phần ác ý,
Sao hả, có phải bây giờ sợ muốn chết rồi không.
Lý Chiêu Chiêu:
Nếu tiền bối muốn giết ta, ta đã chết từ lâu rồi.
Nàng lặp lại một lần nữa,
Đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối.
Năm đó, lúc ở châu Vân Lai, lúc đầu Tô Lâm An còn là nữ ma đầu bị người người chửi rủa.
Người ta nói nàng làm vô số việc ác, dung mạo xấu xí, thích bắt người đẹp để nuôi cổ, kết quả là chẳng điều nào đúng.
Đương nhiên, việc tu hành của ông ta không thể tách khỏi niệm châu, vì vậy không thể tránh khỏi việc bị niệm lực cắn trả, nhưng ảnh hưởng ít hơn.
Mà niệm lực hiện ra trên đầu Lý Chiêu Chiêu thuần khiết đến mức không có chút cặn bẩn nào, căn bản không cần lo lắng đến chuyện niệm lực cắn trả.
Ông ta nở nụ cười cổ quái, sau đó quay đầu lại, đáp với giọng thản nhiên:
9Tô Tiên.

Lý Chiêu Chiêu ngớ người ra.
Không ai biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì.
Trời xanh sắp sụp, con đường trường sinh của những người khác cũng sắp bị chặt đứt, nếu đã như vậy, chi bằng sống theo ý mình.
Nếu nàng có thể hiểu kính với ông ta như là với ông nội, vậy ông ta sẽ không gây chuyện với họ nữa.
Lần trước khi ở địa cung Ma giới, ông ta đã chịu tổn thất nặng nề trong tay Tô Lâm An, đến cả ô xương cũng bị Tô Lâm An cướp đi mất, ông ta vẫn đang ôm cục tức trong lòng đây.
Nàng không thể làm mất mặt Củ cải đại tiên.
Lúc này Tô Tiễn mới thấy Lý Chiêu Chiêu vừa mắt được chút xíu.
Người khác đều không dám chạy bừa vào trong hư không, chỉ có những tu sĩ hạ giới như họ mới dám liều mình một cách mù quáng, dùng linh thuyền bay vào trong hư không.
Mà bọn họ còn thuận lợi vượt qua hư không, bay được đến thượng giới thật.
Tô Tiễn nói tiếp:
Gần đây có rất nhiều người muốn thông qua người để tìm đám Nam Ly Nguyệt.
Chúng cho rằng bọn họ có mang theo kho báu mà Nam Cung Ly để lại.
Đó là niềm lực thuần khiết nhất, không ngờ còn có thể làm ông ta cảm thấy ấm áp và thoải mái.
Ông ta cũng phải chịu nỗi khổ bị niệm lực cắn trả, chẳng qua nhẹ hơn những người khác một chút.
Nàng đặt ngọc bội củ cải trong lòng bàn tay rồi chắp hai tay lại, nói:
Cầu xin Củ cải đại tiền chia chút vận may cho sư phụ, sư nương, để họ cũng có thể thuận lợi ở trong hư không, không gặp phải gió bão.

Thực lực của Tô Tiễn mạnh, có thể nhìn thấy lúc Lý Chiêu Chiêu đang làm những việc này thì trên đỉnh đầu nàng có khí trắng ẩn hiện.

Không liên lạc được chứng tỏ đối phương có khả năng đang ở trong hư không.
Gần đây, gió bão trong hư không thôi thường xuyên, không thể sử dụng phù truyền tin được.

Tô Lâm An thích nhất là trốn vào hư không, ngươi quên rồi sao?

Bây giờ bọn họ trốn trong hư không à...
Ma quân Phệ Hồn nói đúng, số của Củ cải đại tiện rất may mắn, qua lại trong hư không cứ tự nhiên như không.

Củ cải trong tay ngươi.
Giọng điệu của Tô Tiên còn có chút tự hào,
Là do ta nuôi lớn.
Mặc dù người nuôi lớn Tô Lâm An là phần thân của ông ta, nhưng đối với Tô Tiên, dù cho cuối cùng phân thân sinh ra một tia ý thức của riêng mình thì đó cũng là ông ta.
Cùng lắm chỉ là nguyên thần của ông ta bị phân tách đôi chút, cuối cùng chẳng phải cũng đã bình thường lại sao.
Trước đây ông ta theo đuổi sự trường sinh, muốn nâng cao thực lực để kéo hai nghi chủ đề trên đầu mình xuống, rồi tự mình làm chủ thiên hạ.
Bây giờ, thiên hạ đại loạn, niệm lực cắn trả, còn có quái vật đáng sợ xuất hiện, hai nghi chủ đã lần lượt chết đi, nhưng Tô Tiên cũng đã không còn ôm nhiều lý tưởng hào hùng như vậy nữa.
Tô Tiên lại nhớ đến những người khác của trấn Thanh Thủy, những tín đồ của Tô Lâm An đều như vậy.
Trong tình hình chung là niềm lực cản trả như hiện nay, nàng lại có thể một mình ngoại lệ.
Ma quân Phệ Hồn tiếp tục nhìn Lý Chiêu Chiêu chằm chằm.
Ông ta đã tiến lại gần hơn, tay đặt hờ trên đỉnh đầu Lý Chiêu Chiêu.
Người đi đâu cũng không được an toàn.
Trong khoảng thời gian này, ngươi hãy đi theo ta đi.
Lý Chiêu Chiêu không vội trả lời mà lấy phù truyền tin ra.
Hơn nữa, ông ta cũng không nuốt sạch, tên đó chốc chốc lại tác động một lần, đã ảnh hưởng sâu sắc đến ông ta.
Lâu dần, cảm quan của bản thân Tô Tiên đối với Tô Lâm An đã nảy sinh chút thay đổi.
Sau này nếu có cơ hội gặp lại Tô Lâm An, ông ta sẽ yêu cầu được đến trấn Thanh Thủy ở một thời gian, Điều kiện ở đó thật ra rất thoải mái, có mấy tên nhóc nấu ăn cũng khá, còn có nhiều niệm lực trong sạch đến vậy, có thể xoa dịu niệm lực trong người ông ta, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy thoải mái vô cùng.
Bây giờ tâm thái của Tô Tiên đã có sự thay đổi.
Có điều nghĩ đến Tô Lâm An, chỉ sợ nàng xem ông ta như kẻ thù, sắc mặt ông ta lại xấu đi.
Ông ta chỉ cắn nuốt ý thức của phân thân của mình mà thôi, sao có thể xem là giết người? Phân thân là ông nội, sao bản tôn như ông ta lại trở thành kẻ thù.
Vì quản lý Ma giới nên thường thì bọn họ chỉ bóc lột giới khác, chứ vấn xem như đối xử tốt với người trong địa giới của mình, ít ra thì thân thiện hơn so với những người khác.
Vì vậy ngược lại, sự căn trả từ niệm lực mà ông ta phải chịu cũng ít hơn một chút.
Nàng ở thượng giới nhiều năm như vậy, lại là người ra ngoài rèn luyện 6nhiều nhất trong nhà, đủ hiểu biết về những chuyện lớn trong thiên hạ.
Người có tu vi thế này, lại còn tên là Tô Tiên5 thì chỉ có một người, Ma quân Phệ Hồn.
Thật ra việc này cũng đơn giản, chỉ xem trong lòng ông ta có chấp nhận hay không thôi.
Đợi sau khi thuyết phục được bản thân, muốn cưng chiều một đứa cháu gái còn không đơn giản hay sao, dù gì phân thân của ông ta đã có kinh nghiệm nuôi dạy trẻ mấy trăm năm.
Chưa kể, sau khi chia tay đám bọn Nam Ly Nguyệt thì những người khác lại chạy vào hư không, không những thế mà còn trốn vào trong mắt bão, phải nói là gan to bằng trời.
Sau khi nghe được lời giải thích này, Lý Chiêu Chiêu đã yên tâm phần nào.
xương trong tay ông ta bây giờ đều là hàng rởm làm nhái lại, còn hàng thật đang ở chỗ của Tô Lâm An.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.