Chương 676: Biển tiểu quỳnh
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1470 chữ
- 2022-02-07 12:45:51
Bảy mươi hai hòn đảo trên mặt biển ẩn chứa bảy mươi hai loại quy luật trận pháp Thiên Cương Địa Sát.
Không được sự cho phép của họ, người ngoà8i hoàn toàn không vào được.
Bọn họ cũng có niệm nô của riêng mình, hàng vạn người dân trên bảy mươi hai hòn đảo chính là nguồn niệm lực của h3ọ.
Vì thực lực lớn mạnh, họ tách rời khỏi ba giới, trước đây thì họ chỉ cần nộp thăng một số lượng niệm châu nhất định cho Nam Cung Ly và Thi9ệu Lưu Tiên là được, không hề phải chịu sự quản lý của ba vị giới chủ.
Sự cần trả từ niệm lực mà hai người họ phải chịu chắc chắn nhẹ nhàng hơn nhiều, ít ra thì họ vẫn có thực lực bảo vệ bí cảnh biển Tiểu Quỳnh, niệm lực mà họ có được sẽ tinh khiết hơn nhiều so với các tu sĩ khác của giới tu chân.
Phần lớn người dân trong biển Tiểu Quỳnh đều thật lòng tin thờ họ.
Khương Chỉ Khanh lắc đầu,
Trên đảo không có một ai.
Từ khi sinh ra, con mắt của Thiên Sinh đã có năng lực.
Đó không phải sức mạnh của thần hồn, cũng không phải phép thần thông.
Những người tách rời ba giới như bọn họ có chưa đến năm mươi vị.
Họ được những người khác gộp chung lại, gọi là tán tiên.
Khương Chỉ Khanh định nói:
Ngươi hãy nhìn kỹ lại xem.
Nhưng nghĩ lại thì tốt nhất là Thiên Sinh không nên dùng mặt, hẳn bèn nói:
Ngươi nói trên bảy mươi hai hòn đảo có trên trăm vận tín đồ sao?
Phải.
Thiên Sinh trả lời.
Trước mắt, mọi người vẫn có thế miễn cưỡng biết trước mà né tránh những khu vực đó.
Bầu trời trên biển Tiểu Quỳnh vẫn rất xanh, lúc Thiên Sinh ngẩng đầu lên nhìn cũng cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm theo.
Lúc này Khương Chỉ Khanh đã dùng con mắt đó, nhìn thấy trên bảy mươi hai hòn đảo không có một ai.
Bầu trời trên đảo còn có tử khí dày đặc, mây đen nặng trĩu, che kín cả bầu trời.
Nhưng một khi vượt qua ranh giới, bảy mươi hai hòn đảo sẽ kết hợp thành trận pháp giết chóc, mặt biển yên ả sẽ xuất hiện đủ loại nguy hiểm.
Đến giới chủ của ba giới cũng không dám tùy tiện xông vào nơi này, những người khác tự tiện xâm nhập thì chẳng khác gì tự tìm đường chết.
Hắn tập trung linh khí vào con mắt, đường chỉ đen đó mở lớn ra thêm chút nữa, như con mắt đang cố gắng mở to hơn.
Hắn muốn nhìn được nhiều hơn...
Nó không hiểu cho lắm, tại sao Khương Chỉ Khanh lại muốn đến nơi này.
Hai vợ chồng Lăng Vân, Uyển Thu vẫn luôn sống ở biển Tiểu Quỳnh, đều khá thân thiện với người dân ở nơi này.
Mặc dù so sánh về số lượng niệm nô thì họ không bằng các giới chủ, nhưng loại niệm lực trực tiếp này tinh khiết hơn rất nhiều so với niệm lực vơ vét được qua tay vô số người, có thể nói là hơn về mặt chất lượng.
Nếu so bọn họ với giới chủ, rất khó nói rõ ai mạnh, ai yêu.
Lửa đã tắt, canh đã nguội, nhung canh cá vẫn chưa ôi thiu, đủ để thấy rằng chủ nhà rời đi chưa lâu, nhiều nhất là hai ba ngày.
Rau trồng trước ngõ vẫn còn xanh mơn mởn, gà vẫn còn nhảy nhót bắt sâu trong vườn rau.
Cậu bé có thể dùng đến năng lực của con mắt mà không làm kinh động đến người khác, có thể xuyên thấu qua trận pháp che mắt để nhìn thấy quỹ tích của vận mệnh.
Con mắt trên cổ tay hắn là do Thiên Sinh tự móc ra tặng cho hắn, mặc dù năng lực yếu đi rất nhiều nhưng vẫn có chút hiệu quả.
Nam thổi sáo, nữ gảy đàn, như một cặp thần tiên quyến lữ.
Dưới chân bia đá có khắc một hàng chữ nhỏ:
Biển Tiểu Quỳnh, tiên phủ của Lăng Vân, Uyển Thu.
Mặt biển Tiểu Quỳnh không gợn sóng.
Nếu sắp xếp thứ tự theo tội ác thì sao có thể đến lượt bọn họ.
Ngươi nhìn xem, ở vùng trời trên biển Tiểu Quỳnh này, oán khí và tà khí đều rất ít.
Bây giờ, những khu vực mà niệm lực cắn trả nghiêm trọng đều dày đặc mây đen, rất nhiều vật tà ác được sinh ra, có con mạnh đến mức lạ thường.
So với dân thường ở những chỗ khác, có thể nói là người của biến Tiếu Quỳnh đang sống ở chốn thể ngoại đào viên.
Họ sống dựa vào biển, mưu sinh bằng nghề đan lưới đánh cá, chỉ cần chăm chỉ thì cả cuộc đời đều không phải lo ăn lo mặc.
Bọn chúng thu hẹp không gian sống của các sinh linh khác từng chút một, cuộc sống của mọi người đều trở nên rất khó khăn.
May mà nơi những vật tà ác tập trung sẽ có đặc điểm là trời đất tối tăm u ám.
Bây giờ nó biến thành một đường chỉ đen.
Lúc hắn muốn dùng đến sức mạnh của con mắt, đường chỉ đó mới từ từ hé ra.
Dường như sau khi Thiên đạo bắt đầu sụp đổ, các quy tắc ràng buộc yểu đi, những chuyện vượt ngoài sức tưởng tượng cũng đã xuất hiện.
Có vài vật tà ác vừa mới sinh ra, thực lực đã nhanh chóng đạt đến cảnh giới Thiên Tiên, làm những sinh linh khác đều cảm thấy tuyệt vọng.
Những kẻ ác chết dưới kiếm của hắn đã nhiều đến không đếm xuể.
Vốn dĩ Thiên Sinh cũng cảm thấy những kẻ đó đáng chết.
Con chó bị xích trong sân năm rạp uể oải bên hàng rào, tròn mắt nhìn con đường trước ngõ, đợi chủ nhân trở về.
Những sinh linh khác vẫn còn, chỉ có mỗi con người đã biến mất toàn bộ.
mặt còn lại lúc này cũng sụp mí, nhìn không hề có tinh thần gì cả.
Tiếng tăm của hai vị tiên quân Lăng Vân, Uyển Thu trong giới tu chân cũng xem như khá tốt.
Giọng Thiên Sinh hơi suy yếu.
Ắt hẳn những người trên đảo biến mất chưa được bao lâu.
Trên bếp nhà nào đó còn có nồi canh mới nấu.
Nói đúng hơn, theo nó thấy, trong giới tu chân chẳng có được mấy người tốt.
Nhưng trong ấn tượng của Thiên Sinh thì cặp vợ chồng này quả thật không phải là kẻ ác, họ vẫn tốt hơn rất nhiều người.
Lần này, Khương Chỉ Khanh loáng thoáng nhìn thấy một ít tro đen.
Tử khí ngập trời đang tỏa ra từ trong đám tro màu đen đó.
Nhưng nghĩ đến mục đích Khương Chỉ Khanh đến đây, tinh thần của nó lại sa sút.
Nó gác cằm trên vai hắn, nói tiếp:
Chúng ta đi đi.
Trên thế giới có rất nhiều kẻ ác, kẻ nên giết nhất không ở đây.
Thiên Sinh được Khương Chỉ Khanh công trên lưng.
Đầu cậu bé gục trên vai Khương Chỉ Khanh một cách uể oải, tóc mái dài che đi hoàn toàn con mắt đã mù của nó, con
Lúc này, Khương Chỉ Khanh đứng ở vòng ngoài cùng của bảy mươi hai đảo.
Hắn đứng trên kiểm, cách mặt biển một tấc, nhìn chằm chằm vào cột mốc giới phía trước rất lâu.
Cột mốc giới dựng đứng trên biển, dù cho nhìn từ góc độ nào thì nó cũng đứng vững vàng ở giữa biển, đối mặt với con người từ phía xa.
Cột mốc giới có để là rùa đen, trên lưng nó cũng một tấm bia đá ngọc hình hộp chữ nhật, trên bia khắc hình một nam, một nữ.
Sau đó, khi hai vị nghi chủ đều chết đi, họ đã hoàn toàn không còn ràn6g buộc, theo lý thì có thể sống hết sức tiêu dao.
Bọn họ là thần tiên duy nhất của hàng vạn niệm nô ở biến Tiểu Quỳnh, niệm lực thu được khôn5g cần phải dâng lên cho người khác.
Người dân tôn họ làm thần biến, mỗi ngày trước khi ra biển đánh cá đều tế bái, cầu nguyện không gặp sóng to gió lớn, khoang thuyền đầy ắp trở về.
Thiên Sinh biết Khương Chỉ Khanh vẫn luôn không ngừng giết những kẻ ác, lấy ác trị ác.
Cổ tay Khương Chỉ Khanh rất ngứa.
Vị trí đó là con mắt mà Thiên Sinh đã móc ra rồi ấn lên tay hắn.
Lúc này, Khương Chỉ Khanh đã biết chắc chắn tất cả mọi người đã biến mất như thế nào.
Lửa trời.
Lửa chui lên từ dưới chân họ, biến tất cả mọi người thành tro chỉ trong khoảnh khắc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.