Chương 683: Bẫy rập
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 2186 chữ
- 2022-02-07 12:46:05
Có người dụi mắt một cách điên cuồng,
Là ảo giác ư?
Là ảo ảnh đúng không?
Những gã khổng lồ to lớn như vậy, làm lão nhớ đến Thiên Ma tron8g truyền thuyết.
Thiên Ma ngoại vực mang theo cả đất đai đến đây.
Lần này, cả ngoại vực đều đến? Lão dùng đá lưu ảnh ghi ché3p lại hết cảnh tượng này, cũng kích hoạt phù truyền âm đã lâu chưa dùng đến trong bao năm chạy trốn.
Lần trước vội vã chạy về, Mục Cẩm Vân bị trùng Huyết Duyên cấp lãnh chúa phục kích.
Mặc dù cuối cùng hắn thắng đối thủ, nhưng lại bị thương nặng.
Lúc ấy, bởi vì Tô Lâm An không nhận ra sự khác thường của hắn, hắn còn có chút hờn dỗi.
Tô Lâm An nhíu chặt mày.
Nàng đã bị trận pháp nhốt lại.
Rõ ràng đám trùng Huyết Duyên nằm vùng trong nguyên thần Mục Cẩm Vân cũng có trình độ trận pháp cao thâm.
Thân thể này của nàng là Yên La bạch ngọc, thế mà cũng ra mồ hôi, có thể thấy được áp lực lúc này to lớn cỡ nào.
Vốn dĩ hắn ở lại trong trận pháp là để giúp nàng, song bây giờ lại bởi vì bản năng của trùng Huyết Duyên mà không làm được gì, chỉ có thể nhìn nàng vất vả.
Hắn bỗng nhiên nghĩ,
Thật ra nếu trận pháp bị phá vỡ, trùng Huyết Duyên đi ra ngoài thì có sao đâu?
Hôm nay, cũng để ngươi nếm thử cảm giác bị cầm tù, ha ha ha ha ha.
Đám mây máu trong nguyên thần hắn đã biến mất, nhưng trên đàn tế, toàn thân Tô Lâm An lại bị nuốt chửng trong một vùng sáng vàng kim nhạt nhòa.
Mục Cẩm Vân xông tới thì cảm thấy mình đụng phải một bức tường vô hình, hoàn toàn ngăn cách hắn và Tô Lâm An.
Trong khi trận pháp xuất hiện điều khác thường, đám trùng Huyết Duyên cũng đều nổi điên.
Chúng kết bè kết lũ tụ tập lại ở rìa kết giới, cách kết giới, nhìn về hướng châu Cẩm ở phía xa.
Không biết bắt đầu từ ai, tóm lại, bọn chúng bắt đầu đâm vào kết giới, nhào về hướng châu Cẩm như điên như dại.
Hơi nóng xuất hiện trong nguyên thân của hắn mang tính xâm lược, làm tấm thân người khác không yên.
Nàng mở mắt, mỉm cười với Mục Cẩm Vân.
Giờ phút này, nàng không thể phân tâm, một nụ cười đã xa xỉ lắm rồi.
Nhưng giờ phút này đây, dù hắn có đánh tan tàn hồn trùng Huyết Duyên trong nguyên thân mình thì cũng không có tác dụng gì cả.
Bọn chúng đã bắt đầu công kích Tô Lâm An.
Hoặc là Tô Lâm An lập tức từ bỏ chuyện tu sửa trận pháp, giải quyết phiền phức trước mặt, hoặc là tiếp tục vá trận pháp, mặc kệ lưới vàng đang thu hẹp lại.
Rất rõ ràng, bây giờ nàng chọn về sau.
Bột phấn màu vàng kim chạy khắp nơi như linh xà, rất nhanh đã quẩn quanh người Tô Lâm An, còn có một phần chìm xuống vẫn trận ở phía dưới, hội tụ với đường vân của trận pháp.
Ngay sau đó, một giọng nói vang lên:
Không phải các người thích phong ấn lãm ư.
Nhưng thần hồn của nàng và Mục Cẩm Vân có liên kết với nhau, nên vẫn có thể phát hiện nguyên thần của hắn có điều lạ thường.
Biển ý thức của Mục Cẩm Vân vốn lạnh lẽo, điều này có liên quan đến cảm xúc cũng như kiếm đạo mà hắn tu luyện.
Nhưng bây giờ, Tô Lâm An lại cảm nhận được một đợt sóng nhiệt.
Ý nghĩ này rất nguy hiểm.
Hắn lập tức thu thổn thức về, nhìn chăm chú vào Tô Lâm An.
Hắn thấy được trên người nàng đã có một lớp mồ hôi mỏng, tóc ướt sũng dán hai bên thái dương, chóp mũi cũng thấm ra từng giọt nước.
Mỗi lần vọt tới kết giới, chúng đều sẽ bị thương.
Trận pháp này không chỉ đúc thành bức tường vô hình ngăn cản bọn chúng rời đi, mà còn hấp thu sức mạnh công kích vào trận pháp rồi chuyển hóa thành hình phạt đối với chúng.
Nhưng dù thế, chúng vẫn lao vào kết giới như những con thiêu thân lao đầu vào lửa.
Bởi vì những con trùng này đã đến cấp lãnh chúa nên hắn không thể nào tiêu hóa hết trong thời gian ngắn được.
Nhưng hắn cũng không ngờ, lại có bẫy rập ở đây.
Giờ phút này, hắn nghi ngờ những con trùng Huyết Duyên này mai phục ở đó chính là vì hôm nay.
Cùng lắm cũng chỉ là quay trở lại với tình huống giống ngàn vạn năm trước thôi, nhưng hắn có thể khống chế phần lớn trùng Huyết Duyên, tổn hại sẽ nhỏ hơn lúc trước nhiều.
Vả lại trong thiên hạ bây giờ, hắn còn chưa thấy tu sĩ nào có thể so được với trùng Huyết Duyên.
Ý nghĩ này vừa hiện lên thì đã không đè nén xuống được nữa.
Lão muốn chạy thoát khỏi đây, chạy ra khỏi châu Cẩm, truyền đi tin tức Thiên Ma đã đến, để người khác biệt mà chuẩn bị.
Dù rằng vì thế sẽ lộ mặt trước kẻ thù nhưng lão cũng không hề hối tiếc.
Lúc tai họa ập đến, mỗi người đều sẽ đưa ra lựa chọn theo tấm lòng ban sơ của mình.
Đôi mắt Mục Cẩm Vân trở nên hơi ửng đỏ, thân thể không tự chủ được cứ nghiêng về phía trước.
Đúng lúc này, Tô Lâm An đột nhiên mở mắt.
Nàng vẫn luôn dốc hết thần thức và linh khí để duy trì sự vận hành của trận pháp, hầu như không thể phân tâm làm chuyện khác.
Trùng độc không có thân thể mà do thần hồn ngưng tụ thành, sau khi rơi xuống da Tô Lâm An thì biến mất không thấy nữa.
Hắn cảm thấy thân thể của mình như bị chẻ thành hai nửa, trong nguyên thần có một đám mây màu máu đáng ngờ.
Đó là...
Điều nàng suy đoán lúc trước không sai.
Chấn động sinh ra khi hai thế giới dung hợp sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến trận pháp bảo vệ của thành Thất Tinh.
Hai nơi tựa như hai cực Nam Bắc của nam châm, và giờ đang có một luồng lực hấp dẫn mạnh mẽ khiến phù văn và đường nét trên trận pháp rung động không ngừng, có không ít linh văn đã bị đứt đoạn.
Sau đó hắn đã cố ý lộ ra chút kẽ hở, để nàng trông thấy những vết thương trải đầy trên người hẳn.
Đợi đến khi trong mắt nàng chỉ có mình hắn, cẩn thận chữa thương cho hắn từng li từng tí, thì tâm trạng của hắn mới bình thường trở lại.
Sau khi giết chết trùng Huyết Duyên, phải chậm rãi cắn nuốt nguyên thần của chúng, chiếm lấy sức mạnh trong nguyên thần của chúng thành của riêng.
Mục tiêu của bọn chúng cũng không phải là hắn, mà là Tô Lâm An! Dù vì thế mà chết, cũng sẽ không hối tiếc.
Vào thời khắc mấu chốt nhất, đám mây máu kia đã đánh ra một đòn trí mạng.
Mục Cẩm Vân chỉ cảm thấy thân thể của mình đã mất kiểm soát chỉ trong nháy mắt, đợi đến khi hắn tỉnh táo lại thì Tô Lâm An ở trước mặt đã bị bột phần vàng kim bao trùm.
Trần Nhi, Thiên Ma đến rồi.
Chúng đánh vào từ châu Cẩm.
Trốn, mau trốn đi...
Lão đã ẩn nấp ở châu Cẩm mấy ngàn năm, luôn tưởng rằng mình đã không còn vướ6ng bận gì nữa.
Nhưng không ngờ, lúc nguy hiểm giáng xuống, lão vẫn sẽ nghĩ đến bạn cũ ngày xưa.
Bây giờ, trùng Huyết Duyên đang lợi dụng sức mạnh phong ấn của trận pháp để trái ngược nàng lại trong đó.
Tô Lâm An cảm thấy có một luồng lực hút rất mạnh mẽ tuôn ra từ trong trận đàn, kéo chặt lấy nàng, không cho nàng cựa quậy chút nào.
Đối phương biết rõ không thể giết được nàng.
Ngay cả Mục Cẩm Vân cũng cảm thấy dường như mình đã chịu ảnh hưởng của trùng Huyết Duyên.
Vô số tiếng gào thét làm cho máu trong cơ thể hắn sôi trào, nội tâm xao động.
Rõ ràng bởi vì hắn được sinh ra ở giới tu chân, cũng chẳng hề bị kết giới này không chế, có thể tự do ra vào thành Thất Tinh, nhưng hiện giờ hắn lại bị cộng hướng với cảm xúc của những con trùng Huyết Duyên khác, cũng cảm thấy như mình đã bị nhốt ngàn vạn năm, cũng thấy gai mắt với kết giới của trận pháp quanh thành Thất Tinh.
Xem xét từ phù văn trận pháp mà nó thi triển thì nó rất quen thuộc với trận pháp bảo vệ ở thành Mai.
Chuyện trận pháp bị hủy năm xưa, rất có thể có liên quan đến nó.
Chính bởi vì thế, nó mới có thể lợi dụng ngược lại sức mạnh của pháp để nhốt nàng lại, giống như trận pháp bảo vệ thành Thất Tinh có thể lợi dụng sức mạnh công kích của trùng Huyết Duyên để đối phó lại chúng vậy.
Chẳng qua sau đó lão phát hi5ện, lão hoàn toàn không thế kích hoạt được lá phù truyền tin này.
Trong mấy ngàn năm qua lão chưa từng dùng đến nó, đường vân trận pháp trong đó đã hỏng từ lâu.
Lão không nhịn được mà khóc òa, nhưng ngay sau đó lại xoay người chạy đi.
Nàng không hiểu lầm hắn! Nàng ra tay, chỉ bởi muốn đẩy hắn ra khỏi phạm vi lưới vàng bao trùm.
Bây giờ còn quan tâm đến trận pháp làm gì nữa!
Lòng Mục Cẩm Vân nóng như lửa đốt.
Hắn xuất kiếm trong biển ý thức, dù có khiến nguyên thần bị thương thì hắn cũng muốn đánh tan đám mây máu kia.
Mục Cấm Vân từ từ kề đầu lại gần nàng, cũng vươn tay, muốn giúp nàng vén vài sợi tóc bị mồ hôi làm ướt.
Trong khoảnh khắc đầu ngón tay chạm vào trán Tô Lâm An, đôi mắt Mục Cẩm Vân bỗng dưng trở nên đỏ tươi như máu.
Bờ vai hắn mọc ra gai nhọn, chỗ xương bả vai thì có đôi cánh trong suốt nhô ra.
Khoảnh khắc đó, thậm chí bọn họ cũng không nghĩ nhiều như thế, đầu óc trống rỗng, cứ thể làm theo bản năng.
Giờ phút này, Tô Lâm An cũng không nghĩ đến chuyện khác.
Nàng đang tập trung toàn bộ tinh thần vào trận pháp bảo vệ, không ngừng sửa lại nó, khống chế thật chặt trùng Huyết Duyên ở trong phạm vi thành Thất Tinh, không cho chúng nó có cơ hội rời khỏi đây.
Việc hai thế giới dung hợp làm cho trận pháp xảy ra biến cố, đây là cơ hội hiếm có, ngàn năm có một! Ngay cả Mục Cẩm Vân cũng không thể áp chế sự công kích điên cuồng của trùng Huyết Duyên.
Đây là bản năng của bọn chúng, nó mạnh hơn cả sự thần phục và sợ hãi đối với sức mạnh huyết mạch.
Giới tu chân tựa như là gốc rễ của cội nguồn dục vọng, là nguồn gốc hình thành trùng Huyết Duyên, là ngọn nguồn sức mạnh, là khát vọng trở về.
Hoặc có lẽ chúng không hề nghĩ tới chuyện giết nàng, chỉ muốn để nàng nếm thử cảm giác bị phong ấn là thế nào.
Chúng nhốt nàng lại trong trận đàn, làm nàng hoàn toàn mất đi tự do.
Tô Lâm An:
Đừng lo lắng.
Chúng bám vào mặt mày, tóc tai, vạt áo, trang điểm cho nàng càng thêm quyến rũ động lòng người hơn, nhưng lại bộc lộ ra một luồng hơi thở âm tà, như là nhện dệt lưới, trói chặt nàng vào trong đó.
Tô Lâm An bỗng dưng giơ tay, đánh một chưởng qua.
Sau đó, ngón tay nàng lại múa may, kết ấn và trận.
Hãn vỗ cánh, vô số bột phấn màu vàng kim tung bay khắp trận đàn chỉ trong phút chốc, Mục Cẩm Vân phun một ngụm máu ra.
Trong máu, có rất nhiều chấm đen nhỏ.
Đó là một loại trùng độc chưa từng thấy.
Cũng may nơi này là thành Mai.
Trận pháp ở thành Mai do nàng tự tay bố trí lại, mặc dù cơ bản vẫn như trước kia, nhưng Tô Lâm An có điều chỉnh một vài chi tiết nhỏ.
Cho nên, chắc chắn nàng có thể tìm ra lỗ thủng, từ đó tìm được cách thoát thân.
Mà bây giờ, việc củng cố trận pháp vẫn quan trọng hơn.
Đợi đến khi hai thế giới dung hợp hoàn toàn, không còn lực bài xích nữa thì trận pháp cũng sẽ ổn định lại.
Đến lúc đó cũng chẳng còn gì phải lo lắng nữa, nàng cũng có thể thoải mái hơn một chút.
Vấn đề trước mắt của nàng không lớn, ngược lại Mục Cẩm Vân bị thương nguyên thần, lại đang tự trách mình càng làm nàng lo lắng hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.