Chương 684: Trong lòng ta đã có tính toán


Nhưng khi nàng ngửa đầu ra sau mới nhớ ra, mình không cử động được, không khỏi chửi thề trong đầu.

Cái mưu kế nham hiểm này của bọn 8trùng Huyết Duyên, đúng là đáng ghét! Mục Cẩm Vân lập tức cảm nhận được tâm trạng của Tô Lâm An có biến động.

Nước mắt hắn vẫn còn 3chưa khô, lúc này lại cảm thấy có phần mất khống chế.
Thù oán giữa giới tu chân và Thiên Ma không thể nói rõ trong đôi ba câu, rõ ràng bây giờ bọn Thiên Ma đến để báo thù.
Sự xâm lược của Thiên Ma ngoại vực cũng là mối uy hiếp vô cùng lớn đối với cả giới tu chân, không ai có thể may mắn thoát khỏi.
Nếu nói Ma quân không để tâm đến chuyện này, dường như có phần không hợp lẽ.
Nếu trong lòng Ma quân đã có tính toán, vậy y cũng không còn gì phải lo nữa.
Rời đại sảnh, Thường Huy trở về động phủ của mình, vừa ngồi xuống không lâu thì phù truyền tin đã sáng lên.
Thường Huy nhíu mày, tuy ngạc nhiên không rõ vì sao vị này lại liên lạc với mình, nhưng y vẫn kết nối với ả.
Chấp niệm của hắn từ trước đến nay chỉ có một, đó là khiến nàng chỉ thuộc về hắn, không cho phép bất kỳ thứ khác được tồn tại nữa.

Động tĩnh ở châu Cẩm quá lớn, tin tức Thiên Ma mang cả ngoại vực đến đây đã lan truyền trong đám cường giả.

Bọn họ đều đã chết cả.
Sao lại thế chứ, hai người họ co mình ở biển Tiểu Quỳnh, bố trí đảo xung quanh thành muôn tầng trận pháp, tạo thành một khối bền chắc như thép.
Cho dù hai vị giới chủ hiện tại cùng xông vào thì cũng rất khó để chiếm ưu thế.
Sao bọn họ chết được! Nghe xong những lời này của Cổ Lâm,y nghĩ, lẽ nào cái chết của họ có liên quan đến việc vá trời sao? Cổ Lâm:
Trước khi Uyển Thu chết, đã dùng phù truyền tin nhắn gửi cho ta một câu: đừng vá trời.
A và Uyển Thu đã từng là bạn rất thân.
Cổ Lâm kéo chặt chiếc mũ trùm trên đầu xuống.
Ả vừa từ chối lời chiêu mộ đến châu Cẩm của Ân giới chủ, hy vọng trên đường đi sẽ không gặp phải tu sĩ cấp cao của Chính Nhất giới để tránh xảy ra rắc rối.
Có điều trước khi đi, ả hỏi thêm một câu,
Ngươi có đi châu Cẩm không?
Thường Huy dùng luôn lời của Ma quân Phệ Hồn:
Liên quan quái gì đến ta.
Y dừng lại chốc lát rồi nói tiếp,
Năm xưa tình trạng của Thiên Ma thế nào, trong lòng chúng ta đều rõ cả.
Không phải hắn yếu đuối, từ trước đến nay hắn chưa từng là kẻ yếu đuối, có đi9ều nỗi áy náy đang ngập tràn trong lòng hắn.
Nghĩ đến việc nàng sẽ bị nhốt ở nơi này trong một thời gian dài, không thể đi đâu, Mục6 Cấm Vân chỉ muốn tự hủy hoại chính mình.
Sự bạo ngược bí ẩn giấu trong dòng máu của hắn đã sắp không kiềm chế nổi nữa.
Thế nhưng khi biết được Lăng Vân và Uyển Thu cũng đã tham gia vào việc này, Thường Huy rốt cuộc cũng thấy hơi vui vẻ.
Giống như là, một gã ma đầu như y cũng đã hành động vì chúng sinh trong thiên hạ, đã khiến đốm lửa lan truyền đi.
Nhưng không ngờ, câu nói kế tiếp của Cổ Lâm lại khiến mí mắt Thường Huy giật khẽ.
Cổ Lâm:
Có gặp phải nguy hiểm không?
Thường Huy thầm nghĩ:
Tinh lực kiệt quệ, mệt đến lả đi có được tính không?
Nghĩ thế nhưng y lại nói:
Chỉ cần hiểu rõ trận pháp Thiên Địa Càn Khôn, thì có gì là nguy hiểm? Chẳng lẽ Cố đạo hữu vẫn chưa lĩnh ngộ đến cảnh giới à.
y, Tri Vi là tên do ta tự đặt.
Nó chính là cảnh giới huyền diệu có thể nhìn thấy cảnh tượng thiên địa biến hết thành phù văn.
Những đại tông sư đạt đến cảnh giới như bọn họ, trên cơ bản rất khó phân cao thấp.
Mục Cẩm Vân nhìn thấy nàng càng lúc càng vẹo người, lại vì bức tường mà không duỗi ra được, cuối cùng biến thành tư thế ngồi ôm đầu gối, cuộn tròn nằm trên nền đất, hắn vừa buồn cười rồi lại vừa thấy thương.
Máu trong người hắn đang sục sôi, sát ý cũng đã sắp trào ra khỏi cơ thể, dồn ép về phía ngoài thành.
Nhưng Mục Cẩm Vân vẫn giữ được chứng mực, hắn còn phải bảo vệ nàng.
Đây là sự cản trở của trận pháp, dùng trận pháp của nàng để cầm tù ngược lại kẻ điều khiển trận pháp.
Trước mắt, bản thân nàng đã trở thành tâm trận.
Tô Lâm An hơi gập chân, điều chỉnh lại tư thể.
Hẳn phải tiêu hóa toàn bộ sức mạnh tàn hồn đã hấp thu vào cơ thể.
Chính vì lần trước hắn chưa hút sạch nguyên thần của mấy con trùng Huyết Duyên nên mới gây ra tai họa, không thể mặc lại sai lầm tương tự.
Nhân lúc Tô Lâm An say giấc, thần thức của Mục Cẩm Vân chìm vào biển ý thức.
Hai bàn tay tựa như không gặp phải bất kỳ ngăn trở nào, kề sát bên nhau.
Tô Lâm An:
Ngủ ngon.
Quả thật nàng đã mệt mỏi lắm rồi, sau khi căn dặn hắn xong thì cũng ngủ thiếp đi.
Có lẽ do sợ Mục Cẩm Vân lo lắng nên nàng đã cố gắng giữ tư thế ngồi nghiêng tao nhã để ngủ, tiếc răng sau khi say giấc thì nàng chẳng còn biết gì nữa.
Ma quân Phệ Hồn: Thủ lĩnh của đám người đó là cháu gái ta, ta lo làm cái quái gì? Ông ta làm về bí hiểm, nói:
Trong lòng ta đã có tính toán cả rồi.
Thường Huy:
Vâng.
Có câu này của Ma quân là đủ.
Theo Thường Huy, Ma quân dự đoán như thần, sẽ không làm chuyện mà ông ta không năm chắc.
Mọi chuyện Ma quân đã làm đều có hàm ý trong đó cả.
Tuy không biết vì sao Uyển Thu để lại lời nhắn như vậy, nhưng Cổ Lâm cảm thấy mình nên thông báo với Thường Huy một tiếng.
Về cái chết của Uyển Thu, Cổ Lâm sẽ đích thân đến biển Tiểu Quỳnh điều tra ngọn ngành chân tướng.
Thiên Ma ngoại vực đã xuất hiện ở giới tu chân, hiện tại đã bị trận pháp giam lại không thể ra ngoài, còn việc giam được bao lâu thì không rõ.
Bây giờ nghi chủ đã chết, thiếu đi người dẫn đầu, ai nấy đều cảm thấy trong lòng không yên.
Ma quân Phệ Hồn không chịu ra mặt, rất nhiều người đến nhờ đều bị ông ta quát mắng xối xả.

Ma giới gặp chuyện, các ngươi có để ý đến không? Lúc châu Vân bị kẽ nứt nuốt chửng, kẽ nứt lan rộng, có ai bận tâm không? Dù sao thì nơi Thiên Ma đổ bộ là châu Cẩm, chẳng liên quan quái gì đến ông đây cả, có chết cũng là các ngươi chết trước.

Giờ đây phát hiện Cổ Lâm không bằng mình, trong lòng Thường Huy cảm thấy vô cùng sung sướng, khóe miệng cũng bất giác cong lên.
Tiếc rằng người bên kia không nhìn thấy, nếu không thì y còn muốn khoe khoang một phen nữa.

Vừa rồi ta nhìn thấy còn có kẻ khác vá trời.
Cổ Lâm tiếp tục nói:
Là hai vợ chồng Uyển Thu, Lăng Nguyệt.
Thường Huy:
Ô.
Sau khi Thường Huy vá trời thì đã bị tiêu hao rất nhiều, linh khí thần thức đều cạn sạch, phải cần một khoảng thời gian mới bù đắp lại hoàn toàn được.
Cơ thể dựa vào bức tường vô hình, nàng nhìn về phía Mục Cẩm Vân rồi vuốt lại tóc mai đoạn nói:
Lần này xem như ta có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian rồi.

Ta ngủ một giấc trước đã.
Nàng hơi nghiêng đầu, còn đá lông nheo với Mục Cẩm Vân,
Ở bên ta nhé.
Mục Cẩm Vân chỉ có thể gật đầu,
Được.
Hắn biết, nàng sợ hắn mất kiểm soát.

Phải rồi, ta mới thử qua, trận pháp này có thể ngăn chặn cả thần thức và niệm lực, nếu bên ngoài có chuyện gì thì chàng xử lý giúp ta được chứ?
Tô Lâm An:
Chàng là chồng ta, giờ đã đến lúc chàng thể hiện rồi.

Đừng nói những chuyện này với mẹ, kẻo bà ấy lo.
Mục Cẩm Vân đồng ý từng yêu cầu một, cuối cùng mới đáp:
Nàng đã mệt rồi, nghỉ ngơi trước đi đã.
Hắn đặt tay lên bức tường.
Tô Lâm An cũng đưa tay ra.
Chính vì lẽ đó, y cảm thấy việc vá trời đất thật sự không có lợi.
Tu bổ chỉ được chút ít nhưng hao tốn biết bao tài nguyên,y vừa nghĩ đến đã xót ruột.
Cái này gọi là cắt thịt của mình, đi vá trời của kẻ khác.

Ân Chính đâu, tìm y đi! Đừng có ngày nào cũng như rùa rụt cổ.
Không phải y tự xưng là kẻ đứng đầu chính đạo à, gọi y ra mà gánh.
Lúc Ma giới gặp vấn đề thì An Chính chẳng hề giúp đỡ, bây giờ địa bàn Chỉnh Nhất giới của y xảy ra chuyện thì có gì lại không cho ông ta cười cợt? Giờ đây còn bảo ta ra mặt, các ngươi cho rằng cái danh Ma quân Phệ Hồn này là gọi cho vui à? Sau khi măng cho người ta chạy đi, Thường Huy hỏi thêm một câu,
Ma quân, thật sự không nhúng tay vào sao?
Sau khi phối hợp với Ma quân bày trận lấp mặt bão thì Thường Huy cũng có rất nhiều cảm xúc.
Y nhận thấy Ma quân quá thật là một người có trách nhiệm, biết gánh vác.
Về sau, do có chút hiểu lầm nên càng lúc càng xa cách, gần cả ngàn năm không liên lạc.
Đến khi phù truyền tin giữa họ sáng trở lại thì cũng là lúc mãi mãi chia lìa.
Thiên hạ bây giờ, tông sư trận pháp đồng ý vá trời là người mang đại nghĩa hiểm có.
Nếu5 không phải còn muốn ở bên Tô Lâm An thì có lẽ bây giờ hắn đã xông đến khu vực bị chiếm đóng, điên cuồng tiêu diệt đám trùng Huyết Duyên.
Tô Lâm An khẽ ngả người ra sau.
Đằng sau nàng cũng là một bức tường vô hình, giam nàng trong một không gian hình vuông nhỏ hẹp.
Hắn nuốt chửng vô số nguyên thần của trùng Huyết Duyên.
Có lẽ trong biển ý thức vẫn còn giấu một ít chấp niệm chưa tiêu tan.
Bây giờ hắn cầm kiểm đi vào biến, quét sạch tất cả khói mù.

Thường đạo hữu, gần đây người đã thử nghiệm trận pháp Thiên Địa Càn Khôn à?
Cổ Lâm không hề vòng vo, chẳng thèm khách sáo với y câu nào đã hỏi thẳng vào chuyện chính.
Thường Huy:
Ừ.
Y vẫn không muốn thừa nhận chuyện này cho lắm.
Y là một gã ma đầu nổi tiếng với trận pháp giết chóc, vậy mà lại chạy đi vá trời, nói ra thật mất mặt.
Bây giờ người ta tìm đến tận cửa để báo thù là lẽ đương nhiên.

Có bản lĩnh thì đánh đuổi trở về, hay phong ấn lần nữa, còn nếu không đánh lại thì nhận thua đền mạng thôi, không còn gì đáng nói nữa.
Cổ Lâm khẽ gật đầu, nói với y một câu:
Bảo trọng.
Thường Huy sờ mũi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.