Chương 102: Bây giờ nhìn lại thì ngay từ khi bắt đầu bọn họ đã đi sai hướng rồi


Lần này liệu có thể bắt được hung thủ không?

Ngay giây phút Phó Thời Lẫm mở cửa bước vào, Giản Thù lập tức đứng bật dậy:
Thế nào rồi 8anh?

Mẹ nạn nhân cũng đi ra, khuôn mặt chẳng vui vẻ gì:
Sao cứ đến hỏi mãi thế? Ngày nào cũng hỏi hỏi hỏi mà chẳng thấy được tích sự gì.

Kha Hiển mặc kệ sự căm ghét của bọn họ, bước vào phòng khách, nhìn xung quanh một vòng liền thấy tủ lạnh và tivi mới:
Con gái các vị lúc còn sống có gây thù chuốc oán với ai không?


Tìm ra manh mối rồi.


Vậy… vậy bây giờ sẽ đi bắt hắn ta sao?

Kha Hiển cười cười, sờ vào lớp màng co mỏng vẫn còn chưa bóc ra trên rìa tivi:
Các vị mới đổi tivi à? Chắc không rẻ đâu nhỉ.

Điều kiện gia đình nạn nhân không tốt, điều này anh ta đã biết ngày từ khi bắt đầu điều tra rồi.
Giản Thù thấp thỏm nhìn cô:
Bọn họ sẽ bắt được hung thủ, đúng không?


Nhất định sẽ bắt được thôi.

Kha Hiển làm cảnh sát hình sự bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên bị người nhà nạn nhân đuổi ra ngoài.
Phó Thời Lẫm dựa vào cửa xe hút thuốc, ngẩng đầu liếc nhìn anh ta:
Sao rồi?

Người mở cửa là bố nạn nhân, sau khi nhìn thấy Kha Hiển thì lại bất mãn mở miệng:
Các anh lại đến làm gì, bắt được hung thủ rồi à?


Vẫn chưa bắt được hung thủ, nhưng có vài vấn đề chúng tôi muốn hỏi ông.

Bố nạn nhân nghe vậy bèn cau mày nói:
Con gái tôi chỉ là học sinh cấp ba thì có thể có thù oán với ai được chứ? Rốt cuộc cảnh sát mấy người bị làm sao vậy, không bắt được hung thủ nên quay lại tìm vấn đề từ trên người chúng tôi à?


Đúng vậy, không phải đã nói là tên hung thủ giết người liên hoàn từ mười năm trước à? Có thù oán với con bé hay không thì liên quan gì? Lúc trước chính miệng các anh thề thốt rằng chỉ cần nửa tháng sẽ bắt được hung thủ, giờ lại sao thế, định giở trò sao?


Kha Hiển đứng trước cửa nhà nạn nhân, gõ cửa rất lâu mới thấy cánh cửa từ từ được mở ra.
Cô gái trước mặt đã ngoan ngoãn đến mức Phó Thời Lẫm không nh6ịn được, đưa tay ra xoa đầu cô, rồi quay sang nói với Lâm Tĩnh:
Có muốn ăn gì thì gọi ship, đừng để cô ấy ở một mình nhé.


Vâng.
<5br>
Sau khi Phó Thời Lẫm rời đi, Lâm Tĩnh nói:
Cô Giản, chúng ta về khách sạn trước thôi.

Ánh mắt mẹ nạn nhân hơi lảng tránh, bà ta đặt rổ rau trong tay xuống:
Tôi đổi tivi thì làm sao, điều luật nào quy định con gái tôi chết thì không được phép đổi tivi?


Ra ngoài, ra ngoài. Mấy người ra ngoài cho tôi, có giỏi thì đi bắt hung thủ về, cho chúng tôi một lời giải thích ổn thỏa. Nếu không, chờ đến khi hết thời hạn nửa tháng tôi sẽ cho đám cảnh sát các người đẹp mặt đấy.


Em cứ quay về khách sạn nghỉ ngơi trước đi. Kh3i nào bắt được người rồi anh sẽ báo cho em, nhé?

Giản Thù vốn muốn hỏi nhiều hơn, nhưng lúc này cũng không muốn làm lỡ thời cơ đi bắ9t hung thủ của anh nữa nên vội gật đầu:
Anh mau đi đi, cẩn thận chút.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.