Chương 101: Cô cúi đầu ôm cốc trà sữa ấm, nhưng rõ ràng cảm xúc còn tệ hơn lúc trước rất nhiều


Phó Thời Lẫm hôn lên môi cô, rồi xoa đầu cô, giọng trầm ấm:
Nhanh thôi.


Hai bàn tay đặt trên gối của Giản Thù nắm c8hặt lại, cô gật gật đầu, giọng hơi khàn khàn:
Vâng.

Nếu cao đến 1m87 thì sẽ vừa vặn che khuất tầm nhìn, không thể nhìn rõ phần trên đỉnh đầu được.
Kha Hiển nói:
Đeo nhẫn chưa chắc là đã kết hôn, cũng có thể là đã ly dị.


Cảm ơn…

Cô cúi đầu ôm lấy cốc trà sữa ấm, nhưng rõ ràng6 là cảm xúc còn tệ hơn lúc trước rất nhiều.
Người còn lại chính là hung thủ.
Chờ Trần Văn Quang nói xong, Phó Thời Lẫm mở điện thoại ra đặt trên bàn:
Cách hiện trường xảy ra vụ án lần này 1000m có một nhà máy đốt rác, bên góc có một lồng chó hoang.
Trần Văn Quang mở mắt ra, bật đoạn ghi âm vừa nãy ghi được cho bọn họ nghe.
Nghe giọng của Giản Thù càng ngày càng hoảng loạn, càng ngày càng đau đớn thì con ngươi đen như mực của Phó Thời Lẫm cũng ngày càng lạnh.
Sau khi Phó Thời Lẫm đi chưa được bao lâu thì Lâm Tĩnh đã tới 3rồi, trước sau cách nhau còn chưa tới ba mươi giây.
Lâm Tĩnh mang theo trà sữa ấm và điểm tâm:
Cô Giản, đây là do đ9ội trưởng Phó dặn tôi mua từ trước, cô mau ăn đi.

Sau khi nghe hết đoạn ghi âm, Trần Văn Quang tổng kết lại:
Có ba manh mối: là chiều cao của hung thủ, ngón vô danh đeo nhẫn nên hẳn là đã kết hôn, và trên tay có máu.

Kha Hiển vừa định mở hồ sơ tìm tư liệu thì Phó Thời Lẫm đã lạnh lùng lên tiếng:
Căn phòng diễn ra vụ án này dùng đèn kiểu cổ, chỉ có một sợi dây điện treo bóng đèn. Phòng cao ba mét, độ dài dây điện thả xuống là mười phân, bóng đèn dài ba phân, cho nên chiều cao của hung thủ trong khoảng 1m8 đến 1m86.

Kha Hiển nghe xong thì trợn tròn mắt, bọn họ cũng từng lục soát cái nhà máy đốt rác đó, cũng nhìn thấy cái lồng chó hoang đó, nhưng hai việc này có liên quan gì tới nhau vậy?
Phó Thời Lẫm tiếp tục nói:
Tối qua tôi phát hiện bên cạnh lồng chó có một dấu chân, của nam, cỡ 41, chiều cao khoảng 1m75.


Năm đó, lúc tổ điều tra bắt đầu điều tra thì kính trên trần nhà rơi vỡ khiến toàn bộ nhân viên tại hiện trường đều bị thương. Chỉ là lúc ấy ai cũng nghĩ rằng đó là việc ngoài ý muốn mà thôi, bây giờ nhìn lại thì có vẻ như hung thủ đã bị thương nhưng hắn ta không xác định được vết máu bắn tới những đâu nên đã tạo ra một sự cố như vậy để che đậy dấu vết.

Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì bây giờ chỉ cần điều tra từng người đã mất máu tại hiện trường lúc đó, sau đó lại loại trừ dần các nhân viên công tác.
Lâm Tĩnh cũng không biết phải an ủi cô thế nào, chỉ có thể ngồi đực ở đó5 với cô.
Chỉ mong sao lần này có thể bắt được hung thủ, nếu không Giản Thù chịu tội thành công cốc cả.
Trong phòng nghỉ ngơi, Trần Văn Quang dựa vào lưng ghế sofa nghỉ ngơi, Kha Hiển ngồi ngay bên cạnh ông ta, đang lật từng manh mối có liên quan tới tội phạm giết người liên hoàn bằng xích sắt kia.
Sau khi Phó Thời Lẫm tới, Kha Hiển đặt hồ sơ xuống:
Bắt đầu đi.

Kha Hiển và Trần Văn Quang nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.

Chuyện này là sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.