Chương 107: Anh đừng có mà chưa cho nó cơ hội đã định bóp chết nó từ trong trứng nước


Phó Thời Lẫm khẽ véo phần thịt mềm quanh eo cô, cảm thấy cô gái bên dưới đang rụt người lại, đôi mắt xinh đẹp đầy căng thẳng8, thấp thỏm, cứ như thể người vừa mới mạnh miệng không biết ngượng ấy không phải cô gái này vậy.

Anh không tiếp tục3 dịch chuyển lên phía trên, những ngón tay cầm súng lâu năm đầy vết chai sạn cứ thế nhẹ nhàng xoa bóp vòng eo mỏng manh của9 cô. Chỉ cần cảm giác này thôi cũng đủ khiến Giản Thù gần như phát điên rồi.

Đó là một cảm giác vô cùng khó tả, lan6 khắp người, lấp đầy các dây thần kinh và mạch máu, hơi rùng mình nhưng lại vô cùng thoải mái.
Lúc trước là cô tự ý chạy qua đây, chẳng thèm xin nghỉ phép. Lần này quay về, chắc chắn kiểu gì cũng bị chửi cho tơi bời.

Ừ.

Giản Thù bước xuống giường, chạy đi lấy quần áo trong máy giặt.
Những lúc thế này, thừa nhận chính là nhân tố quyết định, Giản Thù vội vã nói:
Em sai rồi, là lỗi của em...

Sau khi dạy dỗ cô một trận, Phó Thời Lẫm xoay người xuống giường. Anh đi tắm xong mới quay ra hỏi Giản Thù:
Em muốn ăn ở khách sạn hay ra ngoài ăn?


Mình ra ngoài ăn đi anh, ăn xong nếu không còn việc gì nữa em muốn qua chào đội trưởng Kha một tiếng, rồi chúng ta về thành phố Vân nhé?

Anh mím môi cúi xuống nhặt đồ lên. Giản Thù bỏ đống đồ xuống giường rồi quay đầu lại để đón lấy. Vừa nhìn thấy thứ trên tay Phó Thời Lẫm, mặt cô bỗng chốc đỏ bừng, vội vã giật lại thứ kia, giấu xuống dưới đống quần áo.
Rơi cái gì không rơi, lại rơi đúng cái này.
Phó Thời Lẫm nhìn qua chỗ khác, khẽ hắng giọng nói:
Anh ra ngoài đợi em nhé.

Nó làm cô dễ chịu đế5n nỗi muốn kêu lên thành tiếng.
Cuối cùng, Giản Thù nhịn cười đẩy Phó Thời Lẫm:
Anh đừng sờ nữa, nhột chết mất.

Phó Thời Lẫm dừng lại, véo Giản Thù một cái thật đau:
Đến cái này em cũng không chịu được, mà còn muốn anh sờ vào chỗ nào hả?

Phải nói rằng dáng vẻ đội trưởng Phó lúc hút thuốc vô cùng đẹp trai, lại còn rất nam tính nữa. Thật đúng là… chỉ muốn rụng trứng!
Giản Thù đi qua đó, giậm chân trước mặt anh xong chu môi lẩm bẩm:
Hôn một cái.

Ngay sau đó, cô nhận được một nụ hôn toàn mùi thuốc lá.
Thôi kệ đi, tối nay thử lại lần nữa là biết ngay mà.
Thay xong quần áo, Giản Thù đi vào nhà tắm rửa mặt, nhìn khuôn mặt đỏ bừng trong gương của mình, cô nhoẻn miệng mỉm cười rạng rỡ.
Cô chạy ra ngoài cửa, nhìn thấy đội trưởng Phó đang đứng hút thuốc trong khu nghỉ ngơi.
Giản Thù gật đầu lia lịa.
Chờ Phó Thời Lẫm ra khỏi phòng rồi, Giản Thù mới mặc quần áo vào.
Khi tay vô tình chạm vào eo, cô bỗng nhớ lại cái cảm giác run rẩy mà vừa rồi đội trưởng Phó đem lại cho mình. Cô thử tự véo, tự xoa bóp, nhưng chẳng có cảm giác gì cả.
May mà cái máy này vừa có thể giặt và sấy khô luôn, nên giờ quần áo của cô đều đã khô hết.
Lúc cô ôm cả đống quần áo đi ngang qua chỗ Phó Thời Lẫm, không cẩn thận làm rơi cái gì đó, bị đống quần áo trên tay che mất tầm nhìn nên cô nhờ luôn Phó Thời Lẫm:
Đội trưởng Phó, anh nhặt lên hộ em với.

Phó Thời Lẫm cúi đầu nhìn rồi đờ người.
Hôn xong Giản Thù vẫn ôm chặt eo Phó Thời Lẫm không muốn rời đi:
Đội trưởng Phó, anh đã bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ thuốc chưa?



Hử?



Trước đây chẳng phải em đã bảo anh rồi sao, hút thuốc ảnh hưởng đến việc sinh sản.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.