Chương 132: Cả một bụng lửa giận của ông, bỗng không biết phải phát tác như thế nào



Đội trưởng Phó đâu?



Vừa rồi đồn trưởng Diệp tới, đội trưởng Phó theo ông ấy vào phòng làm việc rồi.


Không sao.
Giản Thù ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hỏi,
Đội trưởng Phó sẽ thế nào?

Chu Tiến thở dài một hơi:
Chắc chắn sẽ bị kỷ luật rồi.


Xong sao nữa?

Chu Tiến thoáng do dự một chút, cuối cùng vẫn nói:
Lúc trước tôi có nghe nói… đợt bình xét thi đua khen thưởng năm nay rất có ích cho việc thăng chức của đội trưởng Phó. Nếu được bình xét thì hẳn là không bao lâu nữa anh ấy có thể rời khỏi tuyến đầu rồi. Tuyến đầu này của chúng tôi thường đi bắt tội phạm, đủ các loại tội phạm nghiêm trọng như giết người, buôn ma túy v.v…, loại nào cũng phải tiếp xúc cả. Đó là những tội phạm vô cùng hung ác tàn độc, việc bị thương trong lúc thi hành nhiệm vụ cũng là chuyện khó tránh khỏi, còn để lại rất nhiều hậu di chứng. Nếu lần này đội trưởng Phó có thể lui về, thì quả thực là một chuyện tốt đối với anh ấy.

Vì cô, tối nay đối phương hành động như vậy, gần như có thể nói là đậ9p cả sự nghiệp của mình vào. Tuy cậu ta không tin chị dâu là hạng người một chân đạp hai thuyền, thế nhưng… cứ cảm thấy không đáng thay cho đội6 trưởng Phó.
Trong chuyện này, chắc chắn đội trưởng Phó không tránh khỏi bị kỷ luật. Còn phải chờ xem sau khi Lý Chấn tỉnh lại có truy 5cứu hay không nữa. Nếu hắn ta có truy cứu, làm ầm lên thì chưa biết chừng anh ấy sẽ còn bị đình chỉ công tác ấy chứ.
Nghe cậu ta nói xong, Giản Thù mím chặt môi, một lúc lâu sau cũng không nói gì.

Chị dâu, chị cũng đừng quá bận lòng. Mọi người đều biết năng lực của đội trưởng Phó thế nào mà. Trong các đội cảnh sát trên toàn quốc, anh ấy là người đứng đầu. Chờ thêm một hai năm nữa anh ấy vẫn còn có cơ hội… À không, chắc chắn! Chắc chắn là đội trưởng Phó sẽ nhanh chóng lui khỏi tuyến đầu thôi.

Giản Thù mím môi, cảm xú8c dưới đáy mắt bị bóng đêm che phủ.
Chu Tiến hắng giọng một cái, nói:
Chị dâu, cái người đánh nhau kia là…
Tuy rằng hỏi thế này không3 được lịch sự cho lắm, nhưng cũng đều là nam nữ trưởng thành rồi.

Trong phòng làm việc của đồn trưởng.
Giản Thù nghe được ra ẩn ý trong lời nói của cậu ta, một lúc lâu sau mới nói:
Anh ấy là anh trai tôi.

Chu Tiến sững sờ, ngạc nhiên đến độ sặc nước bọt, lắp bắp:
Nếu vậy… nếu vậy… chị dâu à, chị…

Giản Thù hơi nhếch khóe môi:
Tôi biết rồi, cảm ơn anh.

Chu Tiến khẽ gật đầu, nhìn theo bóng lưng cô đang đi vào trong sảnh lớn, càng nhìn càng cảm thấy không ổn lắm. Có phải cậu ta không nên nói những lời vừa rồi không?
Dù thế nào, thì đợt bình bầu xét duyệt khen thưởng hai năm nay, hay thăng chức tăng lương gì đó chắc chắn sẽ không thể rồi. Không chỉ có vậy, việc này sẽ còn trở thành một vết nhơ trong con đường sự nghiệp của anh ấy nữa.
Cho dù kẻ mà anh ấy đánh là một tên rác rưởi, nhưng mẹ kiếp, trong cái xã hội này nó lại có cả tỉ cái quy định cứng nhắc ràng buộc…
Diệp Thường Lâm ngồi ở bàn mình, vài lần đều muốn cầm cái gì đó để đập, nhưng mỗi khi nhấc lên lại thấy không nỡ.

Nếu đổi là người khác để xảy ra chuyện như hôm nay, thì đã sớm bị ông chửi cho không ngóc đầu lên được rồi. Thế nhưng vì đây là Phó Thời Lẫm, khiến cho cả một bụng lửa giận của ông, bỗng không biết phải phát tác như thế nào nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.