Chương 138: Đây cũng không phải lần đầu cô gặp


Thế nhưng mà… cô nấu cháo đấy chứ… Giờ trong nồi khô không khốc, chẳng còn chút nước nào cả, hẳn là lúc đặt nồi cô cho ít nước quá rồi.

Giản T8hù hít sâu một hơi, xới cơm ra cho vào chiếc nồi nhỏ, đổ thêm nước sôi đun tiếp.

Sau khi tắt bếp, cô nếm thử một chút. Tuy nó hơi quái quái, 3nhưng ít nhất vẫn có thể nuốt trôi được.

Em không cần anh đưa.
Giản Thù đặt cháo lên trên mặt tủ đầu giường, đẩy anh nằm lại giường. Ngay khi cô định hôn anh thì bị P5hó Thời Lẫm đẩy ra.
Anh nghiêng đầu, ho khẽ một tiếng, giọng càng khản hơn:
Lây bệnh bây giờ.

Giản Thù chu môi nói:
Nếu lây thì đêm qua đã lây luôn rồi.
Nói xong, thừa lúc anh không chú ý, cô lại áp sát tới hôn lên môi anh một cái,
Em nấu cháo cho anh đấy. Anh ăn cháo xong thì uống thuốc đi nhé. Sau đó ngủ một giấc thật ngon vào, em tự bắt taxi đi cũng được.


Giờ anh ăn ngay mà.


Vậy anh mau ăn đi chứ. Em rót nước sôi đấy, hai mươi phút nữa là vừa kịp nguội để uống thuốc rồi.

Phó Thời Lẫm lại ho khẽ mấy tiếng:
Ừ, anh biết rồi.


Giản Thù ngồi lên xe chưa được bao lâu thì nhận được điện thoại của Nguyễn Lan.
Tình cảnh đêm qua quá hỗn loạn, cô cũng không để ý là cô ấy đi vào lúc nào.
Giản Thù lấy áo khoác và túi xách trong tủ quần áo ra. Trước khi đi, cô lại vòng về hôn anh thêm cái nữa:
Hôm nay anh không được đi đâu hết nhé. Ở nhà nghỉ ngơi cho tử tế vào, chờ em về.

Phó Thời Lẫm xoa đầu cô, nói:
Ừ, em nhớ cẩn thận chút.


Thôi em đi đây. Anh ăn xong, uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi.


Anh mau ăn cháo đi. Em sắp không kịp giờ rồi đấy.
Nói xong, Giản Thù bò dậy, đưa cháo cho anh rồi chạy ra phòng khách rót nước.
Phó Thời Lẫm ngồi dựa vào đầu giường, cầm điện thoại cô đặt bên cạnh lên, ấn chia sẻ định vị.
Giản Thù cầm nước vào thuốc vào, thấy bát cháo bên cạnh anh vẫn chưa được động đến bèn nhướng mày:
Đội trưởng Phó…

Lúc Giản Thù bê bát cháo trắng vào trong phòng thì Phó Thời Lẫm đang định ngồi dậy.
Cô vội b9ước tới, nói:
Đội trưởng Phó, anh dậy làm gì thế?

Phó Thời Lẫm sốt cao suốt một đêm, giọng khản đặc, nghèn nghẹn:
Không còn sớm nữa, để an6h đưa em đi.

Nghe cô nói vậy, Phó Thời Lẫm khẽ nhíu mày, không đáp lại câu nào.
Giản Thù biết anh đang lo lắng điều gì, lại nói thêm:
Em đi thẳng đến đoàn phim, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Đến nơi em sẽ lập tức gọi điện thoại báo bình an với anh luôn, được không nào? Hơn nữa, anh như thế này em cũng lo lắng lắm.


Giản Thù à…

Nguyễn Lan hỏi:
Hôm nay em có đến đoàn phim không?



Có… em đang trên đường rồi.



Lát nữa chị sẽ tới tìm em. Liên quan đến chuyện hôm qua, vẫn còn rất nhiều việc phải xử lý.


Giản Thù gật đầu:
Ok.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.