Chương 139: Không phải mối quan hệ như chị nghĩ đâu



Em vừa tới nơi. Anh uống thuốc chưa?



Anh uống rồi.

Cô ấy đã nói như thế này rồi, lại thêm chuyện hôm qua bị làm ầm lên ghê quá, nên Giản Thù cũng không muốn giấu cô ấy nữa:
Em biết ạ. Nhưng mà chị Nguyễn Lan à, em…


Em và tổng giám đốc Cố ở bên nhau từ bao giờ?

Sáng nay lúc ra ngoài cô mặc áo len cao cổ, vừa khéo6 che lấp hết những dấu hôn trên cổ đi. Thế nhưng, đồ diễn của cô lại chỉ có thể che được một nửa, cũng vừa khéo lộ ra một vết đỏ 5thẫm ở bên ngoài, nhìn thế nào cũng thấy mờ ám.
Giản Thù soi gương, dán một miếng urgo lên đó.

… Dạ?

Rất khó để nói được rõ sắc mặt của Nguyễn Lan bây giờ là vui vẻ hay là lo lắng. Cô uống một hớp nước xong mới nói tiếp:
Chuyện cho đến ngày hôm nay, em cũng không cần phải giấu chị nữa. Lúc trước chị còn đang khó hiểu, không biết vì sao người chế tác của bộ phim này lại gọi điện thoại cho chị, chỉ đích danh em vào vai nữ phụ. Đến giờ chị mới biết, nhà đầu tư của bộ phim này là tổng giám đốc Cố… Vậy là lúc đó hai người đã qua lại rồi hả?

Giản Thù vội vàng giải thích:
Không phải, không phải ạ. Chị Nguyễn Lan, chị hiểu lầm rồi. Em và tổng giám đốc Cố… Em và tổng giám đốc Cố, không phải mối quan hệ như chị nghĩ đâu.

Nguyễn Lan nghi hoặc nhìn cô:
Không phải ư?

Nếu lát nữa đạo diễn hay chị Nguyễn Lan mà hỏi, cô có thể nói là do đêm qua mảnh thủy tinh không cẩn thận bắn vào cổ cô, cứa bị thương.
Hoàn hảo!

Vậy anh ngủ một giấc nữa đi. Em đi thay quần áo đây.

8
Phó Thời Lẫm đáp:
Ừ.

Ở cửa phòng thay đồ, Giản Thù lại tương phùng ngõ hẹp với Tần Khả Khả.

Vâng ạ… Thật sự không phải mà.


Vậy quan hệ của hai người là gì?

Giản Thù đón lấy, ngồi xuống cạnh cô ấy.
Nguyễn Lan hít sâu một hơi, cầm cốc nước ngừng một lúc mới nói:
Giản Thù này, chị còn nhớ chị đã từng nói với em rồi, trong giai đoạn trước mắt, em không thể yêu đương được.

Cô ta liếc cô m3ột cái, không hề trừng mắt nhìn cô như bình thường mà chỉ nhanh chóng nhìn sang chỗ khác rồi cúi đầu bước đi.
Giản Thù nh9ướng mày, cũng không chào hỏi gì cô ta, cầm trang phục diễn đi thay.
Trên đường đến đây, Nguyễn Lan mua vài món ăn, đưa cho cô:
Chị hay mua bánh của nhà này, ăn ngon lắm, em ăn thử xem.


Cảm ơn chị Nguyễn Lan.

Quay xong một cảnh, lúc nghỉ ngơi, Giản Thù quay đầu sang thì thấy Nguyễn Lan đã tới rồi, đang ngồi trên vị trí của cô chờ cô.
Bàn tay đang xuôi bên người Giản Thù bỗng bất giác siết chặt lại, bước tới gọi:
Chị Nguyễn Lan.

Giản Thù mím môi, có chút bối rối không biết nên trả lời như thế nào.

Giọng điệu của Nguyễn Lan nặng nề hơn vài phần:
Giản Thù này, mức độ ảnh hưởng của chuyện này hiện giờ rất lớn, nếu xử lý không tốt, sự nghiệp của tổng giám đốc Cố cũng sẽ vì thế mà hủy hoại hoàn toàn. Hai người… ôi, dù sao thì em cũng nên nói cho chị biết quan hệ giữa em và anh ấy là gì, chị mới có thể nghĩ cách giải quyết cho em được chứ.


Giản Thù im lặng rất lâu mới chậm rãi nói:
Anh ấy… là anh trai em.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.