Chương 143: Nhưng đối với hắn ta thì đó lại là tổn thất khổng lồ!


Cục tức này hắn ta không thể nào nuốt cho trôi được!!!

Giản Thù không miễn cưỡng, chỉ nói,
Vậy tổng giám đốc Lý cố gắng nghỉ ngơi cho khỏe8 nhé, tôi đi trước đây.


Lý Chấn hừ mũi, đầu vừa chạm vào gối đã nghe thấy Giản Thù lấy điện thoại ra gọi điện:
Phóng viên Trần đấy ạ? Ch3ào anh, lần trước anh nói muốn phỏng vấn tôi về vai diễn nạn nhân duy nhất còn sống trong vụ án giết người liên hoàn, tôi đang có thời gian, anh…
9

Tôi đồng ý với cô, coi như chuyện này chưa từng xảy ra! Tôi sẽ không kiện cả Cố Chiêu và tay cảnh sát đó! Sau này cô ở trong showbiz như thế nào, chẳng liên quan gì đến tôi cả!


Ồ, thế thì cảm ơn tổng giám đốc Lý nhiều nhé.

Trên trán Lý Chấn đã bắt đầu lấm tấm những hạt mồ hôi li ti:
Lúc cô đi ra… gọi bác sĩ đến đây cho tôi.


Giản Thù vừa đóng cửa lại, Nguyễn Lan đã lập tức bước đến, lo lắng hỏi:
Thế nào rồi, em đã nói gì với tổng giám đốc Lý thế?

Ban nãy Giản Thù vào nhanh quá, Nguyễn Lan thậm chí còn không kịp ngăn lại.

Em… giải quyết xong hết rồi.

Cô thở phào một hơi, lúc này mới phát hiện ra lòng bàn tay mình đã ướt đẫm.
Nói ban nãy không căng thẳng là nói dối, đối diện với kẻ lão luyện giảo hoạt như Lý Chấn, cô phải khắc phục được trở ngại tâm lý, phải thong thả ung dung nói ra những lời đó, lại không được để cho hắn ta thấy bất cứ sơ hở nào. Nếu hắn ta nhìn ra được sự căng thẳng và sợ hãi trong lòng cô, thì ván cờ này cô thua chắc.
Lý Chấn chống một tay vào thắt lưng, hít thở một cách đau đớn:
Tay cảnh sát đó có quan hệ gì với cô mà cô lại phải nói đỡ cho hắn như thế?


Anh ấy à…
Giản Thù ngừng lại một chút rồi mới cười nói,
Anh ấy là người năm đó đã cứu tôi ra khỏi tay hung thủ.

Sắc mặt Lý Chấn càng trở nên khó coi hơn, sức ảnh hưởng từ một nạn nhân sống sót hắn ta đã khó gánh được rồi, lại còn thêm một cảnh sát phụ trách nữa. Nếu chuyện này làm lớn lên, thì quả là trăm phần trăm có lợi cho bọn họ, có khi Giản Thù còn trở nên nổi tiếng sau một đêm nữa, nhưng đối với hắn ta thì đó lại là tổn thất khổng lồ!
Mạnh Viễn ở đầu bên kia ngây người không hiểu chuyện gì xảy ra.
Thế quái nào ấy nhỉ?
Giản Thù quay lại, hỏi Lý Chấn với vẻ thăm dò:
Tổng giám đốc Lý còn có chuyện gì không?

Lý Chấn khó nhọc giơ tay chỉ vào chiếc điện thoại trong tay5 cô:
Cô tắt máy đi đã rồi nói!

Giản Thù nhìn hắn ta, rồi nói vào điện thoại:
À… Phóng viên Trần ạ, xin lỗi, tôi lại bận mất rồi, một lúc nữa tôi gọi lại cho anh sau nhé.

Dứt lời, cô cất điện thoại đi.

Đợi đã!

Lý Chấn kích động nên chạm đến thắt lưng, đau đến run người.
Giản Thù đã đặt tay lên tay nắm cửa, nghe hắn ta n6ói vậy thì quay lại kinh ngạc hỏi:
Tổng giám đốc Lý còn chuyện gì nữa không?

Nguyễn Lan hỏi:
Em đã nói gì với hắn ta vậy?


Giản Thù khẽ lắc đầu:
Chị Nguyễn Lan, chuyện này để sau nói đi, phiền chị gọi bác sĩ đến cho hắn ta đã…


Bây giờ hai chân cô đang hơi mềm ra rồi.

Nguyễn Lan vội nói:
Vậy em chờ chị một lát, lát nữa chị đưa em về.


Chờ Nguyễn Lan đi khuất, Giản Thù mới lấy điện thoại ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.