Chương 146: Hôm nay cậu ra đường có mang não không đấy?



Lão Triệu vẫn còn ở trong đó, bảo bọn em chờ một lát.


Đang nói thì cánh cửa bên trong mở ra, Lão Triệu tháo khẩu trang, ngồi xuống đối d8iện ba người, đưa báo cáo phân tích cho họ:
Giám định xong rồi, tôi đã bảo họ gửi tài liệu của tất cả những người đặt chân vào hiện trường vụ án3 mười năm trước đến so sánh, đều trùng khớp, không thừa.

Mạnh Viễn đập vào vai cậu ta:
Hôm nay cậu ra đường có mang não không đấy?


Ý cậu là gì?

Phó Thời Lẫm nhàn nhạt nói:
Đôi khi thôi miên tâm lý sẽ dẫn đến hiện tượng sai lệch do ảnh hưởng từ nỗi sợ của chính người bị hại, không thể chỉ dựa vào đó làm manh mối chắc chắn được.


Thế thì làm thêm một lần thôi miên tâm lý nữa, liệu có…
Kết quả tốt hơn không?
Trước mắt, vụ án này đã thành lập nhóm chuyên án đặc thù phụ trách vụ án, nhưng do đội hình sự số 3 chịu trách nhiệm.
Đầu mối trong tay họ còn ít như thế này thì nói gì đến đội 3, chắc chắn họ đang lo lắng đến sứt đầu mẻ trán rồi. Củ khoai bỏng rẫy này rơi vào tay ai thì người đó cũng đều lo lắng hết.
Bên điều tra hình sự, tổ giám định, tổ thu thập chứng c6ứ…
Anh đặt báo cáo phân tích sang một bên, hỏi:
Tài liệu của những người đó đâu?

Phó Thời Lẫm cầm bản báo cáo lên xem qua.
Lúc đầu, trừ anh vào cứu Giản9 Thù ra, sau đó ít nhất có khoảng hai mươi người đi vào hiện trường xảy ra vụ án.
Nếu hung thủ thật sự đang ẩn nấp trong số những người này thì chỉ số IQ phạm tội của hắn sẽ càng cao hơn, cực kỳ giỏi che giấu bản thân, sẽ không hỏi được gì cả.
Chu Tiến hỏi:
Đội trưởng Phó, vậy chúng ta nên bắt đầu điều tra từ đâu?

Chu Tiến chưa dứt lời đã bị Mạnh Viễn đạp cho một cái thật mạnh, cậu ta lập tức quay sang cao giọng nói:
Không dưng cậu cứ đá tôi làm gì?

Mạnh Viễn cười khan nói:
Đội trưởng Phó, vậy bọn em đi trước đây.

Phó Thời Lẫm lại nhìn về phía bản báo cáo phân tích, ánh mắt nặng trĩu, mấy phút sau anh mới nói:
Cho kiểm tra tất cả những người cao từ 1m80 đến 1m85 trong thành phố, kết hôn hoặc đính hôn vào khoảng ngày 31 tháng 12 mười năm trước, bao gồm đã li dị. Độ tuổi hiện tại khoảng hơn 45 tuổi, bề ngoài nho nhã, nói năng điềm đạm, có trí thông minh tội phạm.

Chu Tiến gật đầu ghi lại, thấy hơi nghi hoặc, lại hỏi:
Vậy không cần tiếp tục điều tra những người năm đó ra vào hiện trường nữa ạ?

Mạnh Viễn vỗ vỗ lên tập tài liệu nằm trên bàn,5 nói:
Đội trưởng Phó, ở đây này, nhưng trước đây tôi đã kiểm tra một lượt rồi, trong những người này có người vẫn tại vị, có người đã nghỉ hưu, nếu muốn hỏi từng người một có lẽ sẽ tốn rất nhiều thời gian.

Phó Thời Lẫm hơi ngừng lại, giọng vừa trầm thấp vừa lạnh lùng:
Không cần hỏi từng người một.

Lão Triệu nhắc nhở:
Bây giờ chúng ta không có bất kỳ chứng cứ mang tính định hướng nào, nếu điều tra đồng nghiệp không chỉ khiến bên ngoài nảy sinh nghi ngờ đối với cơ quan tư pháp, mà còn trúng vào kế của hung thủ nữa.

Chu Tiến vẫn rất buồn bực:
Nhưng không phải lúc trước nói hung thủ bị thương sao, trong số các vết máu tại hiện trường chắc chắn có vết máu của hắn…


Đi luôn à? Tôi…



Đi thôi đi thôi, cậu nói nhảm nhiều thế nhỉ, còn nhiều việc phải điều tra lắm.


Mạnh Viễn ngoắc cổ Chu Tiến, dứt khoát kéo tuột cậu ta ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.