Chương 145: Đôi khi khả năng diễn xuất của nữ diễn viên được dùng như thế đấy


Giản Thù mỉm cười, nhanh chóng hôn lên môi anh một cái, rồi quay lại ghế ngồi:
Em tha lỗi cho anh rồi, chúng ta về nhà thôi.


Đôi khi khả nă8ng diễn xuất của nữ diễn viên được dùng như thế đấy.

Phó Thời Lẫm cạn lời.
Thật ra lúc Giản Thù nói hoàn toàn không có ý gì khác, tối hôm qua đúng là cô đã chăm sóc anh cả đêm mà, nhưng vừa dứt lời, cô lại cảm thấy hình như có gì đó sai sai.
Cô chậm chạp nhớ lại cảnh tối hôm qua, lồng ngực bất giác cảm thấy ngứa ngáy, hai vành tai lập tức đỏ bừng lên.
Giản Thù liếc nhìn, thấy đội trưởng Phó đã mặc áo khoác rồi bèn vội hạ cửa sổ xuống, nhân cơ hội thổi tan cái nóng trong người mình:
Anh hút đi, anh hút đi.

Cổ họng anh hơi ngưa ngứa. Anh đặt một tay dưới môi ho mộ3t tiếng, đang định sờ tay vào túi quần thì nhận thấy Giản Thù nghiêng đầu nhìn mình.
Anh dừng lại, chuyển hướng sang cầm chai nước bên cạnh,9 lúc anh đang chuẩn bị uống thì Giản Thù hỏi:
Đội trưởng Phó, ban nãy anh định hút thuốc đấy à?

Anh trả lời với vẻ hơi mất tự nhiên:
Khôn6g.

Giản Thù nghĩ một lát rồi lấy trong túi ra một viên kẹo, bóc vỏ đưa cho anh:
Vậy anh ăn kẹo trước đi, về đến nhà rồi hút thuốc sau nhé.

Cô nghiêng người bỏ viên kẹo vào miệng anh, lại thuận đà hôn lên mặt anh một cái, ngọt ngào nói:
Em yêu anh.

Khóe miệng Phó Thời Lẫm nhếch lên, vị ngọt mát dần lan tràn trên đầu lưỡi. Anh khởi động xe ô tô, nói:
Em ngồi cho chắc.


Đồ phản bội!

Mạnh Viễn trả lời:
???

Sau khi nhận được điện thoại từ Giản Thù, cậu ta chẳng hiểu gì cả, lại nghe thấy mấy chữ
vụ án giết người liên hoàn
, sợ xảy ra chuyện gì mới vội lập tức báo cáo cho đội trưởng Phó.
Cửa sổ vừa hạ xuống đã bị kéo lên.
Cô quay lại, khó hiểu hỏi:
Đội trưởng Phó?

Phó Thời Lẫm thắt dây an toàn, nói:
Không phải em đói rồi à, về nhà đã.

Giản Thù ngoan ngoãn ngồi lại ghế của mình, thắt dây an toàn vào:
Em ngồi chắc rồi, chúng ta đi thôi.


Về đến nhà, Phó Thời Lẫm vào bếp nấu ăn. Giản Thù lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Mạnh Viễn.
Tối qua Giản Thù đã ngửi thấy trên người anh có mùi thuốc lá rồi, cô biết cai thuốc không dễ, hơn nữa đã cai một thời gian rồi hút lại t5hì càng khó cai hơn.
Cô tháo dây an toàn, nhoài người xuống ghế sau lấy áo khoác đưa cho anh:
Anh mặc áo lên rồi hút, không thì tí nữa sẽ cảm lạnh nặng hơn đấy, đến tối lại làm khổ em.

Phó Thời Lẫm lại ho liền hai tiếng, mở nắp uống hết quá nửa chai nước mới nén được cơn ngứa trong cổ họng xuống.
Giản Thù nhanh chóng giải thích vắn tắt câu chuyện cho cậu ta, lại nhắn:
May mà tôi nhanh trí, đã nhanh chóng hóa giải được mối nguy rồi.



Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến đánh giá thi đua của đội trưởng Phó thật, nhưng nếu tên Lý gì đó thật sự muốn kiện thì chưa biết ai thua đâu. Thành tích và huân chương của đội trưởng Phó nhiều đến mức có thể đè chết hắn ta đấy.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.