Chương 156: Trong đám đông có một ánh mắt âm u lạnh lẽo đang nhìn cô chằm chằm
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 826 chữ
- 2022-02-04 06:46:36
Cô ấy ôm một cốc trà sữa nóng hổi chạy đến đưa cho Giản Thù:
Chị Giản Thù, em thấy hình như hôm nay chị không khỏe lắm, uống đồ nóng đ8i, sẽ đỡ hơn một chút đấy.
Giản Thù đón lấy, nở nụ cười gượng gạo:
Cảm ơn em.
Giản Thù há miệng, vô thức nhìn về phía đạo diễn.
Khoảng khắc nhìn thấy đội trưởng Phó, cô hơi ngẩn người. Buổi sáng lúc anh đưa cô đến không hề nhắc chuyện này. Chẳng lẽ đây là niềm vui bất ngờ anh dành cho cô ư?
Không cần đâu, không cần đâu, sắp bắt đầu quay rồi, em sang bên cạnh nghỉ ngơi đi.
Phương Phương nhìn cô với vẻ lo lắng:
Chị có kiên trì được không đấy?
Giản Thù thở hổn hển, thấy hơi khó hiểu. Chẳng phải hôm nay không có cảnh quay của Tần Khả Khả sao, cô ta đến đây làm gì?
Đúng lúc này, Phương Phương ôm ly trà sữa chạy đến, vẻ mặt kích động:
Chị Giản Thù, chị Giản Thù, em vừa nhìn thấy một người đàn ông cực kỳ đẹp trai! Rất man, hormone nam tính như kiểu bùng nổ ấy, giờ đang nói chuyện với đạo diễn, á á á!!! Em nghe nói hình như là chuyên gia chỉ đạo cho cảnh quay hôm nay mà đoàn làm phim đặc biệt mời đến!
Đạo diễn gọi Giản Thù đến, rồi gọi cả nam diễn viên đóng vai hung thủ và những nam diễn viên đóng vai cảnh sát tiến hành truy bắt tội phạm khác.
Cảnh quay này chúng ta sẽ dùng đến flycam để quay góc cao. Một lát nữa lúc mọi người chạy, biểu cảm trên mặt phải điều chỉnh cho thích hợp, nhất là Giản Thù, nhất định phải dùng đủ sức để chạy thật. Cô phải nhớ cô đóng vai một nữ cảnh sát, đừng chạy cho chỉ để khoe chân khoe dáng, làm khán giả không nhập tâm.
Được mà.
Giản Thù lại hoạt động tay chân một chút. Lúc nhìn qua đó lần nữa, cô phát hiện không biết Tần Khả Khả đã đứng trước mặt Phó Thời Lẫm từ lúc nào, cô ta đang ngượng ngùng quấn quấn tóc, nhỏ giọng nói gì đó với anh.
Giản Thù nghiến răng, hừ một tiếng rồi dời mắt.
Sự dịu dàng 9cuối cùng mà đội trưởng Phó dành cho cô hẳn chính là không để lại dấu hôn trên cổ cô, nếu không thì cô đào một cái hố chôn mình luôn c6ho xong.
Giản Thù mới uống một ngụm trà sữa, đạo diễn đã gọi cô vào thảo luận cảnh quay rồi.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng điềm tĩnh của đội trưởng Phó khi thảo luận với đạo diễn, Giản Thù bất giác nhớ đến tối hôm qua lúc ở trên giường, anh thở hổn hển nhẹ nhàng nói bên tai cô, giọng nói khàn khàn vô cùng gợi cảm.
Gương mặt cô bỗng chốc nóng bừng. Ôi ôi ôi, xấu hổ chết đi được!
Có lẽ Phương Phương hiểu lầm
bà dì
3của cô đến thăm, cho nên mới không khỏe, nhưng cô cũng không thể giải thích được.
Thật sự rất khó mở lời.
Đạo diễn ở bên kia cầm loa phát thanh hét lớn:
Ok, các bộ phận chuẩn bị, đếm ngược mười giây. Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một. Chuẩn bị…
Bắt đầu!
Quá đẹp trai luôn chị nhỉ! Mà còn không phải kiểu đẹp trai ẻo lả nhá, anh ấy thật sự quá là ‘man’ luôn ấy!
Phương Phương vẫn đang kích động, quay sang muốn giao lưu trò chuyện với Giản Thù, nhưng lại ngạc nhiên nói:
Chị Giản Thù, sao mặt chị đỏ quá vậy, có phải chị không khỏe không, có cần em đi nói với đạo diễn…
Giản Thù gật đầu:
Tôi biết rồi.
Được rồi, qua bên cạnh chuẩn bị đi, năm phút sau bắt đầu quay.
Giản Thù đứng ở khoảng đất trống nhảy tại chỗ, khởi động làm nóng người, cố gắng để trông bản thân không quá mệt mỏi và tiều tụy.
Lúc này, cô nhìn thấy Tần Khả Khả đeo mắt kính đen bước xuống xe.
Giản Thù vội kéo cô ấy lại, ôm mặt điều chỉnh biểu cảm của mình:
Không sao, chỉ là lúc nãy chị khởi động hơi gấp, trạng thái thế này lát nữa quay phim mới tốt.
Vậy bụng chị còn đau không? Hay là em đi mua cho chị cốc nước đường đỏ nhé?
Phân đoạn này là cảnh hun5g thủ bị đuổi bắt sau khi lộ tẩy, họ sẽ phải diễn một cảnh rượt đuổi chấn động lòng người.
Cảnh quay rất đơn giản, không có lời thoại gì nhiều, nhưng người trên quảng trường thật sự quá đông, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, cần có năng lực ứng biến tức thời cực tốt mới được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.