Chương 173: Hôm nay tạm thời thế này đã, lần sau bù cho em
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 893 chữ
- 2022-02-04 06:46:37
Hoa trong giỏ của cô bé ấy toàn là những cành lẻ tẻ, muộn quá rồi, gần đó cũng không có tiệm hoa nào nên anh đành dùng tạm. <8br>
Giản Thù xoay người, đối diện với anh, đôi mắt sáng lấp lánh:
Bởi vì là anh tặng nên em thích.
Nụ cười dâng3 lên trong đôi mắt đen láy của Phó Thời Lẫm. Anh cúi đầu cắn lên môi cô, bàn tay đặt trên lưng cô siết chặt, ôm cô vào lòng.9
Một lúc lâu sau, Giản Thù mới ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ửng:
Anh có đau không?
Môi của Phó Thời Lẫm khẽ mấp máy, cuối cùng vẫn không giải thích gì, chỉ ôm cô vào lòng:
Qua lúc đau rồi.
Từ nơi sâu thẳm trong cơ thể bùng lên ngọn lửa, khiến lồng ngực của Giản Thù phập phồng lên xuống dữ dội, đôi mắt dần trở nên ướt át. Ký ức của nửa tháng trước liên tục lặp lại một cách rõ ràng trong đầu cô.
Phó Thời Lẫm thuận theo chiếc cổ trắng ngần của cô hôn xuống dưới, bàn tay vòng ra sau lưng cô, cởi khuy áo ngực ra.
Phó Thời Lẫm dở khóc dở cười, nhưng đã đến lúc không giấu được nữa rồi, chỉ đành để mặc cô vậy.
Giản Thù kéo chiếc áo trong cùng của anh lên, đầu tiên đập vào mắt cô là cơ bụng rắn chắc và bằng phẳng của anh, tiếp tục nhìn lên trên, là một miếng băng gạc đã thấm đẫm máu.
Ánh đèn trên đỉnh đầu sáng rực, nhìn màu đỏ tươi trong lòng bàn tay, Giản Thù như bị người ta tạt một gáo nước lạnh, lập tức giật mình tỉnh lại từ trong mơ màng.
Giản Thù…
Phó Thời Lẫm vừa muốn giải thích thì bất thình lình bị cô ấn lên lưng ghế sofa. Gương mặt cô vô cùng lạnh lùng, không để anh kịp lên tiếng đã xé toạc quần áo anh ra.
Hai tay Giản Thù nhẹ nhàng vòng qua eo anh, vùi mặt vào ngực anh.
Đội trưởng Phó, tại sao anh muốn làm cảnh sát?
Cô nhớ chỗ anh bị thương trước khi rời đi là vai. Đây chắc chắn là vết thương mới trong nhiệm vụ lần này.
Cô rũ mắt xuống, vẫn muốn tiếp tục kéo lên trên nữa nhưng Phó Thời Lẫm nắm lấy tay cô, giọng nói trầm hơn vài phần:
Giản Thù à.
Quần áo xộc xệch lộn xộn trên vai, sự mềm mại bị chiếc áo ngực màu đen bao bọc kia trắng đến chói mắt.
Cảm giác đau nhói khe khẽ truyền đến từ trên ngực, hơi thở của Giản Thù càng lúc càng nặng nề, nhưng lại vô thức cong người lên phối hợp với anh.
Anh đi nửa tháng rồi, khát vọng trong lòng và trong cơ thể của Giản Thù hòa trộn vào nhau, điên cuồng nảy nở, dường như vào lúc này, nó đã đặt đến đỉnh điểm.
Phó Thời Lẫm ôm cô đặt lên ghế sofa, từ từ hôn sâu hơn, ngón tay thon dài cởi từng chiếc cúc trên áo cô.
Đúng là tố chất tâm lý rất tốt, nhưng tố chất cơ thể thì không ổn chút nào.
Giản Thù đỏ mặt phản bác,
Em đâu có, rõ ràng là anh…
Không biết khống chế.
Phó Thời Lẫm vuốt lưng cô, nửa đùa nửa thật nói:
Anh không làm cảnh sát thì người cứu em sẽ là người khác đấy.
Như thế thì ngay cả cơ hội gặp nhau họ cũng không có.
Giản Thù bị anh chọc cười, tâm trạng không còn sa sút như vừa rồi nữa:
Thế sao lúc trước anh còn bày ra vẻ lạnh lùng xa cách như vậy chứ. Nếu không phải tố chất tâm lý của em tốt, đã không thèm để ý đến anh từ lâu rồi.
Nụ hôn này không giống với nụ hôn không pha lẫn chút ham muốn nào ở quảng trường lúc nãy. Vào khoảnh khắc đôi môi a6nh áp lên môi cô, trong không khí có thứ gì đó lặng lẽ ươm mầm, đang chờ cơ hội để bùng phát.
Giản Thù nhón chân lên5, vòng tay qua cổ anh nhiệt tình đáp lại.
Đồng thời, bàn tay cô luồn vào trong áo anh, men theo cơ bắp đi xuống, dưới lòng bàn tay, là sự thô ráp lạ thường, còn mang theo cảm giác ẩm ướt.
Người đàn ông nằm trên người cô chợt cứng đơ, đôi mắt u ám mà sâu lắng đã tỉnh táo hơn đôi chút, định tóm lấy tay cô, nhưng đã không kịp nữa.
Phó Thời Lẫm hạ thấp giọng nói bên tai cô:
Là ai ngay từ lúc bắt đầu đã khóc, khóc mãi đến khi kết thúc thế?
Chuyện tối hôm đó, Giản Thù đã không còn nhớ rõ nữa rồi. Mấy hôm đó cô vốn rất mệt, nhưng lúc nhìn thấy anh mặc đồng phục cảnh sát, cô như bị ma xui quỷ khiến vậy, nhất thời không khống chế được nữa. Sau đó, quả thực cô đã khóc đến khàn cả giọng, ôm lấy cổ anh nói đủ những lời ngon ngọt. Về điểm này, cô thật sự không thể phủ nhận nổi.
Giản Thù bĩu môi, ngồi thẳng dậy, chỉnh trang lại quần áo, nhón chân chạy vào phòng ngủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.