Chương 175: Đàn ông ở trên giường và ở dưới giường thật sự vô cùng khác nhau


Phó Thời Lẫm hiểu cô đang nghĩ gì, nhỏ giọng nói:
Bọn họ nhất định sẽ thích em.


Nghe thấy đáp án này, trái tim lơ lửng của Giả8n Thù cuối cùng cũng an ổn lại, cô tìm một tư thế thoải mái trong lòng anh:
Ngủ thôi anh. Chúc đội trưởng Phó ngủ ngon.

Cuối cùng mùa đông cũng đã qua rồi.
Chưa được bao lâu, cô lại cảm thấy có thứ gì đó cọ cọ chân mình. Giản Thù cúi đầu nhìn thấy tên nhóc đang đòi được bế kia đã nhảy lên, bèn mỉm cười cúi người ôm nó:
Sao con lại vào đây thế này.

Giản Thù xoay một vòng trước mặt Phó Thời Lẫm rồi chớp mắt hỏi:
Đội trưởng Phó, đẹp không?


Em không lạnh à.

Lúc cô tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao. Cô thỏa mãn vươn vai duỗi người một cái, đã lâu lắm rồi mới có được một giấc ngủ đến khi tự nhiên dậy như thế này.
Giản Thù vừa động đậy liền cảm thấy có gì đó cứng cứng, cứ cấn cấn vào lưng mình bèn tiện tay móc nó ra, hóa ra là món quà tối qua cô vẫn chưa kịp tặng cho người ta.
Cô ngọt ngào đáp lại:
Vâng.

Giản Thù dậy muộn nhưng vừa khéo là giờ ăn trưa. Chờ ăn uống dọn dẹp xong xuôi đâu đấy cũng chỉ mới một giờ chiều.
Cô dụi mắt ngồi dậy, nhìn trái nhìn phải đều không thấy Phó Thời Lẫm ở trong phòng, không lẽ anh đã đi làm rồi sao?
Giản Thù vén chăn ra, vừa ngáp vừa kéo mở rèm cửa sổ rồi nằm nhoài lên bệ cửa sổ, tay chống cằm nhàn nhã phơi nắng.
Ánh mắt Phó Thời Lẫm dừng lại trên bàn tay t9hon dài của cô, nhẹ nhàng nắm lấy nó.


Chiều anh mới đi.

Phó Thời Lẫm xoa đầu cô, đón lấy tên nhóc trong lòng cô rồi nói bằng giọng trầm khàn ấm áp:
Em rửa mặt đi rồi chuẩn bị ăn cơm.

Việc buổi chiều cũng không nhiều, chỉ có điều lần hành động vừa rồi vẫn còn vài báo cáo và hồ sơ cần xử lý nữa.
Nghe thấy anh đồng ý, Giản Thù lập tức chạy vào phòng thay quần áo, sau đó nhanh chóng xuất hiện với một chiếc váy dài đến đầu gối.
Hai âm thanh dường như được vang lên cùng lúc.
Giản Thù cạn lời.
Khoản3g thời gian anh không ở nhà này, cô gần như chẳng thể ngủ nổi.

Ngủ ngon.

Giản Thù bĩu môi, cuối cùng vẫn thỏa hiệp với anh.
Cô đã quen với cái kiểu mặc quần áo một cái là phớt lờ hết chuyện tình cảm lãng mạn trăng gió của đội trưởng Phó rồi.

Đội trưởng Phó, hôm nay em quay cảnh đêm nên chiều rảnh lắm, em có thể theo anh đến đồn cảnh sát được không?


Được chứ.

Cô ngước mắt lên, phát hiện ra anh đang đứng dựa cửa, một tay đút túi quần, lẳng lặng nhìn cô.
Giản Thù cười vui vẻ hơn, bước đến trước mặt anh:
Đội trưởng Phó, anh không tới đồn cảnh sát à?

Gần đây cô dừng hết mọi lịch trình rồi, bên chỗ đoàn phim cũng gần xong nên thờ6i gian không gấp gáp lắm.
So với giai đoạn trước thì Giản Thù rảnh rỗi hơn nhiều, hôm nay quay cảnh đêm cho nên cũng không cần 5phải dậy sớm.
Cô chỉ ra ánh mặt trời chói lóa bên ngoài cửa sổ:
Thời tiết hôm nay tốt lắm, sẽ không lạnh đâu.

Ánh mắt Phó Thời Lẫm dừng lại trên đôi chân trắng muốt của cô, sắc mặt không có gì khác thường:
Nhiệt độ ngày đêm chênh lệch rất lớn, dễ bị lạnh đấy.

Đàn ông ở trên giường và ở dưới giường thật sự vô cùng khác nhau.

Khi Giản Thù thay xong quần áo thì đi ra ngoài, Phó Thời Lẫm chỉ khẽ liếm môi, như thể lần này cũng chẳng khá hơn lần trước chút nào vậy.

Giản Thù mặc quần jean màu đen bó sát, phối với áo khoác và đôi bốt đinh cùng màu, thoạt nhìn có vẻ thoải mái dễ chịu, lại còn rất ngầu nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.