Chương 176: Hoàn toàn không phù hợp với hình tượng trai thẳng sắt đá của đội trưởng phó chút nào


Một lúc lâu sau, Phó Thời Lẫm mới đưa tay day ấn đường, thôi thì chọn bộ này vậy, ít nhất sẽ không bị cảm lạnh.

Thế nhưng, Gi8ản Thù lại hoàn toàn không cảm nhận được suy nghĩ của anh, đến lúc gần ra đến cửa, cô lại đột nhiên nhớ ra gì đó nên vội vàng chạy v3ào phòng ngủ.
Ánh mắt Phó Thời Lẫm rơi xuống đôi mi cong cong của cô:
Đẹp lắm.


Em phải chọn lâu lắm đấy, cuối cùng thấy mỗi cặp này là hợp nhất.

Giản Thù rất thích tay anh, khớp xương rõ ràng, dài mà khỏe khoắn, bởi vì quanh năm phải cầm súng nên có vết chai đặc thù, lúc nhẹ nhàng cầm tay cô sẽ khiến cô có cảm giác bình tĩnh lạ thường.
Cô cúi đầu nhìn một lúc, bất giác nhớ ra tối qua cánh tay này đã làm gì, mặt mũi lập tức đỏ bừng lên, vội vàng rời tầm mắt đi chỗ khác, nhưng lòng bàn tay thì lại bắt đầu toát mồ hôi rồi.
Phó Thời Lẫm ngước mắt lên nhìn cô.
Giản Thù cũng nhấc tay trái lên, để lộ cổ tay, lắc lắc trước mặt anh:
Đồ đôi đấy, anh thấy đẹp không?

Chỉ chớp mắt cô đã lại thở hổn hển chạy đến trước mặt anh ra vẻ thần bí:
Đội trưởng Phó, anh đưa tay ra đi.
9Nói xong lại bổ sung thêm hai chữ,
Tay trái.

Phó Thời Lẫm phối hợp đưa tay ra cho cô.
Phó Thời Lẫm cười, cũng không giải thích:
Đi đi.

Việc này thật sự khiến cô vô cùng bất ngờ, hoàn toàn không phù hợp hình tượng trai thẳng sắt đá của đội trưởng Phó chút nào.
Đến đồn cảnh sát, Phó Thời Lẫm mới nói:
Em vào văn phòng chờ anh nhé, chán thì nghịch máy tính, mật khẩu là sinh nhật em.

Giản Thù ngẩng đầu:
Hả???


Hệ thống nội bộ của bọn anh còn có mật khẩu khác nữa.

Không cần phải e dè nữa nên Giản Thù vui vẻ vẫy tay với anh:
Vậy em đi đây, anh cứ lo việc của anh đi nhé.

Hai người cùng bước về phía thang máy. Lúc này không có ai, Giản Thù bèn kể lại cho anh nghe những việc trong nửa tháng này, dọc đường nói suốt không ngừng, tâm trạng rất tốt.
Phó Thời Lẫm yên lặng nghe, khóe môi cong lên thật dịu dàng.
Dù đội trưởng Phó có nhiệm vụ thì vẫn có thể đeo đồng hồ được, cô có hoạt động bên ngoài cũng có thể đeo được, không nhạy cảm như nhẫn mà cũng không bất tiện như vòng cổ.
Phó Thời Lẫm biết giá của chiếc đồng hồ này, hẳn là cô đã tiêu gần sạch khoản tiết kiệm của mình rồi.
Giản Thù sắn tay áo anh lên,6 tháo chiếc đồng hồ trên tay xuống đặt sang bên cạnh, rồi lấy thứ giấu trong túi ra đeo lên cho anh.
Đó là một chiếc đồng hồ5 dây da màu đen, kiểu dáng mới nhất năm nay.
Ok, đổ tội thành công!
Phó Thời Lẫm á khẩu.
Phó Thời Lẫm gật đầu:
Ừ.

Giản Thù vừa đi, Chu Tiến đã áp sát lại gần:
Đội trưởng Phó, anh đang công khai yêu đương ở đồn đấy à? Còn đưa cả người đến văn phòng nữa, không sợ đồn trưởng Diệp nhìn thấy sẽ chém anh à?

Đối với việc này Giản Thù cũng chẳng nghĩ gì nhiều, đồ đôi đầu tiên của cô và đội trưởng Phó đương nhiên phải mua thứ tốt nhất, hết tiền thì lại kiếm tiếp, có sao đâu.

Đi thôi.
Phó Thời Lẫm nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau.
Nếu không phải do xung quanh đông người thì Giản Thù thật sự chỉ muốn ôm anh hôn một cái thôi.

Nhưng bình thường máy tính trong đồn cảnh sát đều không cho người ngoài đụng vào, sợ bị lộ bí mật mà.

Phó Thời Lẫm nhận ra sự khác lạ của cô nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ hỏi:
Em nóng à?


Hơi… hơi hơi ạ, hôm nay nắng to quá, em muốn mặc váy mà anh lại không chịu.

Phó Thời Lẫm cười nhạt:
Cũng không phải ông ấy chưa từng nhìn thấy.

Chu Tiến cảm thấy từ khi bắt đầu yêu, đội trưởng Phó như biến thành một con người khác vậy, không còn là đội trưởng mặt lạnh nhạt nhẽo vô vị nữa. Lúc trước có qua tám đời cũng không bao giờ thấy anh cười một lần, bây giờ chỉ cần có chị dâu ở cạnh là anh cười nhiều hơn hẳn.
Sức mạnh của tình yêu quả là vĩ đại.

Phó Thời Lẫm vừa đi vừa hỏi cậu ta:
Cậu viết xong báo cáo chưa?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.