Chương 177: Hoàn toàn không phù hợp với hình tượng trai thẳng sắt đá của đội trưởng phó chút nào
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 813 chữ
- 2022-02-04 06:46:56
Lần này đội 3 tổn thất rất lớn, cần thêm một khoảng thời gian nữa mới khôi phục lại được.
Vâng.
Cô nhập từng số từng số vào, khóe môi cong lên.
Máy tính đã được khởi động, màn hình là huy hiệu cảnh sát to đùng.
Giản Thù mở trang web tìm kiếm, nghĩ một lát rồi nhập tên đội trưởng Phó vào.
Tên của anh cũng tượng trưng cho vinh quanh và bộ mặt của cả đồn cảnh sát.
Đôi mắt đen của Phó Thời Lẫm hơi nheo lại, giọng cũng lạnh đi:
Các mối quan hệ xung quanh thì sao?
H9ắn ta đoạn tuyệt quan hệ với gia đình từ sớm để đi theo một đám nghiện hút, đã điều tra qua những người trong nhóm đó nhưng cũng không có gì đáng ngờ6. Có điều, bọn họ nói trước đây, ở trước mặt bọn họ, Vương Kiến Quân chưa từng có lời nói hay hành động gì thể hiện sự thù hận với cảnh sát. Hành vi 5lần này của hắn ta quả thực có hơi kỳ lạ.
Không khí quanh người đột nhiên trở nên lạnh giá, nhiệt độ cũng giảm mạnh.
Giản Thù không hề nhắc nửa lời về chuyện này, lúc tới còn vui vẻ chia sẻ với anh những chuyện thú vị trong cuộc sống của cô trong thời gian vừa rồi…
Mỗi lần có lãnh đạo cấp trên đến thị sát, Diệp Thường Lâm đều đưa bọn họ đi thăm quan phòng làm việc của Phó Thời Lẫm một vòng rồi sau đó mới đến phòng mình.
Giản Thù ngồi trên ghế làm việc của anh nhìn máy tính trước mặt.
Phó Thời Lẫm hơi dừng bước:
Chuyện gì vậy?
Chu Tiến vừa nghe đã hiểu ngay anh vẫn chưa biết chuyện này, liền tóm tắt lại tình hình trên mạng cho anh.
Đúng lúc này, có một viên cảnh sát đến nói:
Đội trưởng Phó, đồn trưởng Diệp gọi anh qua đó ạ.
Phó Thời Lẫm cất điện thoại đi, giọng lạnh như nước:
Ừm.
Mạnh Viễn về chưa?
Chu Tiế8n đáp:
Vương Kiến Quân đã điều trị được một khoảng thời gian rồi, tình trạng cơ bản đều đã ổn định. Lúc trước Mạnh Viễn cũng từng thẩm vấn một lần n3hưng câu trả lời vẫn như cũ.
Phó Thời Lẫm không thích bày mấy thứ này ra, mỗi lần nhận thưởng về đều ném vào một góc tủ, khiến chúng nó bị phủ đầy bụi. Mấy cái này, đều là do sau khi anh nhận thưởng bị Diệp Thường Lâm giữ lại, mới treo lên đó.
Một đội trưởng đội cảnh sát hình sự, lại còn là bộ mặt của đồn cảnh sát, phòng làm việc mà không có mấy thứ này sao được.
…
Giản Thù đi một vòng quanh phòng làm việc của anh, xem hết chỗ cúp với bằng khen kia rồi cười kiêu ngạo.
Giản Thù chống cằm, khuỷu tay đặt trên bàn, bắt đầu hành trình lướt net.
Ảnh về đội trưởng Phó rất ít, có vài bức chụp sau lưng và mặt nghiêng nhưng nếu không phải người quen biết anh thì gần như không thể nhận ra được.
Bây giờ hung thủ đã nắm rõ được tin tức thân phận của Giản Thù rồi. Nhưng cũng rất rõ ràng, để tránh ánh mắt của công chúng, lần này hắn ta sẽ không đích thân ra tay nữa. Một lần không thành công nhất định sẽ có lần thứ hai.
Sau khi chỉ đạo xong, Phó Thời Lẫm cầm báo cáo chuẩn bị đi đến phòng làm việc của đồn trưởng thì Chu Tiến hỏi nhỏ một câu:
Chị dâu vẫn ổn chứ ạ? Em thấy mấy bình luận trên mạng khó nghe quá.
Em nghe nói chị dâu vốn đã đàm phán xong mấy hợp đồng phim và đại diện vài thương hiệu rồi, nhưng đều vì chuyện này mà tuột mất.
Ánh mắt Phó Thời Lẫm lạnh như băng, anh rút điện thoại ra xem một lượt.
Thật ra cô cũng không thấy vô vị nhàm chán, nhưng vẫn muốn cảm nhận về thứ dùng ngày sinh nhật của cô làm mật khẩu này một chút.
Giản Thù ấn nút nguồn, màn hình đang yên tĩnh bỗng bật sáng.
Không có gì kỳ lạ cả.
Phó Thời Lẫm mím môi,
Bắt đầu từ hôm nay, phái thêm người bảo vệ cho Giản Thù.
Sau khi kết thúc vụ án mô phỏng giết người ở thành phố B, rồi đến việc Giản Thù từng lên hot search, tuy rằng đã kịp thời xóa đi nhưng cũng không thể bỏ qua khả năng hung thủ đã từng nhìn thấy.
Tiếp tục lướt xuống dưới, có một bức lúc anh đang mặc cảnh phục tác chiến tập huấn, ánh mắt lạnh lùng sắc bén, mồ hôi chảy dọc xuống cằm.
Hormones trên cơ thể như bùng nổ, vô cùng nam tính.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.