Chương 183: Trừ khi là đội trưởng phó ra mặt, còn không thì cô cũng không thể nghĩ ra còn lý do nào nữa


Vấn đề quan trọng là, thời gian lâu dần, chính anh ta cũng không còn phân biệt rõ mục đích của bản thân mình là gì nữa.

Muốn có được cô là th8ật.
Màn hình sáng lên, thấy có người gọi tới, anh ta thong thả nghe máy.

Cậu Hai Thẩm ơi, tư liệu cá nhân của cảnh sát đều không để3 lộ ra ngoài, đặc biệt là cảnh sát hình sự, thân phận bắt buộc phải được bảo mật. Người cậu bảo tôi điều tra đó, tôi dùng đủ mọi cách cũng không điề9u tra được.


Mặc kệ anh ta.

Da mặt của cái tên Thẩm Hành này thật sự quá dày, cô nói đến gãy lưỡi rồi cũng chẳng có tác dụng gì. Anh ta vẫn cứ muốn sao thì làm vậy.
Phó Thời Lẫm ngồi xuống liếc điện thoại một cái, nhẹ giọng hỏi:
Thẩm Chỉ đến đâu rồi?

Quý Thừa Bắc nói:
Để em gọi điện hỏi xem, anh tìm Thẩm Chỉ có việc à?

Tin nhắn của Giản Thù đã gửi đi mà vẫn không nhận được tin nhắn trả lời lại. Bây giờ cũng khá muộn, cô nghĩ chắc đội trưởng Phó đã ngủ nên cũng không chờ nữa. Thời gian nghỉ ngơi sắp hết, cô đặt điện thoại xuống, tiếp tục quay phim.
Phía sau, có một bóng người nhanh chóng lẩn vào trong đám đông.
Anh ta vốn lo rằng lão đại Phó bận rộn nhiều việc sẽ không đi nhưng không ngờ anh lại đồng ý.
Có điều, bây giờ cũng chỉ có Chu Dự Nam chạy nhanh nhất thôi, Trần Tư đang nhận nhiệm vụ gìn giữ hòa bình ở nước ngoài không đến được, Thẩm Chỉ có tiệc xã giao nên muộn chút nữa mới qua.
Thẩm Hành cau mày:
Được rồi, tôi biết rồi.

Thẩm Hành tắt điện thoại xong lại nhìn về phía Giản Thù lần nữa, quả thực 6vẫn không hiểu nổi vì sao cô lại thích một tên cảnh sát vừa nghèo vừa không có tiền đồ như vậy.

Phó Thời Lẫm đi vệ sinh xong, vừa quay lại Quý Thừa Bắc đã gào ầm lên:
Lão đại, điện thoại anh vừa kêu đấy, anh mau xem đi, xem có phải lại có vụ án quan trọng nào không.

Chuyện này giải quyết nhanh như vậy, lại không phải do phía công ty giúp cô tác động nên trừ đội trưởng Phó ra mặt thì cô không thể nghĩ được lý do nào khác nữa.
Cô vốn không muốn để anh nhìn thấy những bình luận ác ý trên mạng đó nhưng xem ra anh đều biết cả rồi.
Tài khoản đó đăng Weibo lúc 19:13, đến 19:50 thì đã bị bắt rồi, giữa hai mốc thời gian còn chưa đầy ba mươi phút.
Sau khi bắt được người, dù còn đang thẩm vấn nhưng đã đăng bài minh oan cho cô rồi.
Quay xong cảnh này, đạo diễn nói nghỉ ngơi m5ười phút.
Giản Thù đang uống nước thì Phương Phương cầm áo khoác đến cho cô rồi nói nhỏ:
Chị Giản Thù, cậu Thẩm ngồi bên đó suốt một buổi tối rồi, chị nghĩ rốt cuộc anh ta định làm gì vậy?

Giản Thù lấy điện thoại ra xem giờ. Sắp mười hai giờ rồi, không biết đội trưởng Phó đã ngủ chưa.
Cô nhận lấy áo khoác trong tay Phương Phương rồi đi sang bên cạnh nhắn tin. Gửi tin nhắn xong, cô lại mở Weibo lên xem lại bài post kia của
Cảnh sát mạng Vân Thành
.
Chu Dự Nam đá anh ta một cái:
Cái mồm cậu không nói được cái gì hay ho hơn à, đâu ra mà lắm án từ thế được.

Sau khi ra khỏi cửa hàng bán nhẫn, Quý Thừa Bắc dùng lý do đã nhiều năm không gặp để lôi kéo mọi người tụ tập.

Ừm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.