Chương 229: Chưa nếm ra được, hay để anh thử lại nhé?


Tố chất tâm lý của tên này thật sự quá mạnh mẽ.

Cửa phòng thẩm vấn mở ra, Phó Thời Lẫm bước vào ngồi xuống đối diện Bạch Trường 8Châu, giọng nói trầm thấp lạnh lùng:
Về chuyện hôm qua, Giáo sư Bạch có gì muốn nói không?


Bạch Trường Châu từ tốn đáp:
Tôi 3nhỡ tay làm cô Giản bị thương, tôi cảm thấy rất áy náy về chuyện ấy, nhưng ngoài ra thì không còn gì để giải thích cả.

Phó Thời Lẫm quay người bước đi, ánh mắt lạnh như băng.
Bên ngoài phòng thẩm vấn, Chu Tiến nhễ nhại mồ hôi, nói:
Đội trưởng Phó, bọn em đã đối chiếu hết rồi, trong khoảng thời gian xảy ra vụ án năm đó, Bạch Trường Châu không có mặt ở thành phố Vân.


Cậu chắc chứ?


Cô ấy đi cùng với Trần Văn Quang, nhưng khi tôi vào gian của hai người họ thì Trần Văn Quang không có ở đó.

Anh ta trả lời một cách vô cùng bình tĩnh, không có bất kỳ sơ hở nào.
Ánh mắt của Phó Thời Lẫm rơi xuống bàn tay trái của Bạch Trường Châu, hờ hững hỏi:
Giáo sư Bạch đã kết hôn rồi sao?

Tay Bạch Trường Châu hơi cứng lại, nhưng chẳng mấy chốc đã trở lại bình thường, khẽ bật cười nói:
Chuyện đã qua lâu rồi, không đáng nhắc tới nữa.

Mạnh Viễn đặt một tập tài liệu xuống trước mặt Phó Thời Lẫm. Mười lăm năm trước vợ của Bạch Trường Châu mắc bệnh nặng qua đời, những năm sau đó anh ta vẫn chưa tái hôn.
Phó Thời Lẫm đọc lướt qua rồi nói:
Xem ra giáo sư Bạch rất trọng tình cảm nhỉ.

Sau hơn hai mươi phút căng thẳng, bên ngoài phòng thẩm vấn chợt vang lên tiếng gõ cửa, Chu Tiến thở hổn hển nói:
Đội trưởng Phó ơi...

Phó Thời Lẫm đặt bút xuống đứng lên, đút một tay vào túi quần:
Giáo sư Bạch cứ ngồi đây một lát nhé, tôi có chút việc phải xử lý đã.

Bạch Trường Châu mỉm cười:
Đội trưởng Phó cứ giải quyết công việc đi, không cần phải để ý đến tôi.

Bạch Trư6ờng Châu mỉm cười:
Cho phép tôi hỏi một câu, cô Giản có định kiện tôi ra tòa không?

Phó Thời Lẫm hơi ngước mắt lên, vẻ mặt hờ5 hững:
Không.

Vết thương anh ta tạo ra chỉ là vết thương nhẹ, không đủ để truy cứu trách nhiệm hình sự.

Vì sao9 anh lại có mặt ở đó?


Tôi có hẹn với một người bạn, vừa khéo chạm mặt cô Giản.


Người bạn nào vậy?


Nếu đã như vậy thì việc tôi tới đây chỉ là để hỗ trợ điều tra mà thôi, nên tôi không có nghĩa vụ phải khai báo quan hệ cá nhân của mình, đúng không đội trưởng Phó?


Trong phòng không hề có dấu vết thủy tinh rơi vỡ, giáo sư Bạch nói đã nhỡ tay làm Giản Thù bị thương, vậy mảnh thủy tinh này là từ đâu ra?

Bạch Trường Châu nói:
Lúc ấy tôi thấy cô Giản ngồi ở đó, vốn định tới chào hỏi một tiếng, nhưng tâm trạng của cô ấy không được ổn định, tôi sợ cô ấy xảy ra chuyện nên đành phải nghĩ ra một cách khiến cho cô ấy tỉnh táo lại. Mảnh thủy tinh đó rơi ở thùng rác bên ngoài, tôi chỉ tiện tay nhặt lên thôi.

Phó Thời Lẫm không nói thêm nữa, anh cầm bút máy trong tay, vẻ mặt bình thản, không biết đang suy nghĩ gì.
Trong phòng thẩm vấn yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng kim đồng hồ kêu tích tắc.
Dường như Bạch Trường Châu cũng không hề lo lắng. Anh ta dựa vào lưng ghế, hai bàn tay đan vào nhau, trông rất ung dung bình thản.
Bạch Trường Châu nói:
Đã kết tóc thành vợ chồng rồi thì đây là việc nên làm mà, tôi tin đội trưởng Phó cũng là một người rất trọng tình cảm, hẳn là có thể hiểu được cảm giác này.

Mạnh Viễn đứng bên cạnh nghe cũng cảm thấy người này không dễ đối phó chút nào. Cho dù có hỏi gì đi chăng nữa, anh ta đều sẽ trả lời một cách khiêm tốn lịch sự, kín kẽ không một lỗ hổng.
Chuyện Giản Thù bị thương ngày hôm qua, bọn họ cũng chỉ có thể tra hỏi anh ta theo thông lệ chứ không thể tiến hành điều tra sâu hơn được. Chắc hẳn anh ta cũng biết điều này nên mới không hề lo lắng hay sợ hãi gì.
Ánh mắt của Phó Thời Lẫm trầm xuống:
Vì sao tâm trạng của cô ấy không ổn định?


Chuyện này tôi không thể biết được, lúc tôi gặp cô ấy thì cô ấy đã như vậy rồi.


Lúc đó trong phòng ngoài cô ấy ra thì còn ai khác không?

Chu Tiến gật đầu:
Chắc chắn ạ, lúc đó anh ta ra nước ngoài tham gia một cuộc nghiên cứu học thuật, có ghi chú xuất nhập cảnh rõ ràng, bọn em cũng đã tra hỏi tất cả những người cùng tham gia cuộc nghiên cứu học thuật đó với anh ta. Anh ta có đầy đủ bằng chứng vắng mặt.


Phó Thời Lẫm đưa tay lên day ấn đường.


Đàn anh.
Đinh Du đi tới,
Có manh mối về quan hệ giữa Bạch Trường Châu và Ôn Hải Thanh ạ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.