Chương 252: Cảnh sát trưởng mèo đen


Lần này hai người chia xa, phải lâu lắm mới có thể gặp lại, nên cả hai làm chuyện đó còn kịch liệt hơn hẳn bình thường. Dù Giản Thù có khóc8 lóc kêu gào
anh Phó ơi, anh Phó ơi
cũng chẳng có tác dụng gì.

Khó khăn lắm mới kết thúc, đội trưởng Phó lau dọn cho cô xong là 3xuất phát đi luôn.

Vâng… Phương Phương ở dưới nhà chờ em rồi.


Để anh đưa em xuống.
Phó Thời Lẫm đưa bữa sáng trong tay cho cô,
Lên xe nhớ ăn đấy.

Giản Thù vòng hai tay qua eo anh, giọng vô cùng sung sướng:
Em thích lắm, nhìn nó giống anh cực kỳ.

Phó Thời Lẫm mỉm cười, đưa cô xuống dưới nhà.
Nhìn con búp bê vải trong tay Phó Thời Lẫm, nụ cười trên môi Giản Thù càng tươi tắn hơn, cô còn hơi ngạc nhiên, vui vẻ hỏi:
Anh mua cái này ở đâu thế?

Phó Thời Lẫm nhướng mày hỏi:
Em thích không?

Giờ vẫn còn sớm quá, hầu như các cửa hàng đều chưa mở cửa, anh tốn rất nhiều thời gian mới tìm được cửa hàng này.
Anh vốn muốn tặng cô một con búp bê vải để cô có thể ôm đi ngủ. May quá, vừa rồi lại nhìn thấy cái này. Anh nghĩ, chắc cô sẽ thích nó.
Tuy ở dưới nhà không có ai, nhưng ở trên xe, Phương Phương đang vô cùng hào hứng quan sát, đôi mắt sáng rỡ.
Cuối cùng Phó Thời Lẫm chỉ xoa đầu cô, nói:
Em mặc ấm vào một chút, đừng để bị cảm lạnh.


Ồ, chị nói em mới để ý… càng nhìn càng thấy giống ấy.


Giống đúng không? Chị cũng cảm thấy nó quá là đáng yêu luôn.

Ngay khi cô định đi ra thì nghe thấy tiếng chìa khóa lách cách bên ngoài.
Giản Thù chớp chớp mắt nhìn ra, thấy Phó Thời Lẫm cầm đồ ăn sáng trong tay, nhẹ nhàng hỏi cô:
Em phải đi bây giờ à?

Giản Thù mơ mơ màng màng ngủ được hai tiếng, cho đến tận khi chuông điện thoại Phương Phương gọi đến đánh thức 9cô.
Cô ngáp dài một cái, dụi mắt ngồi dậy, phát hiện vali hành lý của mình đều đã được sắp xếp ổn thỏa cả rồi.
Giản Thù ôm cảnh sát trưởng mèo đen vào lòng, thích không chịu được.
Phương Phương ngồi bên cạnh chỉ biết thầm rơi nước mắt, rất muốn hát một bài:
Ngồi trên cây chanh cao cao…


Lúc anh bận thì không cần nhớ em, lúc không bận thì trong đầu nhất định chỉ được chứa toàn hình ảnh của em thôi.

Anh bật cười thành tiếng, đưa thứ gì đó ở sau lưng ra cho cô:
Nhớ chú ý an toàn nhé, có chuyện gì thì gửi tin nhắn cho anh, anh đọc được sẽ trả lời em ngay.

Giản Thù đáp:
Em biết rồi mà, anh mau về nghỉ ngơi đi.
Nói rồi cô lại giơ con búp bê trong tay lên, khuôn mặt nhỏ xinh rạng ngời tươi tắn:
Nó sẽ bầu bạn với em.

Cô vừa lên xe, Phương Phương lập tức xán lại gần, nhìn cảnh sát trưởng mèo đen trong tay cô:
Chị Giản Thù, chị mua cái này từ bao giờ thế ạ?
Giản Thù khẽ nhéo tai cảnh sát trưởng mèo đen, tươi cười nói:
Em không cảm thấy nó rất giống với đội trưởng Phó sao? Đặc biệt là vẻ mặt này này, vừa nghiêm túc vừa chính trực…

Áo ngoài, đ6ồ lót, giày, tất cả đều đã được xếp chỉnh tề gọn gàng.
Giản Thù lật ra xem, thấy chẳng có cái váy nào cả, quần cũng toàn là loại ố5ng rộng…

A a a… hồi ức trẻ thơ của mị sống lại rồi, mị muốn đi xem lại phim cảnh sát trưởng mèo đen!


Mềnh là mềnh muốn con búp bê trong lòng cô ấy ấy. 500 xị em đồng bào có ai có địa chỉ mua không?

Lần này đi qua lối đi trong suốt ở sân bay, trong lòng Giản Thù lúc nào cũng ôm cảnh sát trưởng mèo đen, mặt tươi cười xán lạn.

Ôi trời ơi, Giản Thù cười lên nhìn thật đáng yêu. Muốn say trong cái lúm đồng tiền của cô ấy luôn.

Giản Thù đón lấy, nhón chân hôn lên môi anh một cái, đôi mắt xinh đẹp cong cong như hai vầng trăng khuyết:
Anh đừng nhớ em quá nhé, nhớ phải ăn cơm đúng giờ. Em sẽ bảo Mạnh Viễn giám sát anh giúp em.

Môi Phó Thời Lẫm cũng cong lên, khẽ khàng vuốt ve tóc cô:
Em chắc là em không muốn anh nhớ em à?

Cô khẽ bật cười, đội trưởng Phó đúng là thùng giấm chua.
Ra khỏi phòng tắm, Giản Thù lại bỏ thêm đồ dưỡng da vào trong vali, thêm vài bộ quần áo nữa, đựng đầy cả hai vali to.
Giản Thù ôm con búp bê mãi, thích không muốn buông ra, chỉ vẫy tay chào anh, thậm chí còn chẳng thèm cho anh một cái ôm tạm biệt:
Đội trưởng Phó, em đi nhé.

Anh khẽ liếm môi, kéo cô quay ngược trở lại.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.