Chương 260: Muốn anh tắm cùng em không?
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 932 chữ
- 2022-02-06 07:18:53
Giản Thù phồng má phụng phịu:
Ừm… vậy thì thôi.
Sấy thêm năm phút nữa, Phó Thời Lẫm mới thả cô ra.
Ra khỏi cửa, Giản Th8ù đội mũ lưỡi trai lên, ôm cánh tay anh, sung sướng nói:
Đi thôi anh.
Cải biên từ vụ án thực tế á? Ôi trời đất ơi, tớ còn cứ tưởng chỉ là phim thôi chứ!
Vụ án này từng làm chấn động dư luận năm đó ấy, tớ nghe mẹ tớ kể lại thôi, chứ không thì tớ cũng không biết. Nghe nói thời gian trước xảy ra một vụ án giết người ở thành phố B, cũng là mô phỏng vụ án này, có điều, may mà hung thủ ở thành phố B sợ tội tự sát rồi.
Hy vọng sớm bắt được hung thủ của vụ án này, để trả lại công bằng cho mấy cô gái bất hạnh bị sát hại kia.
May mà gần chỗ cô ở có một rạp chiếu phim, chỉ đi tầm hơ3n mười phút đã đến nơi.
Trên con phố này cũng rất nhiều quán bán đồ ăn vặt, Giản Thù vừa đi vừa ăn, thấy món nào ngon mà không c9ay, cô sẽ quay sang đút vào miệng Phó Thời Lẫm:
Đội trưởng Phó, anh nếm thử cái này đi, ngon lắm.
Mỗi món cô đều chỉ nếm thử m6ột miếng, còn lại gần như vào bụng Phó Thời Lẫm cả.
Thế à? Nhìn hai đứa nói chuyện cư xử với nhau, cô còn tưởng là vợ chồng lâu năm rồi ấy. Ánh mắt cậu ta nhìn cháu tràn ngập tình yêu thế kia, dù chưa phải thì cũng sớm thôi.
Giản Thù mím môi cười:
Cảm ơn cô ạ.
Phó Thời Lẫm quay lại rất nhanh, vặn nắp chai nước đưa cho cô:
Em ăn no chưa, phim sắp bắt đầu rồi.
Phó Thời Lẫm nhỏ giọng hỏi cô:
Em muốn uống nước không?
Giản Thù lắc đầu:
Em chưa khát.
Anh cầm chai nước lên, đặt sang phía bên kia, quang minh chính đại nắm lấy ngón tay thon thả của cô.
Trừ họ ra, còn có vài nhóm tốp năm tốp ba rủ nhau đến xem suất chiếu đầu tiên này.
Đèn trong phòng chiếu khá tối, Giản Thù lại đội mũ lưỡi trai nên cũng không lo bị ai nhận ra.
Bộ phim bắt đầu, Giản Thù ngồi tựa đầu vào vai Phó Thời Lẫm, chăm chú xem.
Giản Thù cười tươi rói, dụi đầu vào vai anh, tìm một tư thế thoải mái nhất.
Sau đoạn giới thiệu sơ qua ban đầu, tình tiết bộ phim nhanh chóng đi vào quỹ đạo chính, bắt đầu từ khi nữ chính bị hung thủ bắt đi, mắt xích này nối vào mắt xích khác, nguy hiểm trùng trùng.
Cho đến khi vai nữ phụ mà Giản Thù diễn cố gắng nhớ lại chi tiết của vụ án năm xưa vì tình tiết vụ án, tới cảnh tượng hung thủ xuất hiện ở ngoài tủ quần áo, mấy nữ sinh hàng ghế trước đều hét ầm lên thành tiếng.
Giản Thù uống một ngụm:
Em no rồi, no rồi, chúng ta mau đi thôi.
Khi bọn họ đến rạp chiếu phim, còn năm phút nữa phim sẽ bắt đầu, vừa khéo đến kịp giờ.
Bởi vì là nửa đêm, lại là suất chiếu đầu tiên nên phòng chiếu đôi không mở, ghế mà họ mua là ở phòng chiếu phổ thông, hàng ghế cuối cùng.
Tay Giản Thù lạnh ngắt, lòng bàn tay lại lấm tấm mồ hôi.
Phó Thời Lẫm nắm tay cô chặt hơn.
Giản Thù điều tiết lại hô hấp, từ từ thả lỏng người.
Lúc cô đang mua Oden, Phó Thời Lẫm chạy đi mua nước cho cô. Cô bán Oden hâm5 mộ nói:
Cháu với chồng cháu tình cảm nhỉ.
() Oden là một món ăn truyền thống của người Nhật. Hình thức món ăn này khá giống với món lẩu nhưng cách chế biến lại tương tự các món hầm. Nguyên liệu cho món Oden thường thấy là củ cải trắng, trứng gà, đậu hũ, các loại chả cá,...và theo khẩu vị từng địa phương có thể cho thêm bạch tuộc hoặc gân bò.
Tai Giản Thù hơi nóng lên, nhỏ giọng nói:
Anh ấy vẫn chưa phải là chồng cháu ạ…
Gần hết phim, hung thủ bị bắt, tất cả mọi người trong rạp đều thở phào một hơi.
Khi đèn trong phòng chiếu bừng sáng, mấy cô nữ sinh phía trước vẫn đang bàn tán:
May mà bắt được hung thủ rồi. Gã hung thủ đó thật không phải là người nữa, mấy cô gái kia có làm gì sai đâu? Đáng thương thật đấy.
Ừ, đúng thế, điều đáng sợ nhất là, bộ phim được cải biên từ vụ án thực tế, hơn nữa, đến bây giờ cũng vẫn chưa bắt được hung thủ đâu.
Có người đáp:
Chắc chắn sẽ bắt được thôi.
Đúng vậy, chắc chắn sẽ bắt được!
Chờ họ đi hết rồi, Giản Thù và Phó Thời Lẫm mới đứng dậy. Nơi này chỉ cách đồn cách sát có một con phố. Phó Thời Lẫm nói:
Đi xem thế nào rồi về nhà sau nhé?
Hẳn là đã có kết quả thẩm vấn gã thanh niên kia rồi.
Giản Thù gật đầu:
Trời lạnh thế này, hay là mua cho mọi người chút đồ ăn đêm nóng nóng đi anh.
Ừ, để anh đi mua.
Trong đồn cảnh sát, Chu Tiến và mấy đội viên đang tăng ca, cũng hơi đói đói. Họ đang định ra ngoài mua chút đồ ăn thì nhìn thấy hai bóng người xuất hiện ở cửa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.