Chương 59: CẢ SẢNH LỚN ĐỀU CHÌM TRONG SỰ TĨNH LẶNG ĐẾN CHẾT CHÓC


Người đại diện không biết rõ đầu đuôi chuyện này thế nào, nên chỉ vỗ nhẹ vào tay cô ta như an ủi:
Không sao đâu, chỉ là một đoạn c8amera giám sát thôi mà, cũng chỉ mất vài phút thôi, chúng ta chờ chút nữa rồi đi.


Có đoạn phim giám sát này, coi như càng3 có chứng cứ xác thực hơn. Đến lúc đó, họ muốn có bao nhiêu tài nguyên, chẳng phải Cố Chiêu đều sẽ phải dâng cả hai tay lên hay sa9o?


Hiển nhiên đây là một chuyện cực cực tốt từ trên trời rơi xuống mà!
Chuyện lần trước Giản Thù bị dìm dưới hồ đã để cho cô ta thừa sơ hở thoát tội rồi. Lần này thì không dễ dàng như thế nữa đâu!
Mạnh Viễn kéo luôn đoạn phim đến khoảng thời gian năm phút xảy ra sự việc:

Tôi nghĩ, tốt nhất là cô nên cắt đứt quan hệ với cái gã Cố Chiêu kia đi thì hơn. Tôi nghe nói, anh ta cũng chẳng phải công tử nhà đại gia đàng hoàng gì đâu. Anh ta ấy à, thật ra chỉ là một đứa con riêng chẳng vẻ vang gì mà thôi.


Thật đúng là không ngờ ấy nhỉ. Nhìn tay Cố Chiêu kia đàng hoàng đạo mạo như không ai bì nổi, thật không ngờ hóa ra lại là con gà rừng biến thành phượng hoàng. Thế mà lúc trước tôi còn cảm thấy anh ta rất có khí chất nữa chứ. Chậc chậc, giờ nghĩ lại mới thấy thật ghê tởm…

Giản Thù vẫn luôn cúi đầu chợt đứng bật dậy, mặt không chút cảm xúc tắt ngóm đoạn video kia đi.
Ngay sau khi hai chữ ‘con riêng’ phát ra từ miệng Tần Khả Khả, cả sảnh lớn đều chìm trong sự tĩnh lặng đến chết chóc.
Sắc mặt Tần Khả Khả hơi tái đi:
Tôi…

Mạnh Viễn cũng nói:
Cô Tần cứ yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ chấp hành pháp luật thật công tâm để lấy lại công bằng cho cô.5

Nói xong, cậu ta đặt đĩa CD vào trong máy tính, liếc nhìn Tần Khả Khả đang đứng ngồi không yên kia một cái, khóe môi hơi bĩu ra.
Cậu ta ở đoàn phim bao nhiêu lâu nay, còn không hiểu Tần Khả Khả là dạng người như thế nào sao?! Với tính cách của Giản Thù, nếu không phải bị cô ta chọc đến cùng, thì làm sao có thể cầm bình hoa đập cô ta được chứ?
Áp lực nặng nề, lạnh lẽo, nín thở… đến cả tiếng gió thổi qua làm bay những tờ giấy cũng đều nghe được rõ mồn một.
Tất cả mọi người không ai dám thở mạnh lấy một hơi nào, bao gồm cả Mạnh Viễn và viên cảnh sát đang lấy lời khai.
Kể từ năm năm trước, sau khi về nước, Cố Chiêu nhanh chóng mở rộng thị trường trong nước, hiện giờ đã là một thương nhân trẻ tài năng, danh tiếng nhất ở Vân Thành, được cả vạn người tâng bốc tung hô.
Không ngờ anh ta lại là… con riêng ư?

Cố Chiêu đứng đó, toàn thân bị bao phủ trong bóng râm, khí tức đè nén đến khiếp người.

Tần Khả Khả vội vàng đứng dậy, sợ hãi đến mức răng đập vào nhau cầm cập:
Tổng… tổng giám đốc Cố… Anh nghe tôi giải thích ạ… Tôi không có ý đó, chỉ là… chỉ là…


Cô ta ‘chỉ là’ mất một lúc cũng chẳng nói ra được lý do gì tử tế.

Người đại diện của Tần Khả Khả vốn định dựa vào việc này để giành được tài nguyên vô biên vô tận, lại không ngờ sự tình sẽ phát triển theo hướng như vậy, cũng hoảng hốt theo:
Tổng giám đốc Cố, anh đừng tức giận. Chắc chắn là Khả Khả bị người khác che mờ mắt mà thôi, cô ấy tuyệt đối không có ý không tôn trọng anh đâu…



Đúng thế, đúng thế ạ!
Tần Khả Khả vội gật đầu như băm tỏi,
Tổng giám đốc Cố, tôi thực sự bị người ta lừa gạt thôi… Tôi… À vết thương này của tôi không sao hết. Tôi không tố cáo Giản Thù nữa, không khởi kiện nữa… Tổng giám đốc Cố, tôi…

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.