Chương 66: Con ngươi đen của anh tối hẳn đi, ánh mắt nóng bỏng, giọng nói chứa đầy nguy hiểm: “vậy em cứ đợi đấy.”


Yết hầu anh chuyển động dữ dội, suýt thì mất kiểm soát, thế mà cô nàng gây ra chuyện này còn chớp chớp mắt, mặt 8đầy vẻ ngây thơ nhìn anh.

Con ngươi đen của anh tối hẳn đi, ánh mắt nóng bỏng, giọng nói đầy nguy hiểm:
Vậy em 3cứ đợi đấy.

Khi Giản Thù vào đón thằng nhóc kia, nó đang nằm trong chuồng cắn một món đồ chơi. Cái chân đã trải qua phẫu thuật hơi nhấc lên, run rẩy ngọ nguậy, vẫn chưa thể đặt xuống.
Nhìn thấy cô, nhóc con kia sủa vang, bỏ cả món đồ chơi, điên cuồng dùng cái đầu nhỏ bé của mình cụng vào lan can.
Cô đúng6 là một yêu nữ háo sắc mà...
Nhớ đến câu nói của đội trưởng Phó trước khi rời đi, cô lại cảm thấy miệ5ng lưỡi khô nóng, phải uống liền tù tì mấy hớp nước lạnh mới dịu đi được đôi chút.
Người lái xe nghe thấy người phía sau cười không ngừng, không khỏi tặc lưỡi hai cái, phụ nữ đang yêu thật đáng sợ!
Xe nhanh chóng dừng lại trước cửa bệnh viện thú cưng.
Có điều... như vậy thì cô cần chuẩn bị những gì trước khi anh trở về nhỉ?
Giản Thù cười tủm tỉm bước vào phòng tắm, đến khi nhìn thấy người phụ nữ tóc tai bù xù trong gương, khóe miệng cô không khỏi run lên bần bật.
Cô cầm đồ rồi vui vẻ đi ra ngoài.
Khi ở trong xe, cô lấy điện thoại chụp hai bức ảnh. Một bức chụp cả gương mặt, còn một bức chỉ chụp nửa bên cằm, mái tóc đen dài và cái áo trên người chiếm phần lớn bức ảnh.
Cô chợt nhớ ra, hình như mình vẫn chưa rửa mặt đánh răng gì cả!!!
A a a!!!
Giản Thù vội bế nó lên, vừa xoa đầu vừa khẽ trấn an vỗ về nó mấy câu, thằng nhóc mới dần bình tĩnh lại được.
Bác sĩ nói rằng nó hồi phục rất tốt, đồng thời căn dặn cô vài điều cần chú ý, sau đó mới bảo cô đưa thằng nhóc về nhà.
Chụp xong, cô lại mở khung trò chuyện với đội trưởng Phó, gửi cả hai bức ảnh cho anh, kèm theo mấy chữ: Bức nào đẹp hơn nhỉ?
Sau khi gửi đi, nhìn nickname mà trước đó mình đã nhập cho anh, cô khẽ bật cười, nhưng cô vẫn không sửa, mà chỉ thêm một biểu tượng trái tim vào sau cái biệt danh đó.
...
Sau khi Phó Thời Lẫm rời đi, Giản Thù đỏ bừng mặt ngồi trên ghế sofa, cảm thấy9 hơi nóng trong người mình như có thể bốc ra từ từng kẽ tay, làm nhiệt độ trong phòng này hơi cao.
Chưa rửa mặt đánh răng mà đã hôn hít ve vãn đội trưởng Phó, hơn nữa vừa rồi trêu chọc anh, còn bị anh trêu ghẹo ve vãn lại nữa chứ.
Giản Thù sầu não buồn bực suốt hai tiếng đồng hồ, sau đó mới chuẩn bị đi đón bé cún nhà mình.
Áo của anh ấy rất to, phủ trọn cả mông cô, đến tay áo cũng rất dài, thừa hẳn ra một đoạn. Nhìn cô bây giờ giống hệt như một đứa trẻ mặc trộm quần áo người lớn ấy.
Giản Thù xắn tay áo lên rồi đến trước gương nhìn mình một vòng, ngoại trừ việc hơi rộng ra, thì không có chỗ nào kì lạ hay phản cảm cả...
Hôm qua áo khoác của cô bị ướt vẫn còn chưa khô. Bây giờ nếu cô chỉ mặc một cái áo len ra ngoài, thì không bị chết cóng cũng sẽ bị coi là bệnh thần kinh mất.
Giản Thù suy nghĩ một lúc, sau đó mở tủ quần áo, lấy hai cái áo khoác đội trưởng Phó ra.
Giản Thù sợ nhóc con bị lạnh, nên sau khi ra ngoài, cô lập tức nhét bé vào trong áo khoác.

Lúc đón taxi, cô nhận được một tin nhắn hồi âm từ Đội trưởng Phó.

- Tín hiệu kém quá, anh không xem được ảnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.