Chương 78: Quai hàm phó thời lẫm căng chặt, nghe vậy cũng không nấn ná nữa, quay người lại xông thẳng vào cơn gió tuyết bên ngoài một lần nữa


Thật ra trước đây cậu ta cũng không hiểu vì sao lúc vụ án ở thành phố B xảy ra, đồn trưởng Diệp và đội trưởng Phó lại không chịu cô8ng khai danh tính của người sống sót năm đó để hỗ trợ cho quá trình điều tra.

Nhưng khi nhìn thấy chiều hướng của dư luận 3lúc này, cậu ta đã hiểu ra phần nào rồi.

Nếu phía Đồn trưởng Diệp không bảo mật kỹ càng tư liệu của người may mắn sống sót9 năm đó, thì có lẽ bây giờ địa chỉ cô đang ở là gì, hàng xóm tên gì, nhà có mấy người đều đã bị xới tung lên hết cả rồi.
Mạnh Viễn nhìn số điện thoại của Giản Thù trên màn hình, đang định nhấn gọi lần nữa thì cửa phòng đã bị mở ra, mang theo hơi lạnh của gió tuyết từ bên ngoài vào.
Cậu ta vội vã đứng lên:
Đội trưởng Phó.

Đường nét lạnh lùng của Phó Thời Lẫm như bị bao phủ bởi sương giá, trong đôi mắt đen chứa đầy vẻ giá rét, giọng nói không mang theo chút độ ấm nào vang lên:
Cậu có liên lạc được với Giản Thù không?

N6hư vậy chẳng khác nào đang nói với hung thủ năm đó rằng, chúng tao đã giúp mày tìm được người từng thoát khỏi tay mày rồi này.
Chỉ mới nghĩ thôi mà Mạnh Viễn đã cảm thấy thật đáng sợ.
Không chỉ có vậy, mấy hôm nay thành phố B bỗng trở nên vô cùng huyên náo. Cánh nhà báo và người nhà của nạn nhân vẫn luôn túc trực trước cửa đồn cảnh sát không rời nửa bước.
Vụ án giết người liên hoàn gây chấn động toàn thành phố mười năm trước vốn dĩ vẫn chưa được triệt phá, mà nay nó lại tái diễn lần nữa, lòng dân cũng vì thế mà sục sôi trong sự căm phẫn.
Mạnh Viễn lắc đầu, vội trả lời:
Lúc tám giờ em có gọi cho cô ấy một cuộc điện thoại, cô ấy nói đang chuẩn bị đi ăn với Tần Khả Khả, sau đó em không thể gọi được cho cô ấy nữa. Em đã liên lạc với phía Tần Khả Khả rồi, nhưng cô ta nói hai người họ không đi ăn với nhau, hẳn là trước đó đã xảy ra chuyện gì ngoài dự tính.

Quai hàm Phó Thời Lẫm căng chặt, nghe vậy cũng không nấn ná nữa, quay người lại xông thẳng vào cơn gió tuyết bên ngoài một lần nữa.

Đội trưởng Phó...

Kể từ khi tin tức này bắt đầu được công khai ra bên ngoài, có không ít người trẻ tuổi đã tổ chức các cuộc biểu tình, yêu cầu cảnh sát phải bắt được hung thủ ngay lập tức, cho công chúng một lời hồi đáp thỏa đáng.
Cuối cùng, Thị trưởng đã phải ra mặt để trấn an lòng dân.
Phải phá được vụ án trong vòng nửa tháng, là kết quả nhượng bộ cuối cùng của họ.
Mạnh Viễn vốn muốn đi cùng anh, nhưng lúc đuổi theo ra ngoài thì đội trưởng Phó đã đi xa rồi.
Cậu ta vò đầu trở lại vị trí của mình, khó hiểu nhăn mặt nhăn mày. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy chứ.
Đúng lúc này, cảnh sát trực ban chạy tới nói:
Anh Mạnh, anh Mạnh, có tin mới!

Mạnh Viễn ngẩng đầu:
Tin gì cơ?



Vừa nãy đồn cảnh sát của thành phố B đã chấp nhận trả lời phỏng vấn, có phóng viên hỏi về người may mắn sống sót năm đó, đồn trưởng Triệu nói sau khi vụ án này lại tiếp diễn lần nữa, phía cảnh sát đã cử người tới bảo vệ cho cô gái may mắn sống sót đó rồi.



Có chuyện này thật ư?



Là thật một trăm phần trăm mà, hơn nữa...
Cảnh sát trực ban ghé tới gần, úp úp mở mở lên tiếng,
Hơn nữa em đoán rằng, người chấp hành nhiệm vụ lần này, rất có thể là đội trưởng Phó đấy.


Mạnh Viễn đẩy cậu ta một cái, nói:
Cậu nói vớ nói vẩn gì thế, thời gian vừa rồi đội trưởng Phó đều ở đoàn làm phim mà, còn cầm tiền của nhà nước để...
yêu đương nữa đấy.

Chỉ mới nói được nửa câu, Mạnh Viễn đã cảm thấy có chỗ không đúng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.