Chương 79: Ánh nắng trên đầu rực rỡ đến vậy, cô lại chẳng hề cảm thấy ấm áp một chút nào


Cô không nói thêm gì nữa, dứt khoát mở cửa bước xuống xe.


Tiểu Thù!
Cố Chiêu bước nhanh theo cô, kéo cổ tay cô lại: 8
Em nghe anh nói đã...


Tuyết rơi rất dày, tuy không thấy rõ vẻ mặt của Cố Chiêu, nhưng cô có thể cảm nhận được sự că3ng thẳng của anh ta. Rốt cuộc là chuyện gì mới có thể khiến cho anh ta tốn công tốn sức giấu cô như vậy?

Một là anh 9lập tức nói cho em biết, hai là em sẽ tự mình đi tìm hiểu.

Miệng Cố Chiêu mấp máy, nhưng lại không biết nên trả lời 6thế nào.
Đợi một phút mà Cố Chiêu vẫn không chịu lên tiếng, Giản Thù thẳng thắn hất tay anh ta ra, gần như chạy vội v5ào khu nhà. Sau khi lên lầu mở cửa bước vào, cô khóa trái cửa lại từ bên trong.
Nhìn ban công trên lầu không có một bóng người, Tạ Minh Khải khẽ thở dài một hơi.
Trước khi anh ta tới đây thực hiện nhiệm vụ, Đồn trưởng Diệp đã dặn dò anh ta một số việc. Chuyện phát triển thành thế này là điều mà không một ai muốn thấy…
Trong lúc anh ta đang cảm thán, bên ngoài xe bỗng xuất hiện một bóng người. Anh ta vội vàng hạ cửa sổ xe xuống, nói:
Đội trưởng Phó...

Trong lúc bất cẩn tay cô vô tình ấn vào điều khiển tivi, trên tivi đang phát bản tin mới nhất liên quan đến sự kiện lần này…
Phía cảnh sát đã nhận lời phỏng vấn của giới truyền thông.

Giản Thù nhanh chóng đọc lướt qua top tìm kiếm của Weibo một lượt, sau khi chắc chắn rằng không có mấy chữ chủ chốt như: # Cảnh sát bị thương #, # Cảnh sát hi sinh #, # Cảnh sát bị trúng đạn #... thì tảng đá đang lơ lửng trong lòng cô cuối cùng mới có thể rơi xuống, thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cứ tưởng đội trưởng Phó đã xảy ra chuyện gì rồi chứ.
Ngay khi Giản Thù vừa định tắt máy tính đi, trên trang chủ lại bỗng xuất hiện một vài tin tức.
Tên nhóc lập tức chạy ra khỏi ổ quấn quít bên chân cô, miệng vẫn còn kêu ư ử. Giản Thù ôm nó vào lòng, nhanh chóng đi lấy đồ ăn và nước uống cho nó.
Chờ đến khi tên nhóc bắt đầu ăn, Giản Thù mới đứng dậy mở máy tính lên.
Lúc vừa truy cập vào trang chủ Weibo, cô bỗng vô thức nhắm chặt hai mắt lại, ngón tay hơi run rẩy. Sau khi dồn hết quyết tâm, cô mới lại mở mắt ra.
Giản Thù cảm thấy cổ họng vô cùng ngứa ngáy, cứ như có một ngọn lửa đang thiêu đốt vậy, bầu không khí xung quanh khiến cho cô không tài nào thở nổi, cùng với đó là tiếng xích sắt chói tai lẫn trong tiếng bước chân.
Càng ngày càng gần.
Cô vội vã chống hai tay đứng dậy, chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức.
Đều là những tin được đăng vào khoảng bảy giờ rưỡi hôm qua.

Hung thủ của vụ án giết người liên hoàn bằng xích sắt mười năm trước đã xuất hiện trở lại ở thành phố B, cho đến nay cảnh sát vẫn chưa có câu trả lời chắc chắn.


Hung thủ giết người liên hoàn lại gây án lần nữa, không biết là do hung thủ quá mức gian trá, hay do cảnh sát quá vô dụng?

Cả thế giới đều trở nên hỗn loạn. Trong màn sương mù, dường như cô nghe thấy tiếng răng rắc của khớp xương bị bẻ trật đi, rõ ràng và chân thực đến thế. Cứ như thể nó đang được tái hiện lại ngay trước mắt cô vậy.
Mãi đến tận khi bốn phía đã bị nhuộm đẫm bởi một màu đỏ tươi nhìn thấy mà ghê người, nỗi sợ hãi và tuyệt vọng lại trào dâng trong lòng, hoàn toàn nuốt chửng lấy cô.
Không biết đã qua bao lâu, tiếng gõ cửa ngừng lại, tên nhóc cũng đã trở về ổ.

Tìm kiếm người may mắn sống sót sau vụ án giết người liên hoàn bằng xích sắt mười năm trước. Mong cô hãy ra mặt hỗ trợ cho quá trình điều tra của cảnh sát, để có thể mau chóng bắt được hung thủ!

Tiếng gõ cửa xen lẫn với tiếng chó sủa khiến căn phòng vốn rất yên tĩnh dần trở nên ồn ào.
Giản Thù ngơ ngác nhìn màn hình máy tính, không thể nghe lọt được bất kỳ âm thanh nào nữa.
Phó Thời Lẫm nói:
Cậu về trước đi.



Nhưng còn ở đây...



Tôi sẽ trực.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.