Chương 123: Ai thích vợ chưa cưới của mình cứ dán mắt nhìn người đàn ông khác chứ?


Trong hai người, Thạch Kiểu vung nắm đấm ác hơn, thiên về tấn công gần; còn Vương An Dương thì đòn chân hiểm hơn, thích hợp tấn công tầm xa.

Hai người đều là người tấn công nhanh và mạnh, vừa mới giao đấu đã quấn lấy nhau.

Các đội viên của đội vệ sĩ đứng dưới võ đài đều sôi nổi cổ vũ cho Thạch Kiều.

Đây là đội vệ sĩ của nhà họ Bùi, tất cả mọi người đều muốn Thạch Kiều đánh thắng.

Thực lực của Thạch Kiều và Vương An Dương ngang ngửa nhau.

Sau nửa tiếng giao đấu, cả hai đều đã bị đối phương tấn công mấy lần nhưng vẫn chưa phân thắng bại.

Bởi vì thời gian thi đấu quá dài, hai người đều đã thấm mệt, tốc độ ra đòn bắt đầu chậm hơn nhiều so với lúc mới bắt đầu.

Cũng vì vậy nên đôi bên dần dần để lộ nhược điểm.

Nhìn kỹ năng của Vương An Dương trên võ đài, trong mắt Phó Thiên Thiên có thêm sự vui mừng.

Trong khoảng thời gian này, thực lực của Vương An Dương đã tăng lên rất nhiều.

Có điều, nhược điểm của anh ta vẫn như trước đây.

Bởi vì ánh mắt của Phó Thiên Thiên luôn nhìn lên võ đài nên không để ý thấy sắc mặt của Bùi Diệp ở bên cạnh cô càng lúc càng sa sầm.

Thử nghĩ mà xem, ai thích vợ chưa cưới của mình cứ dán mắt nhìn người đàn ông khác chứ? Khi Thạch Kiều ở góc độ có thể nhìn thấy Bùi Diệp, bàn tay để sau lưng anh khẽ cử động, làm mấy động tác tay.

Thấy thế, ánh mắt của Thạch Kiều run lên, thình lình thay đổi đòn đánh của mình, dùng góc độ cực kỳ xảo trá để tóm lấy chân Vương An Dương.

Lúc Vương An Dương muốn đổi hướng tấn công Thạch Kiều, Thạch Kiều giả vờ bất cẩn bị Vương An Dương đá trúng, nắm đấm buông bên hông đột nhiên tấn công.

Chỉ với động tác này, Phó Thiên Thiên đã nhìn ra Thạch Kiều muốn làm gì, cô vô thức thốt lên:
Ngửa ra sau, tấn công vào bên trái!
Vương An Dương nghe thấy giọng nói trong trẻo của Phó Thiên Thiên liền vô thức làm theo lời cô nói, tránh được đòn tấn công của Thạch Kiều, lùi lại đến phạm vi mà Thạch Kiểu không thể tấn công được.

Nghe thấy Phó Thiên Thiên nhắc nhở Vương An Dương tránh đòn tấn công, mặt Bùi Diệp càng đen hơn.

Anh đưa mắt ra hiệu cho Trịnh Tiên đang đứng bên cạnh.

Trịnh Tiên vẫn luôn đứng ở bên nhìn sắc mặt của cậu chủ nhà mình mỗi lúc một u ám hơn, đương nhiên là hiểu được ánh mắt đó của Bùi Diệp có nghĩa là gì.

Anh ta lập tức nhanh chóng đi tới trước mặt Phó Thiên Thiên.


Mợ chủ, tôi có việc muốn làm phiền mợ.
Ánh mắt của Phó Thiên Thiên thành công bị thu hút bởi những lời nói của Trịnh Tiên.


Có chuyện gì?

Mợ chủ qua đây một lát.
Phó Thiên Thiên nhíu mày nhưng vẫn cất bước đi theo Trịnh Tiến.

Sau khi trả lời một vấn đề rất dở hơi của Trịnh Tiên, cô trở lại bên cạnh võ đài.

Vương An Dương đã bị đá rơi khỏi võ đài, hơn nữa, cả vai và chân đều bị thương.

Phó Thiên Thiên cau mày.

Với thực lực của Vương An Dương thì không thể bị Thạch Kiều đá rơi khỏi võ đài được, sao tinh thể lại đột nhiên bị đảo ngược vậy? Thạch Kiều đi từ trên võ đài xuống, đỡ Vương An Dương đã bị thương đứng dậy, áy náy chắp tay xin lỗi:
Anh Vương, đắc tội rồi!
Trong mắt Vương An Dương lóe lên ý chí chiến đấu:
Đội trưởng Thạch khách sáo rồi, là tài năng của tôi không bằng người khác, lần này tôi nhận thua.
Nhưng lần sau, anh ta nhất định sẽ đánh bại Thạch Kiều để trả mối thù bị đánh vào mặt.

Đúng vậy, anh ta đã nhận ra cách ra đòn của Thạch Kiều, chính là của người có bản lĩnh không tầm thường đã đánh vào mặt anh ta lúc trước.

Có điều, Vương An Dương không hiểu vì sao Thạch Kiều lại làm như thế, anh ta cũng chưa từng tố cáo Thạch Kiều.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.