Chương 539: Buộc cô đi vào khuôn khổ


Cô nhìn lướt qua những họng súng đen ngòm ở xung quanh, hừ nhạt rồi đi tới bên cạnh chiếc lồng hổ.

Thấy cô đi tới, tên tài xế liền thận trọng 8đi đến bên cạnh chiếc lồng, cẩn thận mở cửa lồng sắt ra, sau đó giục cô:
Đi vào nhanh lên!
Con hổ bên trong đã bị đói ba ngày, có thể ăn thịt người3 bất cứ lúc nào.

Thiết kế của cửa lồng theo kiểu chỉ có thể vào chứ không thể ra.
Con hổ đói bỗng bay lên rồi đáp xuống đất và nằm im.
Cùng lúc đó, Phó Thiên Thiên bình tĩnh đứng dậy.
Không ai biết rốt cuộc cô đã giết con hổ bằng cách nào.
Bọn chúng đều suy đoán xem có phải con hổ đang âm thầm thưởng thức mồi ngon hay không.
Một tên đánh bạo đi đến, định xem thử có chuyện gì xảy ra.
Nhưng hắn vừa đi tới bên cạnh chiếc lồng thì cả hai bất thình lình động đậy.
Nhưng ai biết được lồng sắt có hàn chắc hay không? 9Nếu con hổ chạy ra ngoài thì làm sao? Nghĩ thế nào cũng cảm thấy không chắc chắn lắm.
Phó Thiên Thiên không nhiều lời mà đi thẳng vào trong l6ồng, tên tài xế lập tức nhanh chóng khóa cửa lồng lại để tránh cho con hổ chạy ra ngoài.
Còn Dê Đen thì đứng một bên quan sát với vẻ không mấ5y hào hứng.
Khi con hổ nhào vào cô, thân hình to lớn nặng nề của nó đột nhiên nằm yên trong góc.
Không chỉ có con hổ không nhúc nhích mà cả Phó Thiên Thiên cũng vậy.
Tất cả mọi người đều chờ đợi động tĩnh trong chiếc lồng, không biết làm sao mà con hổ và Phó Thiên Thiên đều bất động.
Bản chất của bọn chúng là giết người không gớm tay, bọn chúng đều chờ xem cô bị hổ đói xé xác và ăn thịt.
Trong khi bọn chúng đang chờ đợi kết quả, con hổ đã lao vào cổ.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cảnh tượng này.
Bởi vì vồ quá nhanh nên con hổ đâm đầu vào song sắt, làm cả lồng sắt rung lên ken két.
Sau khi né tránh vài lần liên tiếp, cô vẫn tránh được đòn tấn công của con hổ đói một cách chính xác.
Không những thế, cô còn thoát thân nhanh hơn, lần nào cũng làm con hổ đâm đầu vào song sắt.
Hổ là gì chứ, là thú dữ, vậy hổ bị đói ba ngày chính là thú dữ trong thú dữ.
Nhìn thấy mồi ngon trước miệng lại không ăn được, nó sẽ nổi điên và liên tục tấn công cô, mà cứ né đòn của hổ thì sẽ không thể nào thắng được nó.
Sự tích Võ Tòng tay không đánh hổ trong sách cổ chỉ là nội dung trong sách.
Sau khi Phó Thiên Thiên vào trong lồng hổ, Dê Đen quay sang chỗ khác, không muốn nhìn bộ dạng máu me của cô khi bị hổ cắn.
Nào ngờ tên đàn em sau lưng hắn bỗng trợn mắt há mồm nhìn chiếc lồng và kêu lên, khiến hắn lập tức quay đầu lại nhìn.
Phó Thiên Thiên nhanh chóng né tránh sự tấn công của con hổ.
Tên sát thủ đứng bên cạnh lồng thấy cô bất ngờ đứng dậy và quay đầu nhìn mình thì ngã ngồi xuống đất ngay lập tức.
Mẹ kiếp, cô gái này thực sự quá tàn bạo, ngay cả hổ cũng biết được! Phó Thiên Thiên nhìn lướt qua dấu vết ướt sũng ở đũng quần của hắn, nhíu mày rồi nhìn sang Dê Đen đang đứng sững người ở ngoài chiếc lồng.

Con hổ đã chết, có thể thả tôi ra được chưa?
Nghe thấy vậy, mặt hắn chợt biến sắc.
Chỉ một lát sau, cô bị dồn vào góc lồng, hổ đói nhìn cô chằm chằm như nhìn món mồi ngon, mắt lóe lên sự tham lam.
Trong mắt nó, cô đã là con mồi bên miệng.
Nhìn thấy cô bị dồn vào góc không cách nào trốn thoát, ánh mắt của đám sát thủ chợ đen trong nhà máy lọc dầu đều toát lên vẻ phấn khích.
Tốc độ của hổ rất nhanh, nhưng tốc độ của Phó Thiên Thiên còn nhanh hơn.
Dê Đen ngạc nhiên nhìn động tác của cô, nhưng hắn tỏ ra không mấy lạc quan đối với cô.
Hiện giờ cô chỉ luôn né đòn của hổ mà thôi.
Nếu một người muốn đánh bại một con hổ thật sự, chỉ dựa vào sức của bản thân e rằng khó mà làm được.
Giờ phút này, những người có mặt trong nhà máy lọc dầu đều tò mò bước ra khỏi góc khuất, thưởng thức màn chiến đấu giữa người và thú ở trong lồng.
Vì đã chắc chắn là Phó Thiên Thiên sẽ không thể thắng được con hổ nên Dê Đen cũng không ra lệnh cho đám đàn em trở lại vị trí của mình.
Theo ý định ban đầu của hắn, sau khi bắt Phó Thiên Thiên tới đây, hắn sẽ nhanh chóng giải quyết cô, như thế sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức.
Tuy nhiên, Minh lại bảo là để cô vào lồng hổ.
Dù sao đi nữa, cô cũng là một cô gái đẹp, từ trước đến giờ hắn là kẻ thương hoa tiếc ngọc nên hắn cảm thấy rất tàn nhẫn và không nỡ khi tự tay dâng một cô gái đẹp làm mồi cho hổ đói để bị nó xé xác.
Cô gái này...
là người sao? Sao lại giết được hổ? Đáng lẽ cô ta phải trở thành mồi ngon của con hổ mới đúng chứ? Sao cô lại không hề hấn gì? Phó Thiên Thiên khiến Dê Đèn chẳng hiểu ra sao.
Khi cho người đưa con hổ tới, hắn không nghĩ rằng cô sẽ sống sót ra khỏi lồng nhưng bây giờ...
mọi chuyện đã vượt quá sự mong đợi của hắn.

Chẳng lẽ......

hắn thực sự phải thả cô ra sao? Hắn nhìn cô, cười đáp:
À, là thế này, không biết sao chìa khóa lồng hổ lại đột nhiên bị mất, e rằng...

cô tạm thời không thể ra khỏi lồng rồi.


Phó Thiên Thiên nói với vẻ thản nhiên:
Bây giờ là vì không có chìa khóa nên anh mới không thể thả tôi ra, tức là anh công nhận tôi đã thằng con hổ?



Đó là điều đương nhiên!
.

Cô nhếch miệng với vẻ sâu xa rồi dùng hai tay kéo các thanh sắt của lồng hổ sang hai bên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.